古诗词

淮扬大水

郑獬

淮扬水暴不可言,绕城四面长波皴。huái yáng shuǐ bào bù kě yán,rào chéng sì miàn zhǎng bō cūn。
如一大瓢寄沧海,十万生聚瓢中存。rú yī dà piáo jì cāng hǎi,shí wàn shēng jù piáo zhōng cún。
水之初作自何尔,旧堤有病亡其唇。shuǐ zhī chū zuò zì hé ěr,jiù dī yǒu bìng wáng qí chún。
划然大浪劈地出,正如百万狂牛奔。huà rán dà làng pī dì chū,zhèng rú bǎi wàn kuáng niú bēn。
顷之漂泊成大泽,壮士挟山不可堙。qǐng zhī piāo pō chéng dà zé,zhuàng shì xié shān bù kě yīn。
居民窜避争入郭,郭内众人还塞门。jū mín cuàn bì zhēng rù guō,guō nèi zhòng rén hái sāi mén。
老翁走哭觅幼子,哀赴卒为蛟龙吞。lǎo wēng zǒu kū mì yòu zi,āi fù zú wèi jiāo lóng tūn。
岂独异物乃为害,恶人行劫不待昏。qǐ dú yì wù nǎi wèi hài,è rén xíng jié bù dài hūn。
此时虾蟆亦得志,撩须睥睨河伯尊。cǐ shí xiā má yì dé zhì,liāo xū pì nì hé bó zūn。
附城庐舍尽水府,惟见屋脊波间横。fù chéng lú shě jǐn shuǐ fǔ,wéi jiàn wū jí bō jiān héng。
间或大雨又暴作,直疑瓶盎相奔倾。jiān huò dà yǔ yòu bào zuò,zhí yí píng àng xiāng bēn qīng。
沟渠涨满无处泄,往往床下飞泉鸣。gōu qú zhǎng mǎn wú chù xiè,wǎng wǎng chuáng xià fēi quán míng。
只恐此城澒洞彻,城中坐见鱼颊生。zhǐ kǒng cǐ chéng hòng dòng chè,chéng zhōng zuò jiàn yú jiá shēng。
豪子室中具大筏,此筏岂便长全身。háo zi shì zhōng jù dà fá,cǐ fá qǐ biàn zhǎng quán shēn。
朝夕筑塞渐排去,两月未见车间尘。cháo xī zhù sāi jiàn pái qù,liǎng yuè wèi jiàn chē jiān chén。
且喜馀生尚存世,资储谁复伤漂沦。qiě xǐ yú shēng shàng cún shì,zī chǔ shuí fù shāng piāo lún。
京师乃处天下腹,亦闻大水来扣阍。jīng shī nǎi chù tiān xià fù,yì wén dà shuǐ lái kòu hūn。
至于河朔南两蜀,长江大河俱腾掀。zhì yú hé shuò nán liǎng shǔ,zhǎng jiāng dà hé jù téng xiān。
岂惟淮阳一弹地,洪涛乃撼半乾坤。qǐ wéi huái yáng yī dàn dì,hóng tāo nǎi hàn bàn qián kūn。
臣闻九畴天公书,三十六字先五行。chén wén jiǔ chóu tiān gōng shū,sān shí liù zì xiān wǔ xíng。
兹谓水德不润下,盖与土气交相争。zī wèi shuǐ dé bù rùn xià,gài yǔ tǔ qì jiāo xiāng zhēng。
愿召近臣讲大义,使之搜凿灾害根。yuàn zhào jìn chén jiǎng dà yì,shǐ zhī sōu záo zāi hài gēn。
下书遣使巡郡国,旷然一发天子恩。xià shū qiǎn shǐ xún jùn guó,kuàng rán yī fā tiān zi ēn。
家贫溺死无以葬,赐以棺轊收冤魂。jiā pín nì sǐ wú yǐ zàng,cì yǐ guān wèi shōu yuān hún。
蠲除租赋勿收责,宽其衣食哺子孙。juān chú zū fù wù shōu zé,kuān qí yī shí bǔ zi sūn。
开发仓库收寒饿,庶几疮痏无瘢痕。kāi fā cāng kù shōu hán è,shù jǐ chuāng wěi wú bān hén。
不尔便恐委沟壑,强者趣聚蚕虱群。bù ěr biàn kǒng wěi gōu hè,qiáng zhě qù jù cán shī qún。
伏藏山林弄凶器,今可先事塞其源。fú cáng shān lín nòng xiōng qì,jīn kě xiān shì sāi qí yuán。
朝廷固当有处置,贱臣何者敢僭论。cháo tíng gù dāng yǒu chù zhì,jiàn chén hé zhě gǎn jiàn lùn。
元元仰首望德泽,惟愿陛下无因循。yuán yuán yǎng shǒu wàng dé zé,wéi yuàn bì xià wú yīn xún。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

