古诗词

云溪杂咏

郭印

林园无俗物,满目是琅玕。lín yuán wú sú wù,mǎn mù shì láng gān。
非雾昼常晦,不风夏亦寒。fēi wù zhòu cháng huì,bù fēng xià yì hán。
流尘终日背,归鸟一枝安。liú chén zhōng rì bèi,guī niǎo yī zhī ān。
但看青青节,肯随黄叶残。dàn kàn qīng qīng jié,kěn suí huáng yè cán。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

恭南酷热

郭印

阴阳有定数,天地无全功。yīn yáng yǒu dìng shù,tiān dì wú quán gōng。
偏雨或偏旸,消息岂难穷。piān yǔ huò piān yáng,xiāo xī qǐ nán qióng。
今夏孟仲雨,季月暑隆隆。jīn xià mèng zhòng yǔ,jì yuè shǔ lóng lóng。
赫曦不停轨,火云日燔空。hè xī bù tíng guǐ,huǒ yún rì fán kōng。
晨兴迨晚暮,危坐沸鼎中。chén xīng dài wǎn mù,wēi zuò fèi dǐng zhōng。
一夕四五起,倦鸟思逃笼。yī xī sì wǔ qǐ,juàn niǎo sī táo lóng。
扇手腕几脱,所招皆温风。shàn shǒu wàn jǐ tuō,suǒ zhāo jiē wēn fēng。
年来复何罪,遭此炉炭烘。nián lái fù hé zuì,zāo cǐ lú tàn hōng。
迅雷空殷殷,微雨只蒙蒙。xùn léi kōng yīn yīn,wēi yǔ zhǐ méng méng。
燋燃到草木,禾稻忧不丰。jiāo rán dào cǎo mù,hé dào yōu bù fēng。
颇闻炎瘴地,威势增祝融。pǒ wén yán zhàng dì,wēi shì zēng zhù róng。
又闻大热狱,食饮浑洋铜。yòu wén dà rè yù,shí yǐn hún yáng tóng。
法法惟心造,报应万不同。fǎ fǎ wéi xīn zào,bào yīng wàn bù tóng。
吾家有云溪,竹间二水通。wú jiā yǒu yún xī,zhú jiān èr shuǐ tōng。
入门爽毛骨,清绝广寒宫。rù mén shuǎng máo gǔ,qīng jué guǎng hán gōng。
插羽欲飞去,免为旱魃攻。chā yǔ yù fēi qù,miǎn wèi hàn bá gōng。

和元汝功晚凉城上

郭印

潜鳞思纵壑,倦羽欲归林。qián lín sī zòng hè,juàn yǔ yù guī lín。
平生山水兴,过眼必登临。píng shēng shān shuǐ xīng,guò yǎn bì dēng lín。
况复西风来,天云布层阴。kuàng fù xī fēng lái,tiān yún bù céng yīn。
残暑退十舍,新凉直万金。cán shǔ tuì shí shě,xīn liáng zhí wàn jīn。
寒光流素魄,远碧露危岑。hán guāng liú sù pò,yuǎn bì lù wēi cén。
高士感时节,忘言发幽琴。gāo shì gǎn shí jié,wàng yán fā yōu qín。
子期不可作,天地知吾心。zi qī bù kě zuò,tiān dì zhī wú xīn。
林木为之振,人间无此音。lín mù wèi zhī zhèn,rén jiān wú cǐ yīn。
诗成寄孤客,清飙一披襟。shī chéng jì gū kè,qīng biāo yī pī jīn。
会当逢好景,藜杖去相寻。huì dāng féng hǎo jǐng,lí zhàng qù xiāng xún。

