古诗词

答苏子美

欧阳修

众奇子美貌,堂堂千人英。zhòng qí zi měi mào,táng táng qiān rén yīng。
我独疑其胸,浩浩包沧溟。wǒ dú yí qí xiōng,hào hào bāo cāng míng。
沧溟产龙蜃,百怪不可名。cāng míng chǎn lóng shèn,bǎi guài bù kě míng。
是以子美辞,吐出人辄惊。shì yǐ zi měi cí,tǔ chū rén zhé jīng。
其于诗最豪,奔放何纵横。qí yú shī zuì háo,bēn fàng hé zòng héng。
众弦排律吕,金石次第鸣。zhòng xián pái lǜ lǚ,jīn shí cì dì míng。
间以险绝句,非时震雷霆。jiān yǐ xiǎn jué jù,fēi shí zhèn léi tíng。
两耳不及掩,百疴为之醒。liǎng ěr bù jí yǎn,bǎi kē wèi zhī xǐng。
吾言既可骇,笔墨尤其精。wú yán jì kě hài,bǐ mò yóu qí jīng。
少虽尝力学,老乃若天成。shǎo suī cháng lì xué,lǎo nǎi ruò tiān chéng。
濡毫弄点画,信手不自停。rú háo nòng diǎn huà,xìn shǒu bù zì tíng。
端庄杂丑怪,群星见搀枪。duān zhuāng zá chǒu guài,qún xīng jiàn chān qiāng。
烂然溢纸幅,视久无定形。làn rán yì zhǐ fú,shì jiǔ wú dìng xíng。
使我终老学,得一已足矜。shǐ wǒ zhōng lǎo xué,dé yī yǐ zú jīn。
而君兼众美,磊落犹自轻。ér jūn jiān zhòng měi,lěi luò yóu zì qīng。
高冠出人上,谁敢揖其膺。gāo guān chū rén shàng,shuí gǎn yī qí yīng。
群臣列丹陛,几位缺公卿。qún chén liè dān bì,jǐ wèi quē gōng qīng。
使之束带立,可以重朝廷。shǐ zhī shù dài lì,kě yǐ zhòng cháo tíng。
况令参国议,高论吐峥嵘。kuàng lìng cān guó yì,gāo lùn tǔ zhēng róng。
惜哉三十五,白发今已生。xī zāi sān shí wǔ,bái fā jīn yǐ shēng。
近者去江淮,作诗寄离情。jìn zhě qù jiāng huái,zuò shī jì lí qíng。
口诵不及写,一日传都城。kǒu sòng bù jí xiě,yī rì chuán dōu chéng。
退之序百物,其鸣由不平。tuì zhī xù bǎi wù,qí míng yóu bù píng。
天方苦君心,欲使发其声。tiān fāng kǔ jūn xīn,yù shǐ fā qí shēng。
嗟我非鸑鷟,徒思和嘤嘤。jiē wǒ fēi yuè zhuó,tú sī hé yīng yīng。
因风幸数寄,警我聋与盲。yīn fēng xìng shù jì,jǐng wǒ lóng yǔ máng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

初夏西湖

欧阳修

积雨新晴涨碧溪,偶寻行处独依依。jī yǔ xīn qíng zhǎng bì xī,ǒu xún xíng chù dú yī yī。
绿阴黄鸟春归后,红花青苔人迹稀。lǜ yīn huáng niǎo chūn guī hòu,hóng huā qīng tái rén jì xī。
萍匝汀洲鱼自跃,日长栏槛燕交飞。píng zā tīng zhōu yú zì yuè,rì zhǎng lán kǎn yàn jiāo fēi。
林僧不用相迎送,吾欲台头坐钓矶。lín sēng bù yòng xiāng yíng sòng,wú yù tái tóu zuò diào jī。

