古诗词

如梦令·其二

赵长卿

别恨眉尖无数。bié hèn méi jiān wú shù。
后夜王孙何处。hòu yè wáng sūn hé chù。
歌馆与妆楼,目断行云凝伫。gē guǎn yǔ zhuāng lóu,mù duàn xíng yún níng zhù。
凝伫。níng zhù。
凝伫。níng zhù。
忆泪千行红雨。yì lèi qiān xíng hóng yǔ。

赵长卿

赵长卿号仙源居士。江西南丰人。宋代著名词人。 宋宗室,居南丰。生平事迹不详,曾赴漕试,约宋宁宗嘉定末前后在世。从作品中可知他少时孤洁,厌恶王族豪奢的生活,后辞帝京,纵游山水,居于江南,遁世隐居,过着清贫的生活。他同情百姓,友善乡邻,常作词呈乡人。晚年孤寂消沉。《四库提要》云:“长卿恬于仕进,觞咏自娱,随意成吟,多得淡远萧疏之致。” 赵长卿的作品>>

猜您喜欢

一剪梅·秋雨感悲

赵长卿

霁霭迷空晓未收。jì ǎi mí kōng xiǎo wèi shōu。
羁馆残灯,永夜悲秋。jī guǎn cán dēng,yǒng yè bēi qiū。
梧桐叶上三更雨,别是人间一段愁。wú tóng yè shàng sān gèng yǔ,bié shì rén jiān yī duàn chóu。
睡又不成梦又休。shuì yòu bù chéng mèng yòu xiū。
多愁多病,当甚风流。duō chóu duō bìng,dāng shén fēng liú。
真情一点苦萦人,才下眉尖,恰上心头。zhēn qíng yī diǎn kǔ yíng rén,cái xià méi jiān,qià shàng xīn tóu。

清平乐·其一秋暮

赵长卿

鸿来燕去。hóng lái yàn qù。
又是秋光暮。yòu shì qiū guāng mù。
冉冉流年嗟暗度。rǎn rǎn liú nián jiē àn dù。
这心事还无据。zhè xīn shì hái wú jù。
寒窗露冷风清。hán chuāng lù lěng fēng qīng。
旅魂幽梦频惊。lǚ hún yōu mèng pín jīng。
何日利名俱赛,为予笑下愁城。hé rì lì míng jù sài,wèi yǔ xiào xià chóu chéng。

南歌子·道中直重九

赵长卿

此日知何日,他乡忆故乡。cǐ rì zhī hé rì,tā xiāng yì gù xiāng。
乱山深处过重阳。luàn shān shēn chù guò zhòng yáng。
走马吹花、无复少年狂。zǒu mǎ chuī huā wú fù shǎo nián kuáng。
黄菊擎枝重,红茱湿露香。huáng jú qíng zhī zhòng,hóng zhū shī lù xiāng。
扁舟随雁过潇湘。biǎn zhōu suí yàn guò xiāo xiāng。
遥想莱庭、应恨不同觞。yáo xiǎng lái tíng yīng hèn bù tóng shāng。

清平乐·其二

赵长卿

秋容眼界。qiū róng yǎn jiè。
随寓浑堪爱。suí yù hún kān ài。
远岫连天横淡霭。yuǎn xiù lián tiān héng dàn ǎi。
望断孤鸿飞外。wàng duàn gū hóng fēi wài。
夕阳红树林坰。xī yáng hóng shù lín jiōng。
重重锦障横陈。zhòng zhòng jǐn zhàng héng chén。
一段江南景色,倩谁为下丹青。yī duàn jiāng nán jǐng sè,qiàn shuí wèi xià dān qīng。

醉花阴·建康重九

赵长卿

老去悲秋人转瘦。lǎo qù bēi qiū rén zhuǎn shòu。
更异乡重九。gèng yì xiāng zhòng jiǔ。
人意自凄凉,只有茱萸,岁岁香依旧。rén yì zì qī liáng,zhǐ yǒu zhū yú,suì suì xiāng yī jiù。
登高无奈空搔首。dēng gāo wú nài kōng sāo shǒu。
落照归鸦后。luò zhào guī yā hòu。
六代旧江山,满眼兴亡,一洗黄花酒。liù dài jiù jiāng shān,mǎn yǎn xīng wáng,yī xǐ huáng huā jiǔ。

