古诗词

题栖云阁

胡寅

青山画出天台障,溪流宛是桃源漾。qīng shān huà chū tiān tái zhàng,xī liú wǎn shì táo yuán yàng。
一庵深著翠微间,高阁更搴云气上。yī ān shēn zhù cuì wēi jiān,gāo gé gèng qiān yún qì shàng。
道人于此几经春,七闰不作黄杨屯。dào rén yú cǐ jǐ jīng chūn,qī rùn bù zuò huáng yáng tún。
孤标如松自磊砢,爽气映竹长清真。gū biāo rú sōng zì lěi kē,shuǎng qì yìng zhú zhǎng qīng zhēn。
炉中寒灰与心寂,世味只今馀好客。lú zhōng hán huī yǔ xīn jì,shì wèi zhǐ jīn yú hǎo kè。
横潭一笑得烹鲜,通道三杯酬蜡屐。héng tán yī xiào dé pēng xiān,tōng dào sān bēi chóu là jī。
愿君勿羡飞升天,亦莫面壁沉幽禅。yuàn jūn wù xiàn fēi shēng tiān,yì mò miàn bì chén yōu chán。
问云何心不出岫,归与吾党相周旋。wèn yún hé xīn bù chū xiù,guī yǔ wú dǎng xiāng zhōu xuán。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

赋向伯共五老小山六言五绝

胡寅

文简风流未泯,公孙节气谁班。wén jiǎn fēng liú wèi mǐn,gōng sūn jié qì shuí bān。
当与皋夔佐舜,莫寻黄绮商山。dāng yǔ gāo kuí zuǒ shùn,mò xún huáng qǐ shāng shān。