古诗词

怀莫少虚

郭印

把酒论文处,操觚草奏时。bǎ jiǔ lùn wén chù,cāo gū cǎo zòu shí。
清宵仍梦到,白日更心驰。qīng xiāo réng mèng dào,bái rì gèng xīn chí。
北阙山川邈,西风岁月移。běi quē shān chuān miǎo,xī fēng suì yuè yí。
归期今已缓,两地一相思。guī qī jīn yǐ huǎn,liǎng dì yī xiāng sī。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

送郑宣抚三首

郭印

朝路年来似奕棋,惟公出入倍光辉。cháo lù nián lái shì yì qí,wéi gōng chū rù bèi guāng huī。
昔时裴度临轩遣,今日曹参促诏归。xī shí péi dù lín xuān qiǎn,jīn rì cáo cān cù zhào guī。
蜀栈云横星骑动,楚江天阔锦帆飞。shǔ zhàn yún héng xīng qí dòng,chǔ jiāng tiān kuò jǐn fān fēi。
只应太史朝朝奏,迤逦台星近紫微。zhǐ yīng tài shǐ cháo cháo zòu,yí lǐ tái xīng jìn zǐ wēi。

送戴子厚赴张夔州之辟

郭印

半世婆娑厌宦途,时危结绶计何迂。bàn shì pó suō yàn huàn tú,shí wēi jié shòu jì hé yū。
非干避地游巫峡,且欲从军捍蜀都。fēi gàn bì dì yóu wū xiá,qiě yù cóng jūn hàn shǔ dōu。
巴水秋深添别恨,金陵天近试雄图。bā shuǐ qiū shēn tiān bié hèn,jīn líng tiān jìn shì xióng tú。
平心勿管风涛恶,阴有神明巨力扶。píng xīn wù guǎn fēng tāo è,yīn yǒu shén míng jù lì fú。

送邵公济溥赴省二首

郭印

天府登贤策马东,似君人物许谁同。tiān fǔ dēng xián cè mǎ dōng,shì jūn rén wù xǔ shuí tóng。
文章小技出儿戏,道德微言馀祖风。wén zhāng xiǎo jì chū ér xì,dào dé wēi yán yú zǔ fēng。
有路青霄元自别,无情白发向来公。yǒu lù qīng xiāo yuán zì bié,wú qíng bái fā xiàng lái gōng。
平生酝藉唯经国,唾手先收第一功。píng shēng yùn jí wéi jīng guó,tuò shǒu xiān shōu dì yī gōng。

送邵公济溥赴省二首

郭印

凛凛霜威扑扑尘,不堪晓骑送行人。lǐn lǐn shuāng wēi pū pū chén,bù kān xiǎo qí sòng xíng rén。
云山万点远连蜀,烟树两行初过秦。yún shān wàn diǎn yuǎn lián shǔ,yān shù liǎng xíng chū guò qín。
风厚正能扶大翼,浪高端足化修鳞。fēng hòu zhèng néng fú dà yì,làng gāo duān zú huà xiū lín。
圣君急士思调鼎,喜见寒梅漏泄春。shèng jūn jí shì sī diào dǐng,xǐ jiàn hán méi lòu xiè chūn。

次韵喻存道二首

郭印

访道寻师积有年,晚逢夫子叹高坚。fǎng dào xún shī jī yǒu nián,wǎn féng fū zi tàn gāo jiān。
玄关启处功深矣,妙指传来意豁然。xuán guān qǐ chù gōng shēn yǐ,miào zhǐ chuán lái yì huō rán。
气会三宫驰圣毂,理归一辙弃尘编。qì huì sān gōng chí shèng gǔ,lǐ guī yī zhé qì chén biān。
工夫到后神明出,夺得天机运用权。gōng fū dào hòu shén míng chū,duó dé tiān jī yùn yòng quán。

次韵喻存道二首

郭印

神龙一去渺无踪,落日孤云为惨容。shén lóng yī qù miǎo wú zōng,luò rì gū yún wèi cǎn róng。
溪绕练光秋更白,黛横山色晚尤浓。xī rào liàn guāng qiū gèng bái,dài héng shān sè wǎn yóu nóng。
细看风物曾经眼,深达根源自点胸。xì kàn fēng wù céng jīng yǎn,shēn dá gēn yuán zì diǎn xiōng。
寄宿僧寮清不寐,一轮明月挂枯松。jì sù sēng liáo qīng bù mèi,yī lún míng yuè guà kū sōng。

次元汝功韵赠王恭之

郭印

四海车书未混同,忧怀都付酒杯中。sì hǎi chē shū wèi hùn tóng,yōu huái dōu fù jiǔ bēi zhōng。
云雷自昔开屯难,天地于今合泰通。yún léi zì xī kāi tún nán,tiān dì yú jīn hé tài tōng。
浊酒寒灯招旧友,清江小艇忆诗翁。zhuó jiǔ hán dēng zhāo jiù yǒu,qīng jiāng xiǎo tǐng yì shī wēng。
人生会面真难得,莫遣行装犯晓风。rén shēng huì miàn zhēn nán dé,mò qiǎn xíng zhuāng fàn xiǎo fēng。

