古诗词

蝶恋花·春深

赵长卿

宿雨新晴天色好。sù yǔ xīn qíng tiān sè hǎo。
秾李夭桃,一霎都开了。nóng lǐ yāo táo,yī shà dōu kāi le。
燕子归来深院悄。yàn zi guī lái shēn yuàn qiāo。
柳绵铺径无人扫。liǔ mián pù jìng wú rén sǎo。
咫尺莺花还又老。zhǐ chǐ yīng huā hái yòu lǎo。
绿入闲阶,只有青青草。lǜ rù xián jiē,zhǐ yǒu qīng qīng cǎo。
参揣前期谁可表。cān chuāi qián qī shuí kě biǎo。
此情不语知多少。cǐ qíng bù yǔ zhī duō shǎo。

赵长卿

赵长卿号仙源居士。江西南丰人。宋代著名词人。 宋宗室,居南丰。生平事迹不详,曾赴漕试,约宋宁宗嘉定末前后在世。从作品中可知他少时孤洁,厌恶王族豪奢的生活,后辞帝京,纵游山水,居于江南,遁世隐居,过着清贫的生活。他同情百姓,友善乡邻,常作词呈乡人。晚年孤寂消沉。《四库提要》云:“长卿恬于仕进,觞咏自娱,随意成吟,多得淡远萧疏之致。” 赵长卿的作品>>

猜您喜欢

眼儿媚·东院适人乞词,醉中书于裙带三首其一

赵长卿

人随社节去匆匆。rén suí shè jié qù cōng cōng。
此恨几时穷。cǐ hèn jǐ shí qióng。
阳台寂寞,巫山凄惨,云雨成空。yáng tái jì mò,wū shān qī cǎn,yún yǔ chéng kōng。
芭蕉密处窗儿下,冷落旧香中。bā jiāo mì chù chuāng ér xià,lěng luò jiù xiāng zhōng。
黄昏静也,蛩声满院,明月清风。huáng hūn jìng yě,qióng shēng mǎn yuàn,míng yuè qīng fēng。

眼儿媚·其二

赵长卿

槐阴密处啭黄鹂。huái yīn mì chù zhuàn huáng lí。
午日正长时。wǔ rì zhèng zhǎng shí。
一番过雨,绿荷池面,冷浸琉璃。yī fān guò yǔ,lǜ hé chí miàn,lěng jìn liú lí。
红尘不到华堂里,纤楚对蛾眉。hóng chén bù dào huá táng lǐ,xiān chǔ duì é méi。
笑偎人道,新词觅个,美底腔儿。xiào wēi rén dào,xīn cí mì gè,měi dǐ qiāng ér。

眼儿媚·其二

赵长卿

当年策马过钱塘。dāng nián cè mǎ guò qián táng。
曲径小平康。qū jìng xiǎo píng kāng。
繁红酽白,娇莺姹燕,争唤何郎。fán hóng yàn bái,jiāo yīng chà yàn,zhēng huàn hé láng。
而今又客东风里,浑不似寻常。ér jīn yòu kè dōng fēng lǐ,hún bù shì xún cháng。
只愁别后,月房云洞,啼损红妆。zhǐ chóu bié hòu,yuè fáng yún dòng,tí sǔn hóng zhuāng。

惜奴娇·赋水仙花

赵长卿

洛浦娇魂,恐得到、人间少。luò pǔ jiāo hún,kǒng dé dào rén jiān shǎo。
把风流、分付花貌。bǎ fēng liú fēn fù huā mào。
六出精神,腊寒射、香试到。liù chū jīng shén,là hán shè xiāng shì dào。
清秀。qīng xiù。
与江梅、争相先后。yǔ jiāng méi zhēng xiāng xiān hòu。
檐卜粗疏,怎似妖娆体调。yán bo cū shū,zěn shì yāo ráo tǐ diào。
比山樊、也应错道。bǐ shān fán yě yīng cuò dào。
最是殷勤,捧出金盏银台笑。zuì shì yīn qín,pěng chū jīn zhǎn yín tái xiào。
拼了。pīn le。
仙源与、奇葩醉倒。xiān yuán yǔ qí pā zuì dào。

临江仙·其一笙妓梦云,对居士忽有剪发齐眉修道之语

赵长卿

蕊嫩花房无限好,东风一样春工。ruǐ nèn huā fáng wú xiàn hǎo,dōng fēng yī yàng chūn gōng。
百年欢笑酒樽同。bǎi nián huān xiào jiǔ zūn tóng。
笙吹雏凤语,裙染石榴红。shēng chuī chú fèng yǔ,qún rǎn shí liú hóng。
且向五云深处住,锦衾绣幌从容。qiě xiàng wǔ yún shēn chù zhù,jǐn qīn xiù huǎng cóng róng。
如何即是出樊笼。rú hé jí shì chū fán lóng。
蓬莱人少到,云雨事难穷。péng lái rén shǎo dào,yún yǔ shì nán qióng。