浣溪沙·早秋

赵长卿

雨滴梧桐点点愁。yǔ dī wú tóng diǎn diǎn chóu。
冷催秋色上帘钩。lěng cuī qiū sè shàng lián gōu。
蛩声何事早知秋。qióng shēng hé shì zǎo zhī qiū。
一夜凉风惊去燕,满川晴涨漾轻鸥。yī yè liáng fēng jīng qù yàn,mǎn chuān qíng zhǎng yàng qīng ōu。
怀人千里思悠悠。huái rén qiān lǐ sī yōu yōu。

菩萨蛮·其一秋雨船中

赵长卿

西风转柂蒹葭浦。xī fēng zhuǎn yí jiān jiā pǔ。
客愁生怕秋阑雨。kè chóu shēng pà qiū lán yǔ。
衾冷梦魂惊。qīn lěng mèng hún jīng。
声声滴到明。shēng shēng dī dào míng。
不眠敧枕听。bù mián jī zhěn tīng。
故故添新恨。gù gù tiān xīn hèn。
新恨有谁知。xīn hèn yǒu shuí zhī。
天寒雁正稀。tiān hán yàn zhèng xī。

满庭芳·十月念六日大雪,作此呈社人

赵长卿

晚色沈沈,雨声寂莫,夜寒初冻云头。wǎn sè shěn shěn,yǔ shēng jì mò,yè hán chū dòng yún tóu。
晓来阶砌,一捻冷光浮。xiǎo lái jiē qì,yī niǎn lěng guāng fú。
目断江天霭霭,低迷映、绿竹修修。mù duàn jiāng tiān ǎi ǎi,dī mí yìng lǜ zhú xiū xiū。
多才客,高吟柳絮,还更上层楼。duō cái kè,gāo yín liǔ xù,hái gèng shàng céng lóu。
烹茶,新试水,人间清楚,物外遨游。pēng chá,xīn shì shuǐ,rén jiān qīng chǔ,wù wài áo yóu。
胜似他、销金暖帐情柔。shèng shì tā xiāo jīn nuǎn zhàng qíng róu。
细看流风回舞,终日价、浅酌轻讴。xì kàn liú fēng huí wǔ,zhōng rì jià qiǎn zhuó qīng ōu。
醺醺地,美人翻曲,消尽古今愁。xūn xūn dì,měi rén fān qū,xiāo jǐn gǔ jīn chóu。

菩萨蛮·其二秋老江行

赵长卿

炊烟一点孤村迥。chuī yān yī diǎn gū cūn jiǒng。
娇云敛尽天容净。jiāo yún liǎn jǐn tiān róng jìng。
雁字忽横秋。yàn zì hū héng qiū。
秋江泻客愁。qiū jiāng xiè kè chóu。
银钩空寄恨。yín gōu kōng jì hèn。
恨满凭谁问。hèn mǎn píng shuí wèn。
袖手立西风。xiù shǒu lì xī fēng。
舟行秋色中。zhōu xíng qiū sè zhōng。

御街行·夜雨

赵长卿

晚来无奈伤心处。wǎn lái wú nài shāng xīn chù。
见红叶、随风舞。jiàn hóng yè suí fēng wǔ。
解鞍还向乱山深,黄昏后、不成情绪。jiě ān hái xiàng luàn shān shēn,huáng hūn hòu bù chéng qíng xù。
先来离恨,打叠不下,天气还凄楚。xiān lái lí hèn,dǎ dié bù xià,tiān qì hái qī chǔ。
风儿住后云来去。fēng ér zhù hòu yún lái qù。
装撰些儿雨。zhuāng zhuàn xiē ér yǔ。
无眠托首对孤灯,好语向谁分付。wú mián tuō shǒu duì gū dēng,hǎo yǔ xiàng shuí fēn fù。
从来烦恼,吓得胆碎,此度难担负。cóng lái fán nǎo,xià dé dǎn suì,cǐ dù nán dān fù。

