古诗词

苦寒行

司马光

穷冬北上太行岭,霰雪纠结风峥嵘。qióng dōng běi shàng tài xíng lǐng,xiàn xuě jiū jié fēng zhēng róng。
熊潜豹伏飞鸟绝,一径仅可通人行。xióng qián bào fú fēi niǎo jué,yī jìng jǐn kě tōng rén xíng。
僮饥马羸石磴滑,战慄流汗皆成冰。tóng jī mǎ léi shí dèng huá,zhàn lì liú hàn jiē chéng bīng。
妻愁儿号强相逐,万险历尽方到并。qī chóu ér hào qiáng xiāng zhú,wàn xiǎn lì jǐn fāng dào bìng。
并州从来号惨烈,今日乃信非虚名。bìng zhōu cóng lái hào cǎn liè,jīn rì nǎi xìn fēi xū míng。
阴烟苦雾朝不散,旭日不复能精明。yīn yān kǔ wù cháo bù sàn,xù rì bù fù néng jīng míng。
跨鞍缆辔趋上府,发拳须磔指欲零。kuà ān lǎn pèi qū shàng fǔ,fā quán xū zhé zhǐ yù líng。
炭炉炙砚汤涉笔,重复画字终难成。tàn lú zhì yàn tāng shè bǐ,zhòng fù huà zì zhōng nán chéng。
谁言醇醪能独立,壶腹迸裂无由倾。shuí yán chún láo néng dú lì,hú fù bèng liè wú yóu qīng。
石脂装火近不热,蓬勃气入头颅腥。shí zhī zhuāng huǒ jìn bù rè,péng bó qì rù tóu lú xīng。
仰惭鸿雁得自适,随阳南去何溟溟。yǎng cán hóng yàn dé zì shì,suí yáng nán qù hé míng míng。
又惭鳦鸟识时节,岩穴足以潜微形。yòu cán yǐ niǎo shí shí jié,yán xué zú yǐ qián wēi xíng。
我来盖欲报恩分,契阔非徇利与荣。wǒ lái gài yù bào ēn fēn,qì kuò fēi xùn lì yǔ róng。
古人有为知已死,只恐冻骨埋边庭。gǔ rén yǒu wèi zhī yǐ sǐ,zhǐ kǒng dòng gǔ mái biān tíng。
中朝故人岂念我,重裘厚履飘华缨。zhōng cháo gù rén qǐ niàn wǒ,zhòng qiú hòu lǚ piāo huá yīng。
传闻此北更寒极,不知彼民何以生。chuán wén cǐ běi gèng hán jí,bù zhī bǐ mín hé yǐ shēng。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

送丁正臣知蔡州

司马光

䟃?汝水滨,千骑拥朱轮。cān tán rǔ shuǐ bīn,qiān qí yōng zhū lún。
悬瓠遗基古,鞶囊吉梦新。xuán hù yí jī gǔ,pán náng jí mèng xīn。
丹心留紫闼,清耳远红尘。dān xīn liú zǐ tà,qīng ěr yuǎn hóng chén。
须识明君意,先应试治民。xū shí míng jūn yì,xiān yīng shì zhì mín。

感春

司马光

积草满春庭,衡门永昼扃。jī cǎo mǎn chūn tíng,héng mén yǒng zhòu jiōng。
波头何事白,柳眼为谁青。bō tóu hé shì bái,liǔ yǎn wèi shuí qīng。
荣落浮云度,悲欢熟醉醒。róng luò fú yún dù,bēi huān shú zuì xǐng。
繁华非我物,随意任飘零。fán huá fēi wǒ wù,suí yì rèn piāo líng。

光皇祐二年谒告归乡里至治平二年方得再来怆然感怀诗以纪事

司马光

十六载重归,顺涂歌式微。shí liù zài zhòng guī,shùn tú gē shì wēi。
青松弊庐在,白首故人稀。qīng sōng bì lú zài,bái shǒu gù rén xī。
外饰服章改,流光颜貌非。wài shì fú zhāng gǎi,liú guāng yán mào fēi。
巫咸旧山色,相见尚依依。wū xián jiù shān sè,xiāng jiàn shàng yī yī。

辞坟

司马光

十年一展墓,旬浃复东旋。shí nián yī zhǎn mù,xún jiā fù dōng xuán。
岂负襁褓爱,横遭章绶缠。qǐ fù qiǎng bǎo ài,héng zāo zhāng shòu chán。
更来知几日,遗恨恐终天。gèng lái zhī jǐ rì,yí hèn kǒng zhōng tiān。
恸哭出松径,悲风为飒然。tòng kū chū sōng jìng,bēi fēng wèi sà rán。

谒三门禹祠

司马光

信矣禹功美,独兼人鬼谋。xìn yǐ yǔ gōng měi,dú jiān rén guǐ móu。
长山忽中断,巨浸失横流。zhǎng shān hū zhōng duàn,jù jìn shī héng liú。
迹与天地久,民无鱼鳖忧。jì yǔ tiān dì jiǔ,mín wú yú biē yōu。
谁能报盛德,空尔荐醪羞。shuí néng bào shèng dé,kōng ěr jiàn láo xiū。

