古诗词

代书寄尹十一兄杨十六王三

欧阳修

并辔登北原,分首昭陵道。bìng pèi dēng běi yuán,fēn shǒu zhāo líng dào。
秋风吹行衣,落日下霜草。qiū fēng chuī xíng yī,luò rì xià shuāng cǎo。
昔日憩巩县,信马行苦早。xī rì qì gǒng xiàn,xìn mǎ xíng kǔ zǎo。
行行过任村,遂历黄河隩。xíng xíng guò rèn cūn,suì lì huáng hé ào。
登高望河流,汹汹若怒闹。dēng gāo wàng hé liú,xiōng xiōng ruò nù nào。
予生平居南,但闻河浩渺。yǔ shēng píng jū nán,dàn wén hé hào miǎo。
停鞍暂游目,茫洋肆惊眺。tíng ān zàn yóu mù,máng yáng sì jīng tiào。
并河行数曲,山坡亦萦绕。bìng hé xíng shù qū,shān pō yì yíng rào。
罂子与山口,呀险乃天灶。yīng zi yǔ shān kǒu,ya xiǎn nǎi tiān zào。
秤钩真如钩,上下欲颠倒。chèng gōu zhēn rú gōu,shàng xià yù diān dào。
虎牢吏当关,讥问名已告。hǔ láo lì dāng guān,jī wèn míng yǐ gào。
荥阳夜闻雨,故人留我笑。xíng yáng yè wén yǔ,gù rén liú wǒ xiào。
明朝已高尘,輤车引旌纛。míng cháo yǐ gāo chén,qiàn chē yǐn jīng dào。
传云送主丧,窀穸诣坟兆。chuán yún sòng zhǔ sàng,zhūn xī yì fén zhào。
后乘皆辎軿,轮毂相辉照。hòu chéng jiē zī píng,lún gǔ xiāng huī zhào。
辟易未及避,庐儿已呵噭。pì yì wèi jí bì,lú ér yǐ hē jiào。
午出郑东门,下马仆射庙。wǔ chū zhèng dōng mén,xià mǎ pū shè miào。
中牟去郑远,记里十馀堠。zhōng móu qù zhèng yuǎn,jì lǐ shí yú hòu。
抵牟日已暮,仆马困米槁。dǐ móu rì yǐ mù,pū mǎ kùn mǐ gǎo。
渐望阊阖门,崛若中天表。jiàn wàng chāng hé mén,jué ruò zhōng tiān biǎo。
趋门争道入,羁鞅不及掉。qū mén zhēng dào rù,jī yāng bù jí diào。
浪墥游九衢,风埃叹何浩。làng dǒng yóu jiǔ qú,fēng āi tàn hé hào。
京师天下聚,奔走纷扰扰。jīng shī tiān xià jù,bēn zǒu fēn rǎo rǎo。
但闻街鼓喧,忽忽夜复晓。dàn wén jiē gǔ xuān,hū hū yè fù xiǎo。
追怀洛中俊,已动思归操。zhuī huái luò zhōng jùn,yǐ dòng sī guī cāo。
为别未期月,音尘一何杳。wèi bié wèi qī yuè,yīn chén yī hé yǎo。
因书写行役,聊以为君导。yīn shū xiě xíng yì,liáo yǐ wèi jūn dǎo。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

鹭鸶

欧阳修

风格孤高尘外物,性情闲暇水边身。fēng gé gū gāo chén wài wù,xìng qíng xián xiá shuǐ biān shēn。
尽日独行溪浅处,青苔白石见纤鳞。jǐn rì dú xíng xī qiǎn chù,qīng tái bái shí jiàn xiān lín。

野鹊

欧阳修

鲜鲜毛羽耀朝辉,红粉墙头绿树枝。xiān xiān máo yǔ yào cháo huī,hóng fěn qiáng tóu lǜ shù zhī。
日暖风轻言语软,应将喜报主人知。rì nuǎn fēng qīng yán yǔ ruǎn,yīng jiāng xǐ bào zhǔ rén zhī。

木芙蓉

欧阳修

种处雪消春始动,开时霜落雁初过。zhǒng chù xuě xiāo chūn shǐ dòng,kāi shí shuāng luò yàn chū guò。
谁栽金菊丛相近,织出新番蜀锦窠。shuí zāi jīn jú cóng xiāng jìn,zhī chū xīn fān shǔ jǐn kē。