久雨

郭印

乾坤冷气积,无日不阴雨。qián kūn lěng qì jī,wú rì bù yīn yǔ。
涔涔昼连宵,檐声暗砧杵。cén cén zhòu lián xiāo,yán shēng àn zhēn chǔ。
田间愁老农,道上泣行旅。tián jiān chóu lǎo nóng,dào shàng qì xíng lǚ。
首尾四周旬,泥深污后土。shǒu wěi sì zhōu xún,ní shēn wū hòu tǔ。
有时暂止息,无奈云仍聚。yǒu shí zàn zhǐ xī,wú nài yún réng jù。
晴阳出复没,明灭见林莽。qíng yáng chū fù méi,míng miè jiàn lín mǎng。
万事姑置之,所伤在秋稌。wàn shì gū zhì zhī,suǒ shāng zài qiū tú。
何岁无凶荒,中原尚豺虎。hé suì wú xiōng huāng,zhōng yuán shàng chái hǔ。
军食竟不充,馈饷尤艰苦。jūn shí jìng bù chōng,kuì xiǎng yóu jiān kǔ。
稽首望羲和,披阴照寰宇。jī shǒu wàng xī hé,pī yīn zhào huán yǔ。

亦乐堂

郭印

君子素位行,穷通等寒暑。jūn zi sù wèi xíng,qióng tōng děng hán shǔ。
漠然随所寄,廊庙即环堵。mò rán suí suǒ jì,láng miào jí huán dǔ。
姬孔彼何人,名德照今古。jī kǒng bǐ hé rén,míng dé zhào jīn gǔ。
若以优劣观,此论吾不与。ruò yǐ yōu liè guān,cǐ lùn wú bù yǔ。
鄙夫晚闻道,行藏心自许。bǐ fū wǎn wén dào,xíng cáng xīn zì xǔ。
白发尚婆娑,青衫久蓝缕。bái fā shàng pó suō,qīng shān jiǔ lán lǚ。
鸡鸣意在晨,宁复问风雨。jī míng yì zài chén,níng fù wèn fēng yǔ。
乐天夫何忧,贵贱同归土。lè tiān fū hé yōu,guì jiàn tóng guī tǔ。

自堂诗为张亿作

郭印

大道绝群伦,古今无匹配。dà dào jué qún lún,gǔ jīn wú pǐ pèi。
张子涉其源,超然意冥会。zhāng zi shè qí yuán,chāo rán yì míng huì。
宴坐一堂空,乾坤皆破碎。yàn zuò yī táng kōng,qián kūn jiē pò suì。
八荒自神游,万法非我对。bā huāng zì shén yóu,wàn fǎ fēi wǒ duì。
眼前郁峥嵘,毫发了无碍。yǎn qián yù zhēng róng,háo fā le wú ài。
揭名谅真实,举首谁领解。jiē míng liàng zhēn shí,jǔ shǒu shuí lǐng jiě。
咄哉愚痴儿,矜已妄尊大。duō zāi yú chī ér,jīn yǐ wàng zūn dà。
一念思遗物,胸次先愦愦。yī niàn sī yí wù,xiōng cì xiān kuì kuì。
不见南荣趣,偕来还几辈。bù jiàn nán róng qù,xié lái hái jǐ bèi。
颠倒欲何之,却走山愈背。diān dào yù hé zhī,què zǒu shān yù bèi。
吾今识子綦,独立形骸外。wú jīn shí zi qí,dú lì xíng hái wài。
寂寥千载馀,光采炯如在。jì liáo qiān zài yú,guāng cǎi jiǒng rú zài。

李文山书堂

郭印

蓄书不能读,人以书簏方。xù shū bù néng dú,rén yǐ shū lù fāng。
譬如守钱奴,万镪空靳藏。pì rú shǒu qián nú,wàn qiāng kōng jìn cáng。
读书不能行,虎皮质犬羊。dú shū bù néng xíng,hǔ pí zhì quǎn yáng。
诗礼假发冢,高言诬黄唐。shī lǐ jiǎ fā zhǒng,gāo yán wū huáng táng。
我观古圣贤,道学甘膏粱。wǒ guān gǔ shèng xián,dào xué gān gāo liáng。
文字初未广,游心自得场。wén zì chū wèi guǎng,yóu xīn zì dé chǎng。
后人富典籍,洛诵日洋洋。hòu rén fù diǎn jí,luò sòng rì yáng yáng。
唇腐无所归,白首徒悲伤。chún fǔ wú suǒ guī,bái shǒu tú bēi shāng。
普慈群圃胜,中间敞华堂。pǔ cí qún pǔ shèng,zhōng jiān chǎng huá táng。
本非挟册地,宾筵罗豆觞。běn fēi xié cè dì,bīn yán luó dòu shāng。
揭名意安在,诗板借辉光。jiē míng yì ān zài,shī bǎn jiè huī guāng。
斫轮如可作,试与一平章。zhuó lún rú kě zuò,shì yǔ yī píng zhāng。

