古诗词

赠陈生

胡寅

茅容杀一鸡,留半置庋板。máo róng shā yī jī,liú bàn zhì guǐ bǎn。
奉亲须肉味,对客但蔬饭。fèng qīn xū ròu wèi,duì kè dàn shū fàn。
仲由身负米,岂顾人嗤莞。zhòng yóu shēn fù mǐ,qǐ gù rén chī guǎn。
参乎三釜乐,不羡千金产。cān hū sān fǔ lè,bù xiàn qiān jīn chǎn。
古今履诚信,薄俗行苟简。gǔ jīn lǚ chéng xìn,báo sú xíng gǒu jiǎn。
竞敲声利关,汲汲组绶绾。jìng qiāo shēng lì guān,jí jí zǔ shòu wǎn。
指兹为显荣,于义遑复拣。zhǐ zī wèi xiǎn róng,yú yì huáng fù jiǎn。
贤如郭林宗,尚负牲牢赧。xián rú guō lín zōng,shàng fù shēng láo nǎn。
孝衰百行失,岂特厚宾馔。xiào shuāi bǎi xíng shī,qǐ tè hòu bīn zhuàn。
为人在我尔,谁以力自限。wèi rén zài wǒ ěr,shuí yǐ lì zì xiàn。
今君修古道,田土亦未昄。jīn jūn xiū gǔ dào,tián tǔ yì wèi bǎn。
带经已能克,扶耒意无撊。dài jīng yǐ néng kè,fú lěi yì wú xiàn。
似闻收一稔,铚艾工日僝。shì wén shōu yī rěn,zhì ài gōng rì chán。
茂筠为载具,泛壑出?嵼。mào yún wèi zài jù,fàn hè chū jiǎn chǎn。
归家鱼菽美,愉婉已在眼。guī jiā yú shū měi,yú wǎn yǐ zài yǎn。
君非沮溺流,文字富编撰。jūn fēi jǔ nì liú,wén zì fù biān zhuàn。
中扃务恬息,外慕正除刬。zhōng jiōng wù tián xī,wài mù zhèng chú chǎn。
晚交慰荒芜,切磋兼瑟僩。wǎn jiāo wèi huāng wú,qiè cuō jiān sè xiàn。
何时还过我,望望车有栈。hé shí hái guò wǒ,wàng wàng chē yǒu zhàn。
梅花开正繁,飞雪待浮盏。méi huā kāi zhèng fán,fēi xuě dài fú zhǎn。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

将次钟乡先寄处厚唐丈

胡寅

试问云山数岁华,寒梅吹尽两年花。shì wèn yún shān shù suì huá,hán méi chuī jǐn liǎng nián huā。
倦游吴楚六千里,幸脱兵戈三四家。juàn yóu wú chǔ liù qiān lǐ,xìng tuō bīng gē sān sì jiā。
那用有田从桀溺,且欣无疾住毗耶。nà yòng yǒu tián cóng jié nì,qiě xīn wú jí zhù pí yé。
欲将别后从头说,满眼春酤尽更赊。yù jiāng bié hòu cóng tóu shuō,mǎn yǎn chūn gū jǐn gèng shē。

示阮

胡寅

一行作吏掷分阴,世路尘劳满客襟。yī xíng zuò lì zhì fēn yīn,shì lù chén láo mǎn kè jīn。
三语风流归梦想,十年书问寄浮沉。sān yǔ fēng liú guī mèng xiǎng,shí nián shū wèn jì fú chén。
门前种柳春光好,堂上鸣弦古意深。mén qián zhǒng liǔ chūn guāng hǎo,táng shàng míng xián gǔ yì shēn。
别后新诗都觅取,对哦湘渌醉还斟。bié hòu xīn shī dōu mì qǔ,duì ó xiāng lù zuì hái zhēn。

自胜业寺过铨德观

胡寅

出岫无心倦即还,悠然信马望南山。chū xiù wú xīn juàn jí hái,yōu rán xìn mǎ wàng nán shān。
忽惊莲社青萍合,却到蓬壶白日闲。hū jīng lián shè qīng píng hé,què dào péng hú bái rì xián。
方士内丹论九转,导师平地设三关。fāng shì nèi dān lùn jiǔ zhuǎn,dǎo shī píng dì shè sān guān。
不知洙泗真消息,谁可相期一解颜。bù zhī zhū sì zhēn xiāo xī,shuí kě xiāng qī yī jiě yán。

