古诗词

送张倩归衡岳

胡寅

鄙人丽丹书,分合堕荒杳。bǐ rén lì dān shū,fēn hé duò huāng yǎo。
玉郎胡为来,高谊云共眇。yù láng hú wèi lái,gāo yì yún gòng miǎo。
一年常惜日,四序乃过鸟。yī nián cháng xī rì,sì xù nǎi guò niǎo。
安能久相留,话别情太悄。ān néng jiǔ xiāng liú,huà bié qíng tài qiāo。
离筵亦何有,瘴雨对蛮醥。lí yán yì hé yǒu,zhàng yǔ duì mán piǎo。
羞以蛙与蛇,茹以芹及蓼。xiū yǐ wā yǔ shé,rú yǐ qín jí liǎo。
相将丹荔熟,怅望剥绛皎。xiāng jiāng dān lì shú,chàng wàng bō jiàng jiǎo。
爱君温克姿,不被欢伯绕。ài jūn wēn kè zī,bù bèi huān bó rào。
缅怀君祖烈,德粹学甚窈。miǎn huái jūn zǔ liè,dé cuì xué shén yǎo。
乃翁才情富,未试嗟折夭。nǎi wēng cái qíng fù,wèi shì jiē zhé yāo。
早交论金兰,晚契托萝茑。zǎo jiāo lùn jīn lán,wǎn qì tuō luó niǎo。
顾惭兼金赠,聊用苦语晓。gù cán jiān jīn zèng,liáo yòng kǔ yǔ xiǎo。
发身在求仁,此理悟者少。fā shēn zài qiú rén,cǐ lǐ wù zhě shǎo。
人虽处尘世,心盍度尘表。rén suī chù chén shì,xīn hé dù chén biǎo。
凌霄而俯睨,万物孰不小。líng xiāo ér fǔ nì,wàn wù shú bù xiǎo。
规模要宏廓,闻见忌寡謏。guī mó yào hóng kuò,wén jiàn jì guǎ xiǎo。
南方君子居,吾敢废强矫。nán fāng jūn zi jū,wú gǎn fèi qiáng jiǎo。
勿兴儿女恋,后会龟已兆。wù xīng ér nǚ liàn,hòu huì guī yǐ zhào。
千山空棱层,万水自漭渺。qiān shān kōng léng céng,wàn shuǐ zì mǎng miǎo。
行行得夷路,长辔策騕袅。xíng xíng dé yí lù,zhǎng pèi cè yǎo niǎo。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

赋向伯共五老小山六言五绝

胡寅

文简风流未泯,公孙节气谁班。wén jiǎn fēng liú wèi mǐn,gōng sūn jié qì shuí bān。
当与皋夔佐舜,莫寻黄绮商山。dāng yǔ gāo kuí zuǒ shùn,mò xún huáng qǐ shāng shān。