古诗词

合州濮岩

郭印

背郭二三里,林峦迥出群。bèi guō èr sān lǐ,lín luán jiǒng chū qún。
千岩蹲古佛,万木驻寒云。qiān yán dūn gǔ fú,wàn mù zhù hán yún。
楼阁侵天际,烟霞谢世纷。lóu gé qīn tiān jì,yān xiá xiè shì fēn。
登临不忍去,回首日西曛。dēng lín bù rěn qù,huí shǒu rì xī xūn。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

和喻迪孺郎中春日书事二首

郭印

春风不入鬓边青,羞逐儿童趁晚晴。chūn fēng bù rù bìn biān qīng,xiū zhú ér tóng chèn wǎn qíng。
花欲近人颜色好,鸟来窥户语音清。huā yù jìn rén yán sè hǎo,niǎo lái kuī hù yǔ yīn qīng。
钩帘静院山相顾,散策高亭月共行。gōu lián jìng yuàn shān xiāng gù,sàn cè gāo tíng yuè gòng xíng。
自断穷通天已定,休劳占数向枯茎。zì duàn qióng tōng tiān yǐ dìng,xiū láo zhàn shù xiàng kū jīng。

和喻迪孺郎中春日书事二首

郭印

人间春思漫纷争,祗把新诗唤晓莺。rén jiān chūn sī màn fēn zhēng,zhī bǎ xīn shī huàn xiǎo yīng。
妙处镌镵应鬼泣,醉中挥洒自风生。miào chù juān chán yīng guǐ qì,zuì zhōng huī sǎ zì fēng shēng。
谁知雅道当今绝,独与骚人并驾行。shuí zhī yǎ dào dāng jīn jué,dú yǔ sāo rén bìng jià xíng。
尺纸飞来光照夜,小窗