樵者

欧阳修

云际依依认旧林,断崖荒磴路难寻。yún jì yī yī rèn jiù lín,duàn yá huāng dèng lù nán xún。
西山望见朝来雨,南涧归时渡处深。xī shān wàng jiàn cháo lái yǔ,nán jiàn guī shí dù chù shēn。

西湖戏作示同游者

欧阳修

菡萏香清画舸浮,使君宁复忆扬州。hàn dàn xiāng qīng huà gě fú,shǐ jūn níng fù yì yáng zhōu。
都将二十四桥月,换得西湖十顷秋。dōu jiāng èr shí sì qiáo yuè,huàn dé xī hú shí qǐng qiū。

奉使契丹初至雄州

欧阳修

古关衰柳聚寒鸦,驻马城头日欲斜。gǔ guān shuāi liǔ jù hán yā,zhù mǎ chéng tóu rì yù xié。
犹去西楼二千里,行人到此莫思家。yóu qù xī lóu èr qiān lǐ,xíng rén dào cǐ mò sī jiā。

奉使契丹回出上京马上作

欧阳修

紫貂裘暖朔风惊,潢水冰光射日明。zǐ diāo qiú nuǎn shuò fēng jīng,huáng shuǐ bīng guāng shè rì míng。
笑语同来向公子,马头今日向南行。xiào yǔ tóng lái xiàng gōng zi,mǎ tóu jīn rì xiàng nán xíng。

小桃

欧阳修

雪里花开人未知,摘来相顾共惊疑。xuě lǐ huā kāi rén wèi zhī,zhāi lái xiāng gù gòng jīng yí。
便当索酒花前醉,初见今年第一枝。biàn dāng suǒ jiǔ huā qián zuì,chū jiàn jīn nián dì yī zhī。

和原父扬州六题时会堂二首

欧阳修

积雪犹封蒙顶树,惊雷未发建溪春。jī xuě yóu fēng méng dǐng shù,jīng léi wèi fā jiàn xī chūn。
中州地暖萌芽早,入贡宜先百物新。zhōng zhōu dì nuǎn méng yá zǎo,rù gòng yí xiān bǎi wù xīn。

和原父扬州六题时会堂二首

欧阳修

忆昔尝修守臣职,先春自探两旗开。yì xī cháng xiū shǒu chén zhí,xiān chūn zì tàn liǎng qí kāi。
谁知白首来辞禁,得与金銮赐一杯。shuí zhī bái shǒu lái cí jìn,dé yǔ jīn luán cì yī bēi。

和原父扬州六题时会堂二首

欧阳修

昆丘蒙谷接新亭,画舸悠悠春水生。kūn qiū méng gǔ jiē xīn tíng,huà gě yōu yōu chūn shuǐ shēng。
欲觅扬州使君处,但随风际管弦声。yù mì yáng zhōu shǐ jūn chù,dàn suí fēng jì guǎn xián shēng。

和原父扬州六题时会堂二首

欧阳修

十里楼台歌吹繁,扬州无复似当年。shí lǐ lóu tái gē chuī fán,yáng zhōu wú fù shì dāng nián。
古来兴废皆如此,徒使登临一慨然。gǔ lái xīng fèi jiē rú cǐ,tú shǐ dēng lín yī kǎi rán。

和原父扬州六题时会堂二首

欧阳修

访古高台半已倾,春郊谁从彩旗行。fǎng gǔ gāo tái bàn yǐ qīng,chūn jiāo shuí cóng cǎi qí xíng。
喜闻车马人同乐,惯听笙歌鸟不惊。xǐ wén chē mǎ rén tóng lè,guàn tīng shēng gē niǎo bù jīng。

和原父扬州六题时会堂二首

欧阳修

一径崎岖入谷中,翠条红刺罥春丛。yī jìng qí qū rù gǔ zhōng,cuì tiáo hóng cì juàn chūn cóng。
花深时有人相应,竹密初疑路不通。huā shēn shí yǒu rén xiāng yīng,zhú mì chū yí lù bù tōng。

详定幕次呈同舍

欧阳修

来时宫柳绿初匀,坐见红芳几番新。lái shí gōng liǔ lǜ chū yún,zuò jiàn hóng fāng jǐ fān xīn。
蜂蜜满房花结子,还家何处觅残春。fēng mì mǎn fáng huā jié zi,hái jiā hé chù mì cán chūn。