古诗词

鬼车

欧阳修

嘉祐六年秋,九月二十有八日,天愁无光月不出。jiā yòu liù nián qiū,jiǔ yuè èr shí yǒu bā rì,tiān chóu wú guāng yuè bù chū。
浮云蔽天众星没,举手向空如抹漆。fú yún bì tiān zhòng xīng méi,jǔ shǒu xiàng kōng rú mǒ qī。
天昏地黑有一物,不见其形,但闻其声。tiān hūn dì hēi yǒu yī wù,bù jiàn qí xíng,dàn wén qí shēng。
其初切切凄凄,或高或低。qí chū qiè qiè qī qī,huò gāo huò dī。
乍似玉女调玉笙,众管参差而不齐。zhà shì yù nǚ diào yù shēng,zhòng guǎn cān chà ér bù qí。
既而咿咿呦呦,若轧若抽。jì ér yī yī yōu yōu,ruò yà ruò chōu。
又如百两江州车,回轮转轴声哑呕。yòu rú bǎi liǎng jiāng zhōu chē,huí lún zhuǎn zhóu shēng yǎ ǒu。
鸣机夜织锦江上,群雁惊起芦花洲。míng jī yè zhī jǐn jiāng shàng,qún yàn jīng qǐ lú huā zhōu。
吾谓此何声,初莫穷端由。wú wèi cǐ hé shēng,chū mò qióng duān yóu。
老婢扑灯呼儿曹,云此怪鸟无匹俦。lǎo bì pū dēng hū ér cáo,yún cǐ guài niǎo wú pǐ chóu。
其名为鬼车,夜载百鬼凌空游。qí míng wèi guǐ chē,yè zài bǎi guǐ líng kōng yóu。
其声虽小身甚大,翅如车轮排十头。qí shēng suī xiǎo shēn shén dà,chì rú chē lún pái shí tóu。
凡鸟有一口,其鸣已啾啾。fán niǎo yǒu yī kǒu,qí míng yǐ jiū jiū。
此鸟十头有十口,口插一舌连一喉。cǐ niǎo shí tóu yǒu shí kǒu,kǒu chā yī shé lián yī hóu。
一口出一声,千声百响更相酬。yī kǒu chū yī shēng,qiān shēng bǎi xiǎng gèng xiāng chóu。
昔时周公居东周,厌闻此鸟憎若雠。xī shí zhōu gōng jū dōng zhōu,yàn wén cǐ niǎo zēng ruò chóu。
夜呼庭氏率其属,弯弧俾逐出九州。yè hū tíng shì lǜ qí shǔ,wān hú bǐ zhú chū jiǔ zhōu。
射之三发不能中,天遣天狗从空投。shè zhī sān fā bù néng zhōng,tiān qiǎn tiān gǒu cóng kōng tóu。
自从狗啮一头落,断颈至今青血流。zì cóng gǒu niè yī tóu luò,duàn jǐng zhì jīn qīng xuè liú。
尔来相距三千秋,昼藏夜出如鸺鹠。ěr lái xiāng jù sān qiān qiū,zhòu cáng yè chū rú xiū liú。
每逢阴黑天外过,乍见火光惊辄堕。měi féng yīn hēi tiān wài guò,zhà jiàn huǒ guāng jīng zhé duò。
有时馀血下点污,所遭之家家必破。yǒu shí yú xuè xià diǎn wū,suǒ zāo zhī jiā jiā bì pò。
我闻此语惊且疑,反祝疾飞无我祸。wǒ wén cǐ yǔ jīng qiě yí,fǎn zhù jí fēi wú wǒ huò。
我思天地何茫茫,百物巨细理莫详。wǒ sī tiān dì hé máng máng,bǎi wù jù xì lǐ mò xiáng。
吉凶在人不在物,一蛇两头反为祥。jí xiōng zài rén bù zài wù,yī shé liǎng tóu fǎn wèi xiáng。
却呼老婢炷灯火,卷帘开户清华堂。què hū lǎo bì zhù dēng huǒ,juǎn lián kāi hù qīng huá táng。
须臾云散众星出,夜静皎月流清光。xū yú yún sàn zhòng xīng chū,yè jìng jiǎo yuè liú qīng guāng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