谒三门禹祠

司马光

赑屃青崖裂,喧豗白浪豪。bì xì qīng yá liè,xuān huī bái làng háo。
客舟浮木叶,生理脱鸿毛。kè zhōu fú mù yè,shēng lǐ tuō hóng máo。
柏映孤峰短,铭书绝壁高。bǎi yìng gū fēng duǎn,míng shū jué bì gāo。
河师不耕织,容易戏风涛。hé shī bù gēng zhī,róng yì xì fēng tāo。

游三门开化寺

司马光

山石古来色,河流无尽声。shān shí gǔ lái sè,hé liú wú jǐn shēng。
行船自往返,群木几枯荣。xíng chuán zì wǎng fǎn,qún mù jǐ kū róng。
狂象调难伏,空华灭复生。kuáng xiàng diào nán fú,kōng huá miè fù shēng。
我来何所得,聊此濯尘缨。wǒ lái hé suǒ dé,liáo cǐ zhuó chén yīng。

送僧归吴

司马光

高枕聊成梦,晴空忽见花。gāo zhěn liáo chéng mèng,qíng kōng hū jiàn huā。
浮生尽是客,何处得为家。fú shēng jǐn shì kè,hé chù dé wèi jiā。
旅食帝城久,归舟泽国赊。lǚ shí dì chéng jiǔ,guī zhōu zé guó shē。
勿因菰菜味,回首浩无涯。wù yīn gū cài wèi,huí shǒu hào wú yá。

送晁秘丞

司马光

少傅名德重,蔚然人物师。shǎo fù míng dé zhòng,wèi rán rén wù shī。
群孙满丹穴,嘉瑞尽长离。qún sūn mǎn dān xué,jiā ruì jǐn zhǎng lí。
勿叹毛羽短,已惊文采奇。wù tàn máo yǔ duǎn,yǐ jīng wén cǎi qí。
勉哉勤志业,馀庆未应衰。miǎn zāi qín zhì yè,yú qìng wèi yīng shuāi。

光顷为诸生常受经于钱丈学赋于张丈今乃叨忝同为侍臣蒙钱丈置酒张丈赐诗不胜愧悚之深言志为谢

司马光

畴昔胜冠日,曾为绛帐生。chóu xī shèng guān rì,céng wèi jiàng zhàng shēng。
九言闻至教,一顾得虚声。jiǔ yán wén zhì jiào,yī gù dé xū shēng。
不意叨严近,于今接老成。bù yì dāo yán jìn,yú jīn jiē lǎo chéng。
宁须诗酒赐,侍坐导知荣。níng xū shī jiǔ cì,shì zuò dǎo zhī róng。

英宗皇帝挽歌辞三首

司马光

盛德师尧舜,英姿肖祖宗。shèng dé shī yáo shùn,yīng zī xiào zǔ zōng。
太阳光遍照,沧海量兼容。tài yáng guāng biàn zhào,cāng hǎi liàng jiān róng。
鸿业知能继,齐民望可封。hóng yè zhī néng jì,qí mín wàng kě fēng。
如何未五载,已上鼎湖龙。rú hé wèi wǔ zài,yǐ shàng dǐng hú lóng。

英宗皇帝挽歌辞三首

司马光

虹瑞流朱邸,童髦侍紫宸。hóng ruì liú zhū dǐ,tóng máo shì zǐ chén。
简心天与子,授位帝知人。jiǎn xīn tiān yǔ zi,shòu wèi dì zhī rén。
学古功时敏,钩深道日新。xué gǔ gōng shí mǐn,gōu shēn dào rì xīn。
宜然三百载,民物仰威神。yí rán sān bǎi zài,mín wù yǎng wēi shén。

英宗皇帝挽歌辞三首

司马光

谏省臣无状,龙鳞昔屡婴。jiàn shěng chén wú zhuàng,lóng lín xī lǚ yīng。
恩深忘位贱,义重觉生轻。ēn shēn wàng wèi jiàn,yì zhòng jué shēng qīng。
不正诛锄法,仍蒙奖叹荣。bù zhèng zhū chú fǎ,réng méng jiǎng tàn róng。
百身何足报,天造固难名。bǎi shēn hé zú bào,tiān zào gù nán míng。

送燕谏议知潭州

司马光

长沙地饶美,贾谊独伤悲。zhǎng shā dì ráo měi,jiǎ yì dú shāng bēi。
自古临荣辱,几人无怨咨。zì gǔ lín róng rǔ,jǐ rén wú yuàn zī。
使君拥符节,大舰出江湄。shǐ jūn yōng fú jié,dà jiàn chū jiāng méi。
意气陶然乐,应无吊屈辞。yì qì táo rán lè,yīng wú diào qū cí。

送李益之侍郎致政归庐山

司马光

儒业金华贵,归心白鹤孤。rú yè jīn huá guì,guī xīn bái hè gū。
江山依旧在,轩冕向来无。jiāng shān yī jiù zài,xuān miǎn xiàng lái wú。
啸咏谁当共,登临未索扶。xiào yǒng shuí dāng gòng,dēng lín wèi suǒ fú。
浩然知此乐,迥与世人殊。hào rán zhī cǐ lè,jiǒng yǔ shì rén shū。