古诗词

猛虎

欧阳修

猛虎白日行,心闲貌扬扬。měng hǔ bái rì xíng,xīn xián mào yáng yáng。
当路择人肉,罴猪不形相。dāng lù zé rén ròu,pí zhū bù xíng xiāng。
头垂尾不掉,百兽自然降。tóu chuí wěi bù diào,bǎi shòu zì rán jiàng。
暗祸发所忽,有机埋路傍。àn huò fā suǒ hū,yǒu jī mái lù bàng。
徐行自踏之,机翻矢穿肠。xú xíng zì tà zhī,jī fān shǐ chuān cháng。
怒吼震林丘,瓦落儿堕床。nù hǒu zhèn lín qiū,wǎ luò ér duò chuáng。
已死不敢近,目睛射馀光。yǐ sǐ bù gǎn jìn,mù jīng shè yú guāng。
虎勇恃其外,爪牙利钩铓。hǔ yǒng shì qí wài,zhǎo yá lì gōu máng。
人形虽羸弱,智巧乃中藏。rén xíng suī léi ruò,zhì qiǎo nǎi zhōng cáng。
恃外可摧折,藏中难测量。shì wài kě cuī zhé,cáng zhōng nán cè liàng。
英心多决烈,自信不猜防。yīng xīn duō jué liè,zì xìn bù cāi fáng。
老狐足奸计,安居穴垣墙。lǎo hú zú jiān jì,ān jū xué yuán qiáng。
穷冬听冰渡,思虑岂不长。qióng dōng tīng bīng dù,sī lǜ qǐ bù zhǎng。
引身入扱中,将死犹跳踉。yǐn shēn rù xī zhōng,jiāng sǐ yóu tiào liáng。
狐奸固堪笑,虎猛诚可伤。hú jiān gù kān xiào,hǔ měng chéng kě shāng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

洛城风日美,秋色满蘅皋。luò chéng fēng rì měi,qiū sè mǎn héng gāo。
谁同茂林下,扫叶酌松醪。shuí tóng mào lín xià,sǎo yè zhuó sōng láo。

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

野水竹间清,秋山酒中绿。yě shuǐ zhú jiān qīng,qiū shān jiǔ zhōng lǜ。
送子此酣歌,淮南应落木。sòng zi cǐ hān gē,huái nán yīng luò mù。

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

劝客芙蓉杯,欲搴芙蓉叶。quàn kè fú róng bēi,yù qiān fú róng yè。
垂杨碍行舟,演漾回轻楫。chuí yáng ài xíng zhōu,yǎn yàng huí qīng jí。

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

山水日已佳,登临同上下。shān shuǐ rì yǐ jiā,dēng lín tóng shàng xià。
衰兰尚可采,欲赠离居者。shuāi lán shàng kě cǎi,yù zèng lí jū zhě。

和人三桥

欧阳修

笳鼓下层台,旌旗转长屿。jiā gǔ xià céng tái,jīng qí zhuǎn zhǎng yǔ。
桥响骛归轩,溪明望行炬。qiáo xiǎng wù guī xuān,xī míng wàng xíng jù。

和人三桥

欧阳修

北临白云涧,南望清风阁。běi lín bái yún jiàn,nán wàng qīng fēng gé。
出树见人行,隔溪闻鱼跃。chū shù jiàn rén xíng,gé xī wén yú yuè。

和人三桥

欧阳修

断虹跨曲岸,倒影涵清波。duàn hóng kuà qū àn,dào yǐng hán qīng bō。
为爱斜阳好,回舟特特过。wèi ài xié yáng hǎo,huí zhōu tè tè guò。

绝句

欧阳修

冷雨涨焦陂,人去陂寂寞。lěng yǔ zhǎng jiāo bēi,rén qù bēi jì mò。
惟有霜前花,鲜鲜对高阁。wéi yǒu shuāng qián huā,xiān xiān duì gāo gé。

和梅圣俞杏花

欧阳修

谁道梅花早,残年岂是春。shuí dào méi huā zǎo,cán nián qǐ shì chūn。
何如艳风日,独自占芳辰。hé rú yàn fēng rì,dú zì zhàn fāng chén。

花山寒食

欧阳修

客路逢寒食,花山不见花。kè lù féng hán shí,huā shān bù jiàn huā。
归心随北雁,先向洛阳家。guī xīn suí běi yàn,xiān xiàng luò yáng jiā。

和圣俞百花洲二首

欧阳修

野岸溪几曲,松蹊穿翠阴。yě àn xī jǐ qū,sōng qī chuān cuì yīn。
不知芳渚远,但爱绿荷深。bù zhī fāng zhǔ yuǎn,dàn ài lǜ hé shēn。

和圣俞百花洲二首

欧阳修

荷深水风阔,雨过清香发。hé shēn shuǐ fēng kuò,yǔ guò qīng xiāng fā。
暮角起城头,归桡带明月。mù jiǎo qǐ chéng tóu,guī ráo dài míng yuè。

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

萌牙资暖律,养育本仁心。méng yá zī nuǎn lǜ,yǎng yù běn rén xīn。
顾彼苍生意,安知帝力深。gù bǐ cāng shēng yì,ān zhī dì lì shēn。

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

阳进升君子,阴消退小人。yáng jìn shēng jūn zi,yīn xiāo tuì xiǎo rén。
圣君南面治,布政法新春。shèng jūn nán miàn zhì,bù zhèng fǎ xīn chūn。

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

气候三阳始,勾萌万物新。qì hòu sān yáng shǐ,gōu méng wàn wù xīn。
雷声初发号,天下已知春。léi shēng chū fā hào,tiān xià yǐ zhī chūn。