寄河阳王宣徽

欧阳修

谁谓萧条颍水边,能令嘉客少留连。shuí wèi xiāo tiáo yǐng shuǐ biān,néng lìng jiā kè shǎo liú lián。
肥鱼美酒偏宜老,明月清风不用钱。féi yú měi jiǔ piān yí lǎo,míng yuè qīng fēng bù yòng qián。
况值湖园方首夏,正当樱笋似三川。kuàng zhí hú yuán fāng shǒu xià,zhèng dāng yīng sǔn shì sān chuān。
自知不及南都会,勉彊犹须诧短篇。zì zhī bù jí nán dōu huì,miǎn jiàng yóu xū chà duǎn piān。

晚过水北

欧阳修

寒川消积雪,冻浦渐通流。hán chuān xiāo jī xuě,dòng pǔ jiàn tōng liú。
日暮人归尽,沙禽上钓舟。rì mù rén guī jǐn,shā qín shàng diào zhōu。

远山

欧阳修

山色无远近,看山终日行。shān sè wú yuǎn jìn,kàn shān zhōng rì xíng。
峰峦随处改,行客不知名。fēng luán suí chù gǎi,xíng kè bù zhī míng。

三桥诗宜远

欧阳修

朱栏明绿水,古柳照斜阳。zhū lán míng lǜ shuǐ,gǔ liǔ zhào xié yáng。
何处偏宜望,清涟对女郎。hé chù piān yí wàng,qīng lián duì nǚ láng。

三桥诗飞盖

欧阳修

鸣驺入远树,飞盖渡长桥。míng zōu rù yuǎn shù,fēi gài dù zhǎng qiáo。
水阔鹭双起,波明鱼自跳。shuǐ kuò lù shuāng qǐ,bō míng yú zì tiào。

三桥诗望佳

欧阳修

轻舟转孤屿,幽浦漾平波。qīng zhōu zhuǎn gū yǔ,yōu pǔ yàng píng bō。
回看望佳处,归路逐鱼歌。huí kàn wàng jiā chù,guī lù zhú yú gē。

拟玉台体七首

欧阳修

行人夜已断,明河南陌头。xíng rén yè yǐ duàn,míng hé nán mò tóu。
双珰不拟解,更欲要君留。shuāng dāng bù nǐ jiě,gèng yù yào jūn liú。

拟玉台体七首

欧阳修

落日堤上行,独歌携手曲。luò rì dī shàng xíng,dú gē xié shǒu qū。
却忆携手人,处处春华绿。què yì xié shǒu rén,chù chù chūn huá lǜ。

拟玉台体七首

欧阳修

朝看楼上云,日暮城南雨。cháo kàn lóu shàng yún,rì mù chéng nán yǔ。
路远香车迟,迢迢向何所。lù yuǎn xiāng chē chí,tiáo tiáo xiàng hé suǒ。

拟玉台体七首

欧阳修

连环结连带,赠君情不忘。lián huán jié lián dài,zèng jūn qíng bù wàng。
暂别莫言易,一夕九回肠。zàn bié mò yán yì,yī xī jiǔ huí cháng。

拟玉台体七首

欧阳修

浮云吐明月,流影玉阶阴。fú yún tǔ míng yuè,liú yǐng yù jiē yīn。
千里虽共照,安知夜夜心。qiān lǐ suī gòng zhào,ān zhī yè yè xīn。

拟玉台体七首落日窗中坐

欧阳修

朝闻惊禽去,日暮见禽归。cháo wén jīng qín qù,rì mù jiàn qín guī。
瑶琴坐不理,含情复为谁。yáo qín zuò bù lǐ,hán qíng fù wèi shuí。

拟玉台体七首领边绣

欧阳修

双鸳刺绣领,粲烂五文章。shuāng yuān cì xiù lǐng,càn làn wǔ wén zhāng。
暂近已复远,犹持歌扇障。zàn jìn yǐ fù yuǎn,yóu chí gē shàn zhàng。

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

临水复攲石,陶然同醉醒。lín shuǐ fù qī shí,táo rán tóng zuì xǐng。
山霞坐未敛,池月来亭亭。shān xiá zuò wèi liǎn,chí yuè lái tíng tíng。