古诗词

大寒呈张太博

郑獬

寒风怒蓬勃,排户入吾室。hán fēng nù péng bó,pái hù rù wú shì。
沙灰涨天黑,白日赤黄色。shā huī zhǎng tiān hēi,bái rì chì huáng sè。
捉衣拥肩坐,心脾寒憀慄。zhuō yī yōng jiān zuò,xīn pí hán liáo lì。
须臾天气变,阴黯如涂漆。xū yú tiān qì biàn,yīn àn rú tú qī。
跳空雨雹飞,四走珠玑出。tiào kōng yǔ báo fēi,sì zǒu zhū jī chū。
数子方叹惊,共怪天公逸。shù zi fāng tàn jīng,gòng guài tiān gōng yì。
先生携书来,昂颐杖飞策。xiān shēng xié shū lái,áng yí zhàng fēi cè。
乃召二三子,环坐与之席。nǎi zhào èr sān zi,huán zuò yǔ zhī xí。
呼童令取酒,盘饤杂梨栗。hū tóng lìng qǔ jiǔ,pán dìng zá lí lì。
酒行寒气除,春阳生四壁。jiǔ xíng hán qì chú,chūn yáng shēng sì bì。
先生说大义,驰骛何纤悉。xiān shēng shuō dà yì,chí wù hé xiān xī。
洞彻人精神,两耳飞霹雳。dòng chè rén jīng shén,liǎng ěr fēi pī lì。
老语植根节,九牛不可屈。lǎo yǔ zhí gēn jié,jiǔ niú bù kě qū。
尧眉与舜目,缅若曾相识。yáo méi yǔ shùn mù,miǎn ruò céng xiāng shí。
如当夜黑中,光耀见赤日。rú dāng yè hēi zhōng,guāng yào jiàn chì rì。
退思圣贤业,所积在劘剔。tuì sī shèng xián yè,suǒ jī zài mó tī。
韦皮画山龙,块泥亦瓦砾。wéi pí huà shān lóng,kuài ní yì wǎ lì。
人固有识智,非如物之植。rén gù yǒu shí zhì,fēi rú wù zhī zhí。
而不自刻苦,昼夜如刀尺。ér bù zì kè kǔ,zhòu yè rú dāo chǐ。
年齿方壮健,男儿宜努力。nián chǐ fāng zhuàng jiàn,nán ér yí nǔ lì。
方今太平民,尚未获苏息。fāng jīn tài píng mín,shàng wèi huò sū xī。
谁能拱两手,看人树勋绩。shuí néng gǒng liǎng shǒu,kàn rén shù xūn jì。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

捕蝗

郑獬

翁妪妇子相催行,官遣捕蝗赤日里。wēng yù fù zi xiāng cuī xíng,guān qiǎn bǔ huáng chì rì lǐ。
蝗满田中不见田,穗头栉栉如排指。huáng mǎn tián zhōng bù jiàn tián,suì tóu zhì zhì rú pái zhǐ。
凿坑篝火齐声驱,腹饱翅短飞不起。záo kēng gōu huǒ qí shēng qū,fù bǎo chì duǎn fēi bù qǐ。
囊提籯负输入官,换官仓粟能得几。náng tí yíng fù shū rù guān,huàn guān cāng sù néng dé jǐ。
虽然捕得一斗蝗,又生百斗新蝗子。suī rán bǔ dé yī dòu huáng,yòu shēng bǎi dòu xīn huáng zi。
只应食尽田中禾,饿杀农夫方始死。zhǐ yīng shí jǐn tián zhōng hé,è shā nóng fū fāng shǐ sǐ。

獐猿

郑獬

翠树不从青嶂出,蟠根却向屏中生。cuì shù bù cóng qīng zhàng chū,pán gēn què xiàng píng zhōng shēng。
黄獐引脰探绿叶,老猿护雏枝上惊。huáng zhāng yǐn dòu tàn lǜ yè,lǎo yuán hù chú zhī shàng jīng。
獝然相顾见异态,谁言野物能忘情。xù rán xiāng gù jiàn yì tài,shuí yán yě wù néng wàng qíng。
我来赏激绕屏下,亦疑此身林中行。wǒ lái shǎng jī rào píng xià,yì yí cǐ shēn lín zhōng xíng。
自古画工无画者,今得绝笔方传名。zì gǔ huà gōng wú huà zhě,jīn dé jué bǐ fāng chuán míng。
吾庐昔在郧溪上,满溪桃花春水明。wú lú xī zài yún xī shàng,mǎn xī táo huā chūn shuǐ míng。
曾随麋鹿藉芳草,更倚白云听啸声。céng suí mí lù jí fāng cǎo,gèng yǐ bái yún tīng xiào shēng。

省中画屏芦雁

郑獬

高堂倾动长江流,黄芦群雁满沧洲。gāo táng qīng dòng zhǎng jiāng liú,huáng lú qún yàn mǎn cāng zhōu。
扫开长安尘土窟,写出江南烟水秋。sǎo kāi zhǎng ān chén tǔ kū,xiě chū jiāng nán yān shuǐ qiū。
两雁斜飞入空阔,四雁顾慕横沙头。liǎng yàn xié fēi rù kōng kuò,sì yàn gù mù héng shā tóu。
高风拉折苍玉干,芦花雪尽无人收。gāo fēng lā zhé cāng yù gàn,lú huā xuě jǐn wú rén shōu。
赤日飞光不敢近,但觉爽气屏间浮。chì rì fēi guāng bù gǎn jìn,dàn jué shuǎng qì píng jiān fú。
尝闻画龙入神变,坐驰云雨天地游。cháng wén huà lóng rù shén biàn,zuò chí yún yǔ tiān dì yóu。
只恐此雁亦飞去,潇潇万里谁能留。zhǐ kǒng cǐ yàn yì fēi qù,xiāo xiāo wàn lǐ shuí néng liú。

黄雀

郑獬

啾啾黄雀竹间飞,日晚复归枝上栖。jiū jiū huáng què zhú jiān fēi,rì wǎn fù guī zhī shàng qī。
雪粒盖地三寸玉,地肤冻裂不作泥。xuě lì gài dì sān cùn yù,dì fū dòng liè bù zuò ní。
锦韝公子臂苍鹘,快马踏下黄云低。jǐn gōu gōng zi bì cāng gǔ,kuài mǎ tà xià huáng yún dī。
马前紫兔跃白草,老拳下批饥儿啼。mǎ qián zǐ tù yuè bái cǎo,lǎo quán xià pī jī ér tí。
啄鲜裂血饱腹去,可怜黄雀空死饥。zhuó xiān liè xuè bǎo fù qù,kě lián huáng què kōng sǐ jī。