张李二君获荐喜而成篇兼简岑令蒋掾

郑獬

榜帖初传见姓名,喜来把读绕栏行。bǎng tiē chū chuán jiàn xìng míng,xǐ lái bǎ dú rào lán xíng。
长风又送二龙去,明月已看双桂生。zhǎng fēng yòu sòng èr lóng qù,míng yuè yǐ kàn shuāng guì shēng。
群玉聚来俱是宝,真金鍊出始为精。qún yù jù lái jù shì bǎo,zhēn jīn liàn chū shǐ wèi jīng。
虽知自是文章得,须待秦台宝鉴明。suī zhī zì shì wén zhāng dé,xū dài qín tái bǎo jiàn míng。

勉学者

郑獬

绕座群书如累玉,夜灯忘睡昼忘饥。rào zuò qún shū rú lèi yù,yè dēng wàng shuì zhòu wàng jī。
文章须用圣贤断,议论要通今古疑。wén zhāng xū yòng shèng xián duàn,yì lùn yào tōng jīn gǔ yí。
孟子岂无仁义国,荀卿犹作帝王师。mèng zi qǐ wú rén yì guó,xún qīng yóu zuò dì wáng shī。
太平歧路安于掌,好跨大宛万里驰。tài píng qí lù ān yú zhǎng,hǎo kuà dà wǎn wàn lǐ chí。

自贻

郑獬

乌巾筇杖白云夫,寄谢黄公旧酒垆。wū jīn qióng zhàng bái yún fū,jì xiè huáng gōng jiù jiǔ lú。
懒性惟看高士传,归心空展旧山图。lǎn xìng wéi kàn gāo shì chuán,guī xīn kōng zhǎn jiù shān tú。
病来瘦骨支离在,老去欢情积渐无。bìng lái shòu gǔ zhī lí zài,lǎo qù huān qíng jī jiàn wú。
啼鸟落花应怪问,绿尘何事满金壶。tí niǎo luò huā yīng guài wèn,lǜ chén hé shì mǎn jīn hú。

衰疾

郑獬

大梦为生固有涯,屡攻衰疾可惊嗟。dà mèng wèi shēng gù yǒu yá,lǚ gōng shuāi jí kě jīng jiē。
时于耳窍啸秋蚓,并向目睛飞黑花。shí yú ěr qiào xiào qiū yǐn,bìng xiàng mù jīng fēi hēi huā。
门外挂罗同翟尉,座隅占鵩类长沙。mén wài guà luó tóng dí wèi,zuò yú zhàn fú lèi zhǎng shā。
支离犹食三钟粟,买取涢溪好住家。zhī lí yóu shí sān zhōng sù,mǎi qǔ yún xī hǎo zhù jiā。

山中桃花

郑獬

春入关山亦未迟,苎萝山下见西施。chūn rù guān shān yì wèi chí,zhù luó shān xià jiàn xī shī。
不羞白发欺双鬓,且对清尊插一枝。bù xiū bái fā qī shuāng bìn,qiě duì qīng zūn chā yī zhī。
纵落不随流水去,仅开惟有白云知。zòng luò bù suí liú shuǐ qù,jǐn kāi wéi yǒu bái yún zhī。
何须惆怅无人赏,自有春风二月时。hé xū chóu chàng wú rén shǎng,zì yǒu chūn fēng èr yuè shí。

同贾运使

郑獬

花前留客解金鞍,拣遍繁梢尽折残。huā qián liú kè jiě jīn ān,jiǎn biàn fán shāo jǐn zhé cán。
翠帽插来无处著,玉盘收取与人看。cuì mào chā lái wú chù zhù,yù pán shōu qǔ yǔ rén kàn。
无言有意空相对,欲去重来更绕栏。wú yán yǒu yì kōng xiāng duì,yù qù zhòng lái gèng rào lán。
把酒殷勤须会取,风头只待作春寒。bǎ jiǔ yīn qín xū huì qǔ,fēng tóu zhǐ dài zuò chūn hán。

雪中梅

郑獬

腊雪欺梅飘玉尘,早梅斗巧雪中春。là xuě qī méi piāo yù chén,zǎo méi dòu qiǎo xuě zhōng chūn。
更无俗艳能相杂,惟有清香可辨真。gèng wú sú yàn néng xiāng zá,wéi yǒu qīng xiāng kě biàn zhēn。
姑射仙人冰作体,秦家公主粉为身。gū shè xiān rén bīng zuò tǐ,qín jiā gōng zhǔ fěn wèi shēn。
素娥已自称佳丽,更作广寒宫里人。sù é yǐ zì chēng jiā lì,gèng zuò guǎng hán gōng lǐ rén。