横翠堂成与诸公落之蒙贶佳篇不敢当也谩作数语以纪其实

郭印

何处无奇观,隐显随所遇。hé chù wú qí guān,yǐn xiǎn suí suǒ yù。
事有幸不幸,邂逅元非素。shì yǒu xìng bù xìng,xiè hòu yuán fēi sù。
招提枕山趾,出郭才数步。zhāo tí zhěn shān zhǐ,chū guō cái shù bù。
高亭齐浮云,杖策邀我屡。gāo tíng qí fú yún,zhàng cè yāo wǒ lǚ。
西厢偶徘徊,屋敝惊颓仆。xī xiāng ǒu pái huái,wū bì jīng tuí pū。
穴壁试一窥,似觉万景聚。xué bì shì yī kuī,shì jué wàn jǐng jù。
同来老先生,错愕喜相顾。tóng lái lǎo xiān shēng,cuò è xǐ xiāng gù。
明朝便鸠工,栋宇更寻度。míng cháo biàn jiū gōng,dòng yǔ gèng xún dù。
华堂不日成,杂沓千山赴。huá táng bù rì chéng,zá dá qiān shān fù。
落日下层巅,寒烟笼远树。luò rì xià céng diān,hán yān lóng yuǎn shù。
乾坤发秘藏,物象争呈露。qián kūn fā mì cáng,wù xiàng zhēng chéng lù。
烂赏良未能,草略杯盘具。làn shǎng liáng wèi néng,cǎo lüè bēi pán jù。
群公意尽欢,韵语各吟赋。qún gōng yì jǐn huān,yùn yǔ gè yín fù。
和气回阳春,篇篇奏韶濩。hé qì huí yáng chūn,piān piān zòu sháo huò。
堂以横翠名,夸诧盈道路。táng yǐ héng cuì míng,kuā chà yíng dào lù。
人材何异此,用舍得其趣。rén cái hé yì cǐ,yòng shě dé qí qù。
渭滨一钓夫,起为周室辅。wèi bīn yī diào fū,qǐ wèi zhōu shì fǔ。
皇皇鲁真儒,终以不合去。huáng huáng lǔ zhēn rú,zhōng yǐ bù hé qù。
圣道奚加损,山亦无新故。shèng dào xī jiā sǔn,shān yì wú xīn gù。
废兴适然耳,万事成感悟。fèi xīng shì rán ěr,wàn shì chéng gǎn wù。

草堂

郭印

草堂何处觅,云黯浣花溪。cǎo táng hé chù mì,yún àn huàn huā xī。
栋宇已非昨,松竹尚依依。dòng yǔ yǐ fēi zuó,sōng zhú shàng yī yī。
荒坡卧颓日,寒浪摇清飔。huāng pō wò tuí rì,hán làng yáo qīng sī。
万象不禁写,吟哦想当时。wàn xiàng bù jìn xiě,yín ó xiǎng dāng shí。
我公本天人,造化生肝脾。wǒ gōng běn tiān rén,zào huà shēng gān pí。
道大世不容,远迹西南维。dào dà shì bù róng,yuǎn jì xī nán wéi。
波涛涌笔端,孤愤寄新诗。bō tāo yǒng bǐ duān,gū fèn jì xīn shī。
诗中尽经济,秋毫未设施。shī zhōng jǐn jīng jì,qiū háo wèi shè shī。
后人不知公,但赏琼琚词。hòu rén bù zhī gōng,dàn shǎng qióng jū cí。
文章一小技,于道信为卑。wén zhāng yī xiǎo jì,yú dào xìn wèi bēi。