题铨德秋声堂

胡寅

紫极题诗岁月深,秋风怀感重沉吟。zǐ jí tí shī suì yuè shēn,qiū fēng huái gǎn zhòng chén yín。
殷勤种此一庭玉,回薄依然万古心。yīn qín zhǒng cǐ yī tíng yù,huí báo yī rán wàn gǔ xīn。
独有佳名追彩笔,谁将幽思入瑶琴。dú yǒu jiā míng zhuī cǎi bǐ,shuí jiāng yōu sī rù yáo qín。
萧萧醉扫笔池石,水月光中觅至音。xiāo xiāo zuì sǎo bǐ chí shí,shuǐ yuè guāng zhōng mì zhì yīn。

和钟漕汝强四首

胡寅

雾豹成文不厌深,喧卑何事竞翰音。wù bào chéng wén bù yàn shēn,xuān bēi hé shì jìng hàn yīn。
为言墨客夸三赋,那似仙翁振八吟。wèi yán mò kè kuā sān fù,nà shì xiān wēng zhèn bā yín。
欲继高踪其敢后,下看浮世岂须临。yù jì gāo zōng qí gǎn hòu,xià kàn fú shì qǐ xū lín。
何时蜡屐携筇杖,来拨衡云一万寻。hé shí là jī xié qióng zhàng,lái bō héng yún yī wàn xún。

和钟漕汝强四首

胡寅

丈人爱客酒杯深,更和南山白石音。zhàng rén ài kè jiǔ bēi shēn,gèng hé nán shān bái shí yīn。
大户不知濡首节,逸才应笑撚髭吟。dà hù bù zhī rú shǒu jié,yì cái yīng xiào niǎn zī yín。
箴规有过风雷益,儆策无穷地泽临。zhēn guī yǒu guò fēng léi yì,jǐng cè wú qióng dì zé lín。
每忆向来谈宴处,桃花流水路难寻。měi yì xiàng lái tán yàn chù,táo huā liú shuǐ lù nán xún。

和钟漕汝强四首

胡寅

风日薰薰草树深,黄鹂迁木送新音。fēng rì xūn xūn cǎo shù shēn,huáng lí qiān mù sòng xīn yīn。
有怀春服成雩咏,遥想青山伴醉吟。yǒu huái chūn fú chéng yú yǒng,yáo xiǎng qīng shān bàn zuì yín。
诗老幽栖虽地僻,圣君高拱正天临。shī lǎo yōu qī suī dì pì,shèng jūn gāo gǒng zhèng tiān lín。
未须静处论方药,会见蒲轮远访寻。wèi xū jìng chù lùn fāng yào,huì jiàn pú lún yuǎn fǎng xún。

和钟漕汝强四首

胡寅

云自高闲水自深,此间谁契不传音。yún zì gāo xián shuǐ zì shēn,cǐ jiān shuí qì bù chuán yīn。
倦飞偶作归田赋,高卧时为梁甫吟。juàn fēi ǒu zuò guī tián fù,gāo wò shí wèi liáng fǔ yín。
为己宫墙当独诣,过门车马肯相临。wèi jǐ gōng qiáng dāng dú yì,guò mén chē mǎ kěn xiāng lín。
惟公知我迂愚甚,枉直何曾较尺寻。wéi gōng zhī wǒ yū yú shén,wǎng zhí hé céng jiào chǐ xún。

和曾漕吉甫

胡寅

本来秋月映澄潭,墙面犹须学二南。běn lái qiū yuè yìng chéng tán,qiáng miàn yóu xū xué èr nán。
径路枉寻难直尺,卮言暮四等朝三。jìng lù wǎng xún nán zhí chǐ,zhī yán mù sì děng cháo sān。
文如楮叶何劳刻,道在蒲团恐费参。wén rú chǔ yè hé láo kè,dào zài pú tuán kǒng fèi cān。
玉帛雍雍王会处,禹宫惆怅一精蓝。yù bó yōng yōng wáng huì chù,yǔ gōng chóu chàng yī jīng lán。