水龙吟

赵长卿

无情风掠芭蕉响,还是重门已闭。wú qíng fēng lüè bā jiāo xiǎng,hái shì zhòng mén yǐ bì。
银缸独对,相思方切,教人怎睡。yín gāng dú duì,xiāng sī fāng qiè,jiào rén zěn shuì。
解叹从前事,解叹了、依前鳖气。jiě tàn cóng qián shì,jiě tàn le yī qián biē qì。
想他家那里,知人憔悴,相应是、睡也未。xiǎng tā jiā nà lǐ,zhī rén qiáo cuì,xiāng yīng shì shuì yě wèi。
且恁和衣强寝,奈无寐、依前重起。qiě nèn hé yī qiáng qǐn,nài wú mèi yī qián zhòng qǐ。
起来思想,当初与你,忒煞容易。qǐ lái sī xiǎng,dāng chū yǔ nǐ,tè shā róng yì。
及至而今也,半头天眼,不存不济。jí zhì ér jīn yě,bàn tóu tiān yǎn,bù cún bù jì。
最消魂苦是,黄昏前后,冷清清地。zuì xiāo hún kǔ shì,huáng hūn qián hòu,lěng qīng qīng dì。

临江仙·其二

赵长卿

破靥盈盈巧笑,举杯滟滟迎逢。pò yè yíng yíng qiǎo xiào,jǔ bēi yàn yàn yíng féng。
慧心端有谢娘风。huì xīn duān yǒu xiè niáng fēng。
烛花香雾,娇困面微红。zhú huā xiāng wù,jiāo kùn miàn wēi hóng。
别恨彩笺虽寄,清歌浅酌难同。bié hèn cǎi jiān suī jì,qīng gē qiǎn zhuó nán tóng。
梦回楚馆雨云空。mèng huí chǔ guǎn yǔ yún kōng。
相思春暮,愁满绿芜中。xiāng sī chūn mù,chóu mǎn lǜ wú zhōng。

临江仙·其二

赵长卿

夜久笙箫吹彻,更深星斗还稀。yè jiǔ shēng xiāo chuī chè,gèng shēn xīng dòu hái xī。
醉拈裙带写新诗。zuì niān qún dài xiě xīn shī。
锁窗风露,烛灺月明时。suǒ chuāng fēng lù,zhú xiè yuè míng shí。
水调悠扬声美,幽情彼此心知。shuǐ diào yōu yáng shēng měi,yōu qíng bǐ cǐ xīn zhī。
古香烟断彩云归。gǔ xiāng yān duàn cǎi yún guī。
满倾蕉叶,齐唱传花枝。mǎn qīng jiāo yè,qí chàng chuán huā zhī。

水调歌头·赏月

赵长卿

把酒相劳苦,月色耀天章。bǎ jiǔ xiāng láo kǔ,yuè sè yào tiān zhāng。
冰轮碾破寒碧,飞入酒樽凉。bīng lún niǎn pò hán bì,fēi rù jiǔ zūn liáng。
击节词人妙句,吸此清辉万丈,肺腑亦生光。jī jié cí rén miào jù,xī cǐ qīng huī wàn zhàng,fèi fǔ yì shēng guāng。
揽袂欲仙举,逸兴共天长。lǎn mèi yù xiān jǔ,yì xīng gòng tiān zhǎng。
日边客,幕中俊,坐间狂。rì biān kè,mù zhōng jùn,zuò jiān kuáng。
浩歌清啸,恍然云海渺茫茫。hào gē qīng xiào,huǎng rán yún hǎi miǎo máng máng。
唤醒谪仙苏二,何事常愁客少,更恐被云妨。huàn xǐng zhé xiān sū èr,hé shì cháng chóu kè shǎo,gèng kǒng bèi yún fáng。
月与人长好,广大醉为乡。yuè yǔ rén zhǎng hǎo,guǎng dà zuì wèi xiāng。

水龙吟·云词

赵长卿

先来天与精神,更因丽景添殊态。xiān lái tiān yǔ jīng shén,gèng yīn lì jǐng tiān shū tài。
拖轻苒苒,才凝一段,还分五彩。tuō qīng rǎn rǎn,cái níng yī duàn,hái fēn wǔ cǎi。
毕竟非烟,有时为雨,惹情无奈。bì jìng fēi yān,yǒu shí wèi yǔ,rě qíng wú nài。
道无心,怎被歌声遏断,迟迟向、青天外。dào wú xīn,zěn bèi gē shēng è duàn,chí chí xiàng qīng tiān wài。
宜伴先生醉卧,得饶道、和山须买。yí bàn xiān shēng zuì wò,dé ráo dào hé shān xū mǎi。
也曾恼杀襄王,谁道依前不会。yě céng nǎo shā xiāng wáng,shuí dào yī qián bù huì。
我欲乘风归去,翻怅恨、帝乡何在。wǒ yù chéng fēng guī qù,fān chàng hèn dì xiāng hé zài。
念佳期未展,天长莫合,尽空相对。niàn jiā qī wèi zhǎn,tiān zhǎng mò hé,jǐn kōng xiāng duì。