采桑子

欧阳修

清明上巳西湖好,满目繁华。qīng míng shàng sì xī hú hǎo,mǎn mù fán huá。
争道谁家,绿柳朱轮走钿车。zhēng dào shuí jiā,lǜ liǔ zhū lún zǒu diàn chē。
游人日暮相将去,醒醉喧哗。yóu rén rì mù xiāng jiāng qù,xǐng zuì xuān huā。
路转堤斜,直到城头总是花。lù zhuǎn dī xié,zhí dào chéng tóu zǒng shì huā。

采桑子

欧阳修

荷花开后西湖好,载酒来时。hé huā kāi hòu xī hú hǎo,zài jiǔ lái shí。
不用旌旗,前后红幢绿盖随。bù yòng jīng qí,qián hòu hóng chuáng lǜ gài suí。
画船撑入花深处,香泛金卮。huà chuán chēng rù huā shēn chù,xiāng fàn jīn zhī。
烟雨微微,一片笙歌醉里归。yān yǔ wēi wēi,yī piàn shēng gē zuì lǐ guī。

采桑子

欧阳修

残霞夕照西湖好,花坞苹汀,十顷波平,野岸无人舟自横。cán xiá xī zhào xī hú hǎo,huā wù píng tīng,shí qǐng bō píng,yě àn wú rén zhōu zì héng。
西南月上浮云散,轩槛凉生。xī nán yuè shàng fú yún sàn,xuān kǎn liáng shēng。
莲芰香清。lián jì xiāng qīng。
水面风来酒面醒。shuǐ miàn fēng lái jiǔ miàn xǐng。

踏莎行

欧阳修

雨霁风光,春分天气。yǔ jì fēng guāng,chūn fēn tiān qì。
千花百卉争明媚。qiān huā bǎi huì zhēng míng mèi。
画梁新燕一双双,玉笼鹦鹉愁孤睡。huà liáng xīn yàn yī shuāng shuāng,yù lóng yīng wǔ chóu gū shuì。
薜荔依墙,莓苔满地。bì lì yī qiáng,méi tái mǎn dì。
青楼几处歌声丽。qīng lóu jǐ chù gē shēng lì。
蓦然旧事上心来,无言敛皱眉山翠。mò rán jiù shì shàng xīn lái,wú yán liǎn zhòu méi shān cuì。

阮郎归

欧阳修

南园春半踏青时,风和闻马嘶。nán yuán chūn bàn tà qīng shí,fēng hé wén mǎ sī。
青梅如豆柳如眉,日长蝴蝶飞。qīng méi rú dòu liǔ rú méi,rì zhǎng hú dié fēi。
花露重,草烟低,人家帘幕垂。huā lù zhòng,cǎo yān dī,rén jiā lián mù chuí。
秋千慵困解罗衣,画堂双燕归。qiū qiān yōng kùn jiě luó yī,huà táng shuāng yàn guī。

渔家傲·五月榴花妖艳烘

欧阳修

五月榴花妖艳烘,绿杨带雨垂垂重,五色新丝缠角粽。wǔ yuè liú huā yāo yàn hōng,lǜ yáng dài yǔ chuí chuí zhòng,wǔ sè xīn sī chán jiǎo zòng。
金盘送,生绡画扇盘双凤。jīn pán sòng,shēng xiāo huà shàn pán shuāng fèng。
正是浴兰时节动,菖蒲酒美清尊共,叶里黄鹂时一弄。zhèng shì yù lán shí jié dòng,chāng pú jiǔ měi qīng zūn gòng,yè lǐ huáng lí shí yī nòng。
犹瞢忪,等闲惊破纱窗梦。yóu méng sōng,děng xián jīng pò shā chuāng mèng。

临江仙

欧阳修

记得金銮同唱第,春风上国繁华。jì dé jīn luán tóng chàng dì,chūn fēng shàng guó fán huá。
如今薄宦老天涯。rú jīn báo huàn lǎo tiān yá。
十年歧路,空负曲江花。shí nián qí lù,kōng fù qū jiāng huā。
闻说阆山通阆苑,楼高不见君家。wén shuō láng shān tōng láng yuàn,lóu gāo bù jiàn jūn jiā。
孤城寒日等闲斜。gū chéng hán rì děng xián xié。
离愁难尽,红树远连霞。lí chóu nán jǐn,hóng shù yuǎn lián xiá。