腊雷春雪示吉甫

胡寅

晓色空明衡岳南,一尘那复隔仙凡。xiǎo sè kōng míng héng yuè nán,yī chén nà fù gé xiān fán。
贯时松竹色自好,破腊雷霆声未咸。guàn shí sōng zhú sè zì hǎo,pò là léi tíng shēng wèi xián。
万里鲛绡开步障,千金火浣试春衫。wàn lǐ jiāo xiāo kāi bù zhàng,qiān jīn huǒ huàn shì chūn shān。
渔舟不与人供画,独驾云涛月满帆。yú zhōu bù yǔ rén gōng huà,dú jià yún tāo yuè mǎn fān。

仲秋赴伯达浴儿会不见月

胡寅

准拟清光满十分,论文那用醉红裙。zhǔn nǐ qīng guāng mǎn shí fēn,lùn wén nà yòng zuì hóng qún。
天公有意韬阴采,风伯无威扫曳云。tiān gōng yǒu yì tāo yīn cǎi,fēng bó wú wēi sǎo yè yún。
东道浴儿方洗腆,南斋留客更殷勤。dōng dào yù ér fāng xǐ tiǎn,nán zhāi liú kè gèng yīn qín。
朦胧碧涧三更路,衣袂翛然桂子芬。méng lóng bì jiàn sān gèng lù,yī mèi xiāo rán guì zi fēn。

将游上封先寄南台珏老

胡寅

淅淅风摇玉露秋,尚怀分柿半山不。xī xī fēng yáo yù lù qiū,shàng huái fēn shì bàn shān bù。
众香肯共维摩饭,元亮聊同惠远游。zhòng xiāng kěn gòng wéi mó fàn,yuán liàng liáo tóng huì yuǎn yóu。
荟蔚雕零岩壑露,佩环清越涧泉幽。huì wèi diāo líng yán hè lù,pèi huán qīng yuè jiàn quán yōu。
青鞋本自无泥滓,更约诸峰最上头。qīng xié běn zì wú ní zǐ,gèng yuē zhū fēng zuì shàng tóu。

和上封洪辩用明察院韵

胡寅

绣衣御史有前闻,衲子禅师亦好文。xiù yī yù shǐ yǒu qián wén,nà zi chán shī yì hǎo wén。
出禀圣谟苏瘵俗,坐持诗律战魔军。chū bǐng shèng mó sū zhài sú,zuò chí shī lǜ zhàn mó jūn。
访寻水石闲招隐,际会风云偶策勋。fǎng xún shuǐ shí xián zhāo yǐn,jì huì fēng yún ǒu cè xūn。
喧寂两忘归一致,此心何处不超群。xuān jì liǎng wàng guī yī zhì,cǐ xīn hé chù bù chāo qún。

同宣卿和仲仲达游上封值雨而归时上封辩病南台珏同行

胡寅

不到峰头正一年,兹游新客更超然。bù dào fēng tóu zhèng yī nián,zī yóu xīn kè gèng chāo rán。
净名不语元无病,惠远同行定有缘。jìng míng bù yǔ yuán wú bìng,huì yuǎn tóng xíng dìng yǒu yuán。
风雨不期相邂逅,云山未许独留连。fēng yǔ bù qī xiāng xiè hòu,yún shān wèi xǔ dú liú lián。
归途绝景何人见,万顷银涛涨楚天。guī tú jué jǐng hé rén jiàn,wàn qǐng yín tāo zhǎng chǔ tiān。

酬宣卿见和

胡寅

不向杯中觅圣贤,独于山水意翛然。bù xiàng bēi zhōng mì shèng xián,dú yú shān shuǐ yì xiāo rán。
相门事业方传世,官路升沉只信缘。xiāng mén shì yè fāng chuán shì,guān lù shēng chén zhǐ xìn yuán。
万卷图书资博约,九衢车马任颠连。wàn juǎn tú shū zī bó yuē,jiǔ qú chē mǎ rèn diān lián。
翠微卜宅须相近,且住蓬壶小有天。cuì wēi bo zhái xū xiāng jìn,qiě zhù péng hú xiǎo yǒu tiān。
4811234567»