郑獬

宝钉万数拥寒枝,寂寞幽香蝶亦稀。bǎo dīng wàn shù yōng hán zhī,jì mò yōu xiāng dié yì xī。
未把玉栏移得去,直须翠帽插将归。wèi bǎ yù lán yí dé qù,zhí xū cuì mào chā jiāng guī。
定逢野客寻常折,忍逐秋风取次飞。dìng féng yě kè xún cháng zhé,rěn zhú qiū fēng qǔ cì fēi。
好备一尊相就饮,醉来从遣露沾衣。hǎo bèi yī zūn xiāng jiù yǐn,zuì lái cóng qiǎn lù zhān yī。

郑獬

避暑恨无双羽翰,银河亦恐浪花乾。bì shǔ hèn wú shuāng yǔ hàn,yín hé yì kǒng làng huā qián。
坐来已倦还临水,卧去无眠复倚栏。zuò lái yǐ juàn hái lín shuǐ,wò qù wú mián fù yǐ lán。
拟截白云铺玉簟,好收明月贮金盘。nǐ jié bái yún pù yù diàn,hǎo shōu míng yuè zhù jīn pán。
如何一见张公子,清论如冰洒座寒。rú hé yī jiàn zhāng gōng zi,qīng lùn rú bīng sǎ zuò hán。

行旅

郑獬

卷衣上马去骎骎,檐雨飘零楚客心。juǎn yī shàng mǎ qù qīn qīn,yán yǔ piāo líng chǔ kè xīn。
归路渐惊红叶老,旧山已落白云深。guī lù jiàn jīng hóng yè lǎo,jiù shān yǐ luò bái yún shēn。
庄鹏聊欲辞沧海,越鸟终须忆故林。zhuāng péng liáo yù cí cāng hǎi,yuè niǎo zhōng xū yì gù lín。
初启松阡青未合,岭头一望一沾襟。chū qǐ sōng qiān qīng wèi hé,lǐng tóu yī wàng yī zhān jīn。

伏谒太神

郑獬

景烟满殿晓香清,日角龙颜五色明。jǐng yān mǎn diàn xiǎo xiāng qīng,rì jiǎo lóng yán wǔ sè míng。
五季积成天下乱,千年方有圣人生。wǔ jì jī chéng tiān xià luàn,qiān nián fāng yǒu shèng rén shēng。
重开混沌立万象,独斩蚩尤销五兵。zhòng kāi hùn dùn lì wàn xiàng,dú zhǎn chī yóu xiāo wǔ bīng。
愿作周公清庙颂,神孙世世告升平。yuàn zuò zhōu gōng qīng miào sòng,shén sūn shì shì gào shēng píng。

钱塘观灯

郑獬

碧海芙蓉彻夜开,乱花前后尽楼台。bì hǎi fú róng chè yè kāi,luàn huā qián hòu jǐn lóu tái。
坐看万里河汉外,移下一天星斗来。zuò kàn wàn lǐ hé hàn wài,yí xià yī tiān xīng dòu lái。
醉客倚栏吹玉笛,美人弄镜插香梅。zuì kè yǐ lán chuī yù dí,měi rén nòng jìng chā xiāng méi。
谁能飞入月宫去,捉住嫦娥不放回。shuí néng fēi rù yuè gōng qù,zhuō zhù cháng é bù fàng huí。

城东

郑獬

草湿烟村暴雨晴,踏沙闲信马蹄行。cǎo shī yān cūn bào yǔ qíng,tà shā xián xìn mǎ tí xíng。
客心到处不称意,春色向人如有情。kè xīn dào chù bù chēng yì,chūn sè xiàng rén rú yǒu qíng。
野外一双新燕去,丛间三数小花明。yě wài yī shuāng xīn yàn qù,cóng jiān sān shù xiǎo huā míng。
松溪渔老应相笑,十载尘埃竞姓名。sōng xī yú lǎo yīng xiāng xiào,shí zài chén āi jìng xìng míng。

齐山晚归

郑獬

饮散齐山晚,夕阳秋浦红。yǐn sàn qí shān wǎn,xī yáng qiū pǔ hóng。
不须鞭五马,十里听松风。bù xū biān wǔ mǎ,shí lǐ tīng sōng fēng。

出都次南顿

郑獬

驻马绿阴下,离人正忆家。zhù mǎ lǜ yīn xià,lí rén zhèng yì jiā。
可怜桃李树,犹有未开花。kě lián táo lǐ shù,yóu yǒu wèi kāi huā。