山斋

郭印

我本丘壑姿,脱巾为谋食。wǒ běn qiū hè zī,tuō jīn wèi móu shí。
随牒几推迁,铜章领岩邑。suí dié jǐ tuī qiān,tóng zhāng lǐng yán yì。
初期窃馀闲,焚香弄书册。chū qī qiè yú xián,fén xiāng nòng shū cè。
文法何苦多,日力不暇给。wén fǎ hé kǔ duō,rì lì bù xiá gěi。
讼纸秋叶翻,使符星火急。sòng zhǐ qiū yè fān,shǐ fú xīng huǒ jí。
自怜拙追科,难复济繁剧。zì lián zhuō zhuī kē,nán fù jì fán jù。
秋毫殊未试,直道聊抆拭。qiū háo shū wèi shì,zhí dào liáo wěn shì。
白眼已纷纷,丹心犹汲汲。bái yǎn yǐ fēn fēn,dān xīn yóu jí jí。
要令四万家,实惠涓尘及。yào lìng sì wàn jiā,shí huì juān chén jí。
怒骂奚足云,此意天应识。nù mà xī zú yún,cǐ yì tiān yīng shí。
西斋靓且深,于焉少游息。xī zhāi jìng qiě shēn,yú yān shǎo yóu xī。
幽独谁相对,古壁苍崖立。yōu dú shuí xiāng duì,gǔ bì cāng yá lì。
高人喜过从,玄论挥八极。gāo rén xǐ guò cóng,xuán lùn huī bā jí。
世情一笑休,欲语不如默。shì qíng yī xiào xiū,yù yǔ bù rú mò。

仁寿县治新开小轩以琴中趣名之用趣字韵赋之

郭印

渊明识琴心,徽弦总不具。yuān míng shí qín xīn,huī xián zǒng bù jù。
兴发时抚弄,悠然得真趣。xīng fā shí fǔ nòng,yōu rán dé zhēn qù。
杳然太古音,充满一切处。yǎo rán tài gǔ yīn,chōng mǎn yī qiè chù。
吾今琴亦亡,至乐随所寓。wú jīn qín yì wáng,zhì lè suí suǒ yù。
调此方寸微,物物尽和豫。diào cǐ fāng cùn wēi,wù wù jǐn hé yù。
一奏万化熙,再奏九功叙。yī zòu wàn huà xī,zài zòu jiǔ gōng xù。
大声越宫商,俗耳恐难喻。dà shēng yuè gōng shāng,sú ěr kǒng nán yù。
单父不下堂,阳春被黎庶。dān fù bù xià táng,yáng chūn bèi lí shù。

次韵蒲大受琴中趣二首

郭印

二器入范围,物物皆吾琴。èr qì rù fàn wéi,wù wù jiē wú qín。
外响蕴真寂,中虚含妙音。wài xiǎng yùn zhēn jì,zhōng xū hán miào yīn。
世人若著相,正堕声色林。shì rén ruò zhù xiāng,zhèng duò shēng sè lín。
那知反听处,万象融一心。nà zhī fǎn tīng chù,wàn xiàng róng yī xīn。
伊余晚闻道,奇病得聋喑。yī yú wǎn wén dào,qí bìng dé lóng yīn。
诗成自吟咏,酒热谁献斟。shī chéng zì yín yǒng,jiǔ rè shuí xiàn zhēn。
山高水洋洋,子期亦已沉。shān gāo shuǐ yáng yáng,zi qī yì yǐ chén。
燕坐忽神游,月明秋夜深。yàn zuò hū shén yóu,yuè míng qiū yè shēn。

次韵蒲大受琴中趣二首

郭印

人生饮天和,各抱无弦琴。rén shēng yǐn tiān hé,gè bào wú xián qín。
云何不自开,溺彼宫商音。yún hé bù zì kāi,nì bǐ gōng shāng yīn。
郑卫剧淫哇,听者返如林。zhèng wèi jù yín wa,tīng zhě fǎn rú lín。
耳根一以荡,万劫迷真心。ěr gēn yī yǐ dàng,wàn jié mí zhēn xīn。
安得佛之力,与世开群喑。ān dé fú zhī lì,yǔ shì kāi qún yīn。
神机运帝车,元气如酌斟。shén jī yùn dì chē,yuán qì rú zhuó zhēn。
鱼鸟得其性,云渊自飞沉。yú niǎo dé qí xìng,yún yuān zì fēi chén。
不见南风歌,仁声入人深。bù jiàn nán fēng gē,rén shēng rù rén shēn。

