古诗词

和景仁缑氏别后见寄求决乐议虽用其韵而不依次盖以景仁才力高逸步骤绝群非驽拙所能追故也

司马光

至乐存要眇,失易求之难。zhì lè cún yào miǎo,shī yì qiú zhī nán。
昔从周道衰,畴人旷其官。xī cóng zhōu dào shuāi,chóu rén kuàng qí guān。
声律久无师,文字多缺漫。shēng lǜ jiǔ wú shī,wén zì duō quē màn。
仁皇闵崩坏,广庭集危冠。rén huáng mǐn bēng huài,guǎng tíng jí wēi guān。
纷纭斗笔舌,异论谁能殚。fēn yún dòu bǐ shé,yì lùn shuí néng dān。
或欲徇陈迹,窍厚潜锼剜。huò yù xùn chén jì,qiào hòu qián sōu wān。
或欲立私意,妄取旧史刊。huò yù lì sī yì,wàng qǔ jiù shǐ kān。
古今互龃龉,大抵皆欺谰。gǔ jīn hù jǔ yǔ,dà dǐ jiē qī lán。
景仁信其说,墨守不可干。jǐng rén xìn qí shuō,mò shǒu bù kě gàn。
贱子欲面从,谁与换胆肝。jiàn zi yù miàn cóng,shuí yǔ huàn dǎn gān。
必求此议决,深谷为崇峦。bì qiú cǐ yì jué,shēn gǔ wèi chóng luán。
何如两置之,试就中和看。hé rú liǎng zhì zhī,shì jiù zhōng hé kàn。
天地育万物,生成适暄寒。tiān dì yù wàn wù,shēng chéng shì xuān hán。
圣人保四海,皇极致阜安。shèng rén bǎo sì hǎi,huáng jí zhì fù ān。
乐理亦如此,炳焕犹朱丹。lè lǐ yì rú cǐ,bǐng huàn yóu zhū dān。
啴缓与噍杀,折衷遗两端。chǎn huǎn yǔ jiào shā,zhé zhōng yí liǎng duān。
兹道苟不由,芒刃难婴髋。zī dào gǒu bù yóu,máng rèn nán yīng kuān。
鲁乐最为备,雍彻施三桓。lǔ lè zuì wèi bèi,yōng chè shī sān huán。
齐韶犹肄习,太公避陈完。qí sháo yóu yì xí,tài gōng bì chén wán。
唐民听伴侣,不复含悲酸。táng mín tīng bàn lǚ,bù fù hán bēi suān。
乃知乐有源,钟鼓皆波澜。nǎi zhī lè yǒu yuán,zhōng gǔ jiē bō lán。
昨者清明初,榆火始改钻。zuó zhě qīng míng chū,yú huǒ shǐ gǎi zuān。
景仁从许来,倾都咸聚观。jǐng rén cóng xǔ lái,qīng dōu xián jù guān。
诸公竞邀迓,非独惜春残。zhū gōng jìng yāo yà,fēi dú xī chūn cán。
议乐不复对,昼夕且穷欢。yì lè bù fù duì,zhòu xī qiě qióng huān。
来时桃李秾,去日芍药阑。lái shí táo lǐ nóng,qù rì sháo yào lán。
三旬只须臾,驶若阪上丸。sān xún zhǐ xū yú,shǐ ruò bǎn shàng wán。
轘辕逢雨别,惝恍归骑单。huán yuán féng yǔ bié,chǎng huǎng guī qí dān。
东西步步远,回首祝加餐。dōng xī bù bù yuǎn,huí shǒu zhù jiā cān。
仍冀勉中和,心广体自胖。réng jì miǎn zhōng hé,xīn guǎng tǐ zì pàng。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

自嘲

司马光

英名愧终贾,高节谢巢由。yīng míng kuì zhōng jiǎ,gāo jié xiè cháo yóu。
直取云山笑,空为簪组羞。zhí qǔ yún shān xiào,kōng wèi zān zǔ xiū。
浮沉乖俗好,隐显拙身谋。fú chén guāi sú hǎo,yǐn xiǎn zhuō shēn móu。
惆怅临清鉴,霜毛不待秋。chóu chàng lín qīng jiàn,shuāng máo bù dài qiū。

晋阳三月未有春色

司马光

天心均煦妪,物态异芬芳。tiān xīn jūn xù yù,wù tài yì fēn fāng。
上国花应烂,边城柳未黄。shàng guó huā yīng làn,biān chéng liǔ wèi huáng。
清明空改火,元已漫浮觞。qīng míng kōng gǎi huǒ,yuán yǐ màn fú shāng。
仍说秋寒早,年年八月霜。réng shuō qiū hán zǎo,nián nián bā yuè shuāng。

柳溪对雪

司马光

春风不胜雪,散漫度龙沙。chūn fēng bù shèng xuě,sàn màn dù lóng shā。
密映缘溪柳,争飞乱眼花。mì yìng yuán xī liǔ,zhēng fēi luàn yǎn huā。
鸱夷赊美酒,油壁系轻车。chī yí shē měi jiǔ,yóu bì xì qīng chē。
塞下芳菲晚,聊将当物华。sāi xià fāng fēi wǎn,liáo jiāng dāng wù huá。

酪羹

司马光

军厨重羊酪,飨士旧风传。jūn chú zhòng yáng lào,xiǎng shì jiù fēng chuán。
不数紫莼滑,徒夸素鲔鲜。bù shù zǐ chún huá,tú kuā sù wěi xiān。
?蠡烦挏取,勺药助烹煎。dǐng lí fán dòng qǔ,sháo yào zhù pēng jiān。
莫与吴儿说,还令笑茂先。mò yǔ wú ér shuō,hái lìng xiào mào xiān。