次宋正纪韵

郭印

释耒随人干斗禄,因循五阅闰馀年。shì lěi suí rén gàn dòu lù,yīn xún wǔ yuè rùn yú nián。
折腰每效官三品,糊口深惭食万钱。zhé yāo měi xiào guān sān pǐn,hú kǒu shēn cán shí wàn qián。
未梦登天生羽八,肯希舐痔得车千。wèi mèng dēng tiān shēng yǔ bā,kěn xī shì zhì dé chē qiān。
求田早决归耕计,种秫何妨酿酒泉。qiú tián zǎo jué guī gēng jì,zhǒng shú hé fáng niàng jiǔ quán。

次韵正纪见寄

郭印

栖栖奔走不知春,日月无停疾转轮。qī qī bēn zǒu bù zhī chūn,rì yuè wú tíng jí zhuǎn lún。
尘土强颜成俗吏,林泉放意属高人。chén tǔ qiáng yán chéng sú lì,lín quán fàng yì shǔ gāo rén。
书题缱绻情何切,诗律雄遒语不陈。shū tí qiǎn quǎn qíng hé qiè,shī lǜ xióng qiú yǔ bù chén。
引起归心千万绪,向来梦寐几翻新。yǐn qǐ guī xīn qiān wàn xù,xiàng lái mèng mèi jǐ fān xīn。

次韵正纪见贻之什

郭印

解绂归来旋葺居,身安环堵不求馀。jiě fú guī lái xuán qì jū,shēn ān huán dǔ bù qiú yú。
粗羹粝饭偏知味,谈话寒灯胜读书。cū gēng lì fàn piān zhī wèi,tán huà hán dēng shèng dú shū。
情窦欲开先自窒,心田已净弗须锄。qíng dòu yù kāi xiān zì zhì,xīn tián yǐ jìng fú xū chú。
亲朋有酒且呼唤,万事何妨一破除。qīn péng yǒu jiǔ qiě hū huàn,wàn shì hé fáng yī pò chú。

次韵嵩师彦正留别

郭印

两公清气入人肝,玉树森森逼我寒。liǎng gōng qīng qì rù rén gān,yù shù sēn sēn bī wǒ hán。
挥麈缤纷惊落屑,和诗来往疾跳丸。huī zhǔ bīn fēn jīng luò xiè,hé shī lái wǎng jí tiào wán。
兴馀不管牙签乱,坐久翻忧蜡炬残。xīng yú bù guǎn yá qiān luàn,zuò jiǔ fān yōu là jù cán。
轻别莫言吾所讳,重逢应作老翁看。qīng bié mò yán wú suǒ huì,zhòng féng yīng zuò lǎo wēng kàn。

次韵余时升见招

郭印

老大逢春意转微,追随不复似当时。lǎo dà féng chūn yì zhuǎn wēi,zhuī suí bù fù shì dāng shí。
怜君旧已开三径,顾我今方卜一枝。lián jūn jiù yǐ kāi sān jìng,gù wǒ jīn fāng bo yī zhī。
近水遥山元自好,暖风迟日更相宜。jìn shuǐ yáo shān yuán zì hǎo,nuǎn fēng chí rì gèng xiāng yí。
便当乘兴寻花去,免使园林恨失期。biàn dāng chéng xīng xún huā qù,miǎn shǐ yuán lín hèn shī qī。

诸友和章及性宗用韵二首

郭印

服田力穑是良农,卤莽耕耘报亦同。fú tián lì sè shì liáng nóng,lǔ mǎng gēng yún bào yì tóng。
得道正从勤苦里,了心只在刹那中。dé dào zhèng cóng qín kǔ lǐ,le xīn zhǐ zài shā nà zhōng。
六通四辟非关学,万别千差不见功。liù tōng sì pì fēi guān xué,wàn bié qiān chà bù jiàn gōng。
法法满前供受用,更于何处觅家风。fǎ fǎ mǎn qián gōng shòu yòng,gèng yú hé chù mì jiā fēng。

诸友和章及性宗用韵二首

郭印

千花百草斗青春,法界谁知本一真。qiān huā bǎi cǎo dòu qīng chūn,fǎ jiè shuí zhī běn yī zhēn。
生灭去来浑妙用,洪纤曲直现全身。shēng miè qù lái hún miào yòng,hóng xiān qū zhí xiàn quán shēn。
参同聊示师资契,授受宁论父子亲。cān tóng liáo shì shī zī qì,shòu shòu níng lùn fù zi qīn。
直下承当犹自错,可怜舍己更从人。zhí xià chéng dāng yóu zì cuò,kě lián shě jǐ gèng cóng rén。

宋子渊有诗及性宗事用韵寄之二首

郭印

还淳反朴似山农,与物相忘即大同。hái chún fǎn pǔ shì shān nóng,yǔ wù xiāng wàng jí dà tóng。
造理自超言意表,发机不离见闻中。zào lǐ zì chāo yán yì biǎo,fā jī bù lí jiàn wén zhōng。
批云切月能无事,转地回天别有功。pī yún qiè yuè néng wú shì,zhuǎn dì huí tiān bié yǒu gōng。
公案见成何必举,请君于此嗣宗风。gōng àn jiàn chéng hé bì jǔ,qǐng jūn yú cǐ sì zōng fēng。