新开小轩晁子西有诗以韵答之二首

郭印

平生栖息地,往往旋修筑。píng shēng qī xī dì,wǎng wǎng xuán xiū zhù。
为怜双净眼,不肯受羁束。wèi lián shuāng jìng yǎn,bù kěn shòu jī shù。
官居凿小轩,容膝盖已足。guān jū záo xiǎo xuān,róng xī gài yǐ zú。
于焉得逍遥,内视聊自牧。yú yān dé xiāo yáo,nèi shì liáo zì mù。
廓廓乾坤大,冥冥鬼神服。kuò kuò qián kūn dà,míng míng guǐ shén fú。
是心不违仁,如种五谷熟。shì xīn bù wéi rén,rú zhǒng wǔ gǔ shú。
乃知穷且贱,未必不为福。nǎi zhī qióng qiě jiàn,wèi bì bù wèi fú。
朋僚饷新诗,句法惊小陆。péng liáo xiǎng xīn shī,jù fǎ jīng xiǎo lù。
秀色增云山,荣光发林木。xiù sè zēng yún shān,róng guāng fā lín mù。
何妨曳杖来,斯乐未敢独。hé fáng yè zhàng lái,sī lè wèi gǎn dú。
清谈可以饱,岂但蠲烦促。qīng tán kě yǐ bǎo,qǐ dàn juān fán cù。
非必酒与肴,佳客始能速。fēi bì jiǔ yǔ yáo,jiā kè shǐ néng sù。

新开小轩晁子西有诗以韵答之二首

郭印

我无先世英,敢望燕台筑。wǒ wú xiān shì yīng,gǎn wàng yàn tái zhù。
譬如坎井蛙,拘虚徒窘束。pì rú kǎn jǐng wā,jū xū tú jiǒng shù。
又如鹪鹩巢,所寄一枝足。yòu rú jiāo liáo cháo,suǒ jì yī zhī zú。
名不闻公卿,迹非侣樵牧。míng bù wén gōng qīng,jì fēi lǚ qiáo mù。
眼花鬓毛霜,黾勉作侯服。yǎn huā bìn máo shuāng,mǐn miǎn zuò hóu fú。
吏才固不高,民事亦稍熟。lì cái gù bù gāo,mín shì yì shāo shú。
每欲思寡过,岂敢求多福。měi yù sī guǎ guò,qǐ gǎn qiú duō fú。
群公迟风云,行矣龙起陆。qún gōng chí fēng yún,xíng yǐ lóng qǐ lù。
佳篇杂沓来,文绣被土木。jiā piān zá dá lái,wén xiù bèi tǔ mù。
坐令北窗下,不知有穷独。zuò lìng běi chuāng xià,bù zhī yǒu qióng dú。
相逢一笑粲,语妙席自促。xiāng féng yī xiào càn,yǔ miào xí zì cù。
凭谁觅仙方,造酒逡巡速。píng shuí mì xiān fāng,zào jiǔ qūn xún sù。

题苏庆嗣睡乐轩

郭印

六凿森剑戟,一枕寄华胥。liù záo sēn jiàn jǐ,yī zhěn jì huá xū。
觉梦既殊辙,睡兮真乐欤。jué mèng jì shū zhé,shuì xī zhēn lè yú。
达人蕴大观,方寸包太虚。dá rén yùn dà guān,fāng cùn bāo tài xū。
忧乐两不知,寤寐常如如。yōu lè liǎng bù zhī,wù mèi cháng rú rú。
昔也蝶栩栩,今焉周蘧蘧。xī yě dié xǔ xǔ,jīn yān zhōu qú qú。
而于我法中,无欠亦无馀。ér yú wǒ fǎ zhōng,wú qiàn yì wú yú。
以睡为乐耶,不睡宁悲渠。yǐ shuì wèi lè yé,bù shuì níng bēi qú。
然则此轩名,无乃滞一隅。rán zé cǐ xuān míng,wú nǎi zhì yī yú。
苏子笑而应,斯岂真吾居。sū zi xiào ér yīng,sī qǐ zhēn wú jū。
飘流阅世故,早识心地初。piāo liú yuè shì gù,zǎo shí xīn dì chū。
今古一偃仰,天地一蘧庐。jīn gǔ yī yǎn yǎng,tiān dì yī qú lú。
揭名聊尔耳,至言恐惊愚。jiē míng liáo ěr ěr,zhì yán kǒng jīng yú。