奉同道矩谢始平公惠砚

司马光

爵台今已倾,飘瓦出芜城。jué tái jīn yǐ qīng,piāo wǎ chū wú chéng。
还入缣缃用,尤资笔墨精。hái rù jiān xiāng yòng,yóu zī bǐ mò jīng。
相君怜古物,内史擅书名。xiāng jūn lián gǔ wù,nèi shǐ shàn shū míng。
聊用飞军檄,何愁楯鼻平。liáo yòng fēi jūn xí,hé chóu dùn bí píng。

送王都官

司马光

粹美清庙器,可嗟沉下僚。cuì měi qīng miào qì,kě jiē chén xià liáo。
优游仲举坐,洋溢海沂谣。yōu yóu zhòng jǔ zuò,yáng yì hǎi yí yáo。
奏课应居首,知音况满朝。zòu kè yīng jū shǒu,zhī yīn kuàng mǎn cháo。
从今黄鹄举,眼冷看青霄。cóng jīn huáng gǔ jǔ,yǎn lěng kàn qīng xiāo。

到并州已复数月率尔成诗

司马光

忽忽此何地,经时更自猜。hū hū cǐ hé dì,jīng shí gèng zì cāi。
深疑醉里得,复似梦中来。shēn yí zuì lǐ dé,fù shì mèng zhōng lái。
薄宦真何益,浮生信可咍。báo huàn zhēn hé yì,fú shēng xìn kě hāi。
鹏蜩定有分,不若寸心灰。péng tiáo dìng yǒu fēn,bù ruò cùn xīn huī。

北轩老杏其大十围春色向晚止开一花予悯其憔悴作诗嘲之

司马光

春木争秀发,嗟君独不材。chūn mù zhēng xiù fā,jiē jūn dú bù cái。
须惭一花少,强逐众芳开。xū cán yī huā shǎo,qiáng zhú zhòng fāng kāi。
顽艳人谁采,微香蝶不来。wán yàn rén shuí cǎi,wēi xiāng dié bù lái。
直为无用物,空尔费栽培。zhí wèi wú yòng wù,kōng ěr fèi zāi péi。

杏解嘲

司马光

造物本非我,荣枯那足言。zào wù běn fēi wǒ,róng kū nà zú yán。
但馀良干在,何必艳花繁。dàn yú liáng gàn zài,hé bì yàn huā fán。
壮丽华林苑,欢娱梓泽园。zhuàng lì huá lín yuàn,huān yú zǐ zé yuán。
芳菲如可采,岂得侍君轩。fāng fēi rú kě cǎi,qǐ dé shì jūn xuān。

寄陜西提刑江学士

司马光

明主于庶狱,选才从本朝。míng zhǔ yú shù yù,xuǎn cái cóng běn cháo。
酂侯三尺律,汉使一封轺。cuó hóu sān chǐ lǜ,hàn shǐ yī fēng yáo。
郡国清名满,关河古意饶。jùn guó qīng míng mǎn,guān hé gǔ yì ráo。
凄凉乘障客,华发日萧萧。qī liáng chéng zhàng kè,huá fā rì xiāo xiāo。

和乐道自河外南辕过宜芳雨晴和气景物可爱马上偶成

司马光

京洛春应老,河边初解颜。jīng luò chūn yīng lǎo,hé biān chū jiě yán。
碧浮烟际草,翠滴雨馀山。bì fú yān jì cǎo,cuì dī yǔ yú shān。
目极褰帷外,诗成揽辔间。mù jí qiān wéi wài,shī chéng lǎn pèi jiān。
满川桃李色,共喜传车还。mǎn chuān táo lǐ sè,gòng xǐ chuán chē hái。

夏日

司马光

穷边已深夏,气色耿清秋。qióng biān yǐ shēn xià,qì sè gěng qīng qiū。
鲜旭开山郭,凉烟澹戍楼。xiān xù kāi shān guō,liáng yān dàn shù lóu。
兜铃烽火息,区脱虏尘收。dōu líng fēng huǒ xī,qū tuō lǔ chén shōu。
迨此军中暇,无妨文雅游。dài cǐ jūn zhōng xiá,wú fáng wén yǎ yóu。

送张学士

司马光

朝家重典刑,书府借时英。cháo jiā zhòng diǎn xíng,shū fǔ jiè shí yīng。
钲鼓喧江下,云山拂眼清。zhēng gǔ xuān jiāng xià,yún shān fú yǎn qīng。
秋风鲈鲙美,书日锦衣荣。qiū fēng lú kuài měi,shū rì jǐn yī róng。
勿似朱翁子,空令守邸惊。wù shì zhū wēng zi,kōng lìng shǒu dǐ jīng。

寄聂之美

司马光

去岁双毛白,今春一齿零。qù suì shuāng máo bái,jīn chūn yī chǐ líng。
人生浮似叶,客宦泛如萍。rén shēng fú shì yè,kè huàn fàn rú píng。
塞上貂裘弊,天涯海气腥。sāi shàng diāo qiú bì,tiān yá hǎi qì xīng。
何当占箕颍,萧散并柴扃。hé dāng zhàn jī yǐng,xiāo sàn bìng chái jiōng。

送昌言舍人得告还蜀三首

司马光

迢递铜梁道,凝严青琐闱。tiáo dì tóng liáng dào,níng yán qīng suǒ wéi。
负书当日去,鸣玉此时归。fù shū dāng rì qù,míng yù cǐ shí guī。
乡树迎朱毂,江花照锦衣。xiāng shù yíng zhū gǔ,jiāng huā zhào jǐn yī。
临邛不足并,荣耀古今稀。lín qióng bù zú bìng,róng yào gǔ jīn xī。