蝶恋花·面旋落花风荡漾

欧阳修

面旋落花风荡漾。miàn xuán luò huā fēng dàng yàng。
柳重烟深,雪絮飞来往。liǔ zhòng yān shēn,xuě xù fēi lái wǎng。
雨后轻寒犹未放,春愁酒病成惆怅。yǔ hòu qīng hán yóu wèi fàng,chūn chóu jiǔ bìng chéng chóu chàng。
枕畔屏山围碧浪。zhěn pàn píng shān wéi bì làng。
翠被华灯,夜夜空相向。cuì bèi huá dēng,yè yè kōng xiāng xiàng。
寂寞起来褰绣幌,月明正在梨花上。jì mò qǐ lái qiān xiù huǎng,yuè míng zhèng zài lí huā shàng。

欧阳修

雨阔堤长走画辕,絮兼梨雪堕春烟。yǔ kuò dī zhǎng zǒu huà yuán,xù jiān lí xuě duò chūn yān。
东风苑外千丝老,犹伴吴蚕尽日眠。dōng fēng yuàn wài qiān sī lǎo,yóu bàn wú cán jǐn rì mián。

朝中措·送刘仲原甫出守维扬

欧阳修

平山阑槛倚晴空。píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng。
山色有无中。shān sè yǒu wú zhōng。
手种堂前垂柳,别来几度春风。shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ,bié lái jǐ dù chūn fēng。
文章太守,挥毫万字,一饮千钟。wén zhāng tài shǒu,huī háo wàn zì,yī yǐn qiān zhōng。
行乐直须年少,尊前看取衰翁。xíng lè zhí xū nián shǎo,zūn qián kàn qǔ shuāi wēng。

采桑子

欧阳修

春深雨过西湖好,百卉争妍。chūn shēn yǔ guò xī hú hǎo,bǎi huì zhēng yán。
蝶乱蜂喧,晴日催花暖欲然。dié luàn fēng xuān,qíng rì cuī huā nuǎn yù rán。
兰桡画舸悠悠去,疑是神仙。lán ráo huà gě yōu yōu qù,yí shì shén xiān。
返照波间,水阔风高扬管弦。fǎn zhào bō jiān,shuǐ kuò fēng gāo yáng guǎn xián。

采桑子·天容水色西湖好

欧阳修

天容水色西湖好,云物俱鲜。tiān róng shuǐ sè xī hú hǎo,yún wù jù xiān。
鸥鹭闲眠,应惯寻常听管弦。ōu lù xián mián,yīng guàn xún cháng tīng guǎn xián。
风清月白偏宜夜,一片琼田。fēng qīng yuè bái piān yí yè,yī piàn qióng tián。
谁羡骖鸾,人在舟中便是仙。shuí xiàn cān luán,rén zài zhōu zhōng biàn shì xiān。

采桑子

欧阳修

平生为爱西湖好,来拥朱轮。píng shēng wèi ài xī hú hǎo,lái yōng zhū lún。
富贵浮云,俯仰流年二十春。fù guì fú yún,fǔ yǎng liú nián èr shí chūn。
归来恰似辽东鹤,城郭人民。guī lái qià shì liáo dōng hè,chéng guō rén mín。
触目皆新,谁识当年旧主人。chù mù jiē xīn,shuí shí dāng nián jiù zhǔ rén。

采桑子

欧阳修

画楼钟动君休唱,往事无踪。huà lóu zhōng dòng jūn xiū chàng,wǎng shì wú zōng。
聚散匆匆。jù sàn cōng cōng。
今日欢娱几客同。jīn rì huān yú jǐ kè tóng。
去年绿鬓今年白,不觉衰容。qù nián lǜ bìn jīn nián bái,bù jué shuāi róng。
明月清风。míng yuè qīng fēng。
把酒何人忆谢公。bǎ jiǔ hé rén yì xiè gōng。

采桑子

欧阳修

十年一别流光速,白首相逢。shí nián yī bié liú guāng sù,bái shǒu xiāng féng。
莫话衰翁。mò huà shuāi wēng。
但斗尊前语笑同。dàn dòu zūn qián yǔ xiào tóng。
劝君满酌君须醉,尽日从容。quàn jūn mǎn zhuó jūn xū zuì,jǐn rì cóng róng。
画鹢牵风。huà yì qiān fēng。
即去朝天沃舜聪。jí qù cháo tiān wò shùn cōng。
10781234567»