有有令岁残

赵长卿

前山减翠。qián shān jiǎn cuì。
疏竹度轻风,日移金影碎。shū zhú dù qīng fēng,rì yí jīn yǐng suì。
还又年华暮,看看是、新春至。hái yòu nián huá mù,kàn kàn shì xīn chūn zhì。
那更堪、有个人人,似花似玉,温柔伶俐。nà gèng kān yǒu gè rén rén,shì huā shì yù,wēn róu líng lì。
准拟。zhǔn nǐ。
恩情忔戏。ēn qíng qì xì。
拈弄上、则人难比。niān nòng shàng zé rén nán bǐ。
我也埋根竖柱,你也争些气。wǒ yě mái gēn shù zhù,nǐ yě zhēng xiē qì。
大家一捺头地。dà jiā yī nà tóu dì。
美中更美。měi zhōng gèng měi。
厮守定、共伊百岁。sī shǒu dìng gòng yī bǎi suì。

摊破采桑子梅词

赵长卿

树头红叶飞都尽,景物凄凉。shù tóu hóng yè fēi dōu jǐn,jǐng wù qī liáng。
秀出群芳。xiù chū qún fāng。
又见江梅浅淡妆。yòu jiàn jiāng méi qiǎn dàn zhuāng。
也啰,真个是、可人香。yě luō,zhēn gè shì kě rén xiāng。
兰魂蕙魄应羞死,独占风光。lán hún huì pò yīng xiū sǐ,dú zhàn fēng guāng。
梦断高堂。mèng duàn gāo táng。
月送疏枝过女墙。yuè sòng shū zhī guò nǚ qiáng。
也啰,真个是、可人香。yě luō,zhēn gè shì kě rén xiāng。

临江仙·日暮舟中,月明,寒甚,忆暖春围炉

赵长卿

日欲低时江景好,暮山紫翠重重。rì yù dī shí jiāng jǐng hǎo,mù shān zǐ cuì zhòng zhòng。
钓筒收尽碧潭空。diào tǒng shōu jǐn bì tán kōng。
一船霜夜月,两岸荻花风。yī chuán shuāng yè yuè,liǎng àn dí huā fēng。
遥忆暖春新向火,黄昏下了帘栊。yáo yì nuǎn chūn xīn xiàng huǒ,huáng hūn xià le lián lóng。
水村渔浦舣孤篷。shuǐ cūn yú pǔ yǐ gū péng。
单衾愁梦断,无梦转愁浓。dān qīn chóu mèng duàn,wú mèng zhuǎn chóu nóng。

南歌子·夜坐

赵长卿

霜结凝寒夜,星辉识晓晴。shuāng jié níng hán yè,xīng huī shí xiǎo qíng。
兰膏重剔且教明。lán gāo zhòng tī qiě jiào míng。
为照梢头香缕、一丝轻。wèi zhào shāo tóu xiāng lǚ yī sī qīng。
坐久看看困,新词缀未成。zuò jiǔ kàn kàn kùn,xīn cí zhuì wèi chéng。
梅花熏得酒初醒。méi huā xūn dé jiǔ chū xǐng。
更向耳边低道、月三更。gèng xiàng ěr biān dī dào yuè sān gèng。

永遇乐·霜词

赵长卿

宵露珠零,溅冰花薄,凝瑞偏早。xiāo lù zhū líng,jiàn bīng huā báo,níng ruì piān zǎo。
月练轻翻,风刀碎剪,青女呈纤巧。yuè liàn qīng fān,fēng dāo suì jiǎn,qīng nǚ chéng xiān qiǎo。
微丹枫缬,低摧蕉尾,不觉半池莲倒。wēi dān fēng xié,dī cuī jiāo wěi,bù jué bàn chí lián dào。
最好是、千林橘柚,轻黄一村封了。zuì hǎo shì qiān lín jú yòu,qīng huáng yī cūn fēng le。
佳人指冷,暗惊罗幕,一夜斜飞多少。jiā rén zhǐ lěng,àn jīng luó mù,yī yè xié fēi duō shǎo。
怕倚银屏,愁看玉砌,金菊鲜鲜晓。pà yǐ yín píng,chóu kàn yù qì,jīn jú xiān xiān xiǎo。
伤嗟傅粉,佳期还未,何处冷沾衣透。shāng jiē fù fěn,jiā qī hái wèi,hé chù lěng zhān yī tòu。
争知人、临鸾试罢,与梅共瘦。zhēng zhī rén lín luán shì bà,yǔ méi gòng shòu。