诉衷情令

赵长卿

花前月下会鸳鸯。huā qián yuè xià huì yuān yāng。
分散两情伤。fēn sàn liǎng qíng shāng。
临行祝付真意,臂间皓齿留香。lín xíng zhù fù zhēn yì,bì jiān hào chǐ liú xiāng。
还更毒,又何妨。hái gèng dú,yòu hé fáng。
尽成疮。jǐn chéng chuāng。
疮儿可后,痕儿见在,见后思量。chuāng ér kě hòu,hén ér jiàn zài,jiàn hòu sī liàng。

满江红

赵长卿

懊恼平生,奈天赋、恩情太薄。ào nǎo píng shēng,nài tiān fù ēn qíng tài báo。
二三岁、看伊受尽,眼尖眉角。èr sān suì kàn yī shòu jǐn,yǎn jiān méi jiǎo。
记得当初低耳畔,是谁先有于飞约。jì dé dāng chū dī ěr pàn,shì shuí xiān yǒu yú fēi yuē。
惟到今、刬地误盟言,还先恶。wéi dào jīn chǎn dì wù méng yán,hái xiān è。
天眼见,人难托。tiān yǎn jiàn,rén nán tuō。
天易感,人难吒。tiān yì gǎn,rén nán zhā。
人心险,天又怎生捉摸。rén xīn xiǎn,tiān yòu zěn shēng zhuō mō。
莫问傍人非与是,手儿但把心儿托。mò wèn bàng rén fēi yǔ shì,shǒu ér dàn bǎ xīn ér tuō。
便不成、厮守许多时,乾休却。biàn bù chéng sī shǒu xǔ duō shí,qián xiū què。

贺新郎

赵长卿

负你千行泪。fù nǐ qiān xíng lèi。
大都来、一寸心儿,万般萦系。dà dōu lái yī cùn xīn ér,wàn bān yíng xì。
似恁愁烦那里洎。shì nèn chóu fán nà lǐ jì。
故自三年二岁。gù zì sān nián èr suì。
为你后、甘心憔悴。wèi nǐ hòu gān xīn qiáo cuì。
终待说、山盟海誓。zhōng dài shuō shān méng hǎi shì。
这恩情、到此非容易。zhè ēn qíng dào cǐ fēi róng yì。
拼做个,久长计。pīn zuò gè,jiǔ zhǎng jì。
紧要事须评议。jǐn yào shì xū píng yì。
怕人人、蓦地知时,怎生处置。pà rén rén mò dì zhī shí,zěn shēng chù zhì。
毒害心肠祆知是。dú hài xīn cháng xiān zhī shì。
怕你生烦到底。pà nǐ shēng fán dào dǐ。
便莫待、将人轻弃。biàn mò dài jiāng rén qīng qì。
不是我多疑你。bù shì wǒ duō yí nǐ。
被傍人、赚后失圈圚。bèi bàng rén zhuàn hòu shī quān huì。
经一事,长一智。jīng yī shì,zhǎng yī zhì。

眼儿媚

赵长卿

连沧危观暮江前。lián cāng wēi guān mù jiāng qián。
几醉使君筵。jǐ zuì shǐ jūn yán。
少年俊气,曾将吟笔,买断江天。shǎo nián jùn qì,céng jiāng yín bǐ,mǎi duàn jiāng tiān。
重来细把朋游数,回首一辛酸。zhòng lái xì bǎ péng yóu shù,huí shǒu yī xīn suān。
兰成已老,文园多病,负此江山。lán chéng yǐ lǎo,wén yuán duō bìng,fù cǐ jiāng shān。

簇水

赵长卿

长忆当初,是他见我心先有。zhǎng yì dāng chū,shì tā jiàn wǒ xīn xiān yǒu。
一钩才下,便引得鱼儿开口。yī gōu cái xià,biàn yǐn dé yú ér kāi kǒu。
好是重门深院,寂寞黄昏后。hǎo shì zhòng mén shēn yuàn,jì mò huáng hūn hòu。
厮觑著、一面儿酒。sī qù zhù yī miàn ér jiǔ。
试撋就。shì ruán jiù。
便把我、得人意处,闵子里、施纤手。biàn bǎ wǒ dé rén yì chù,mǐn zi lǐ shī xiān shǒu。
云情雨意,似十二巫山旧。yún qíng yǔ yì,shì shí èr wū shān jiù。
更向枕前言约,许我长相守。gèng xiàng zhěn qián yán yuē,xǔ wǒ zhǎng xiāng shǒu。
忺人也,犹自眉头皱。xiān rén yě,yóu zì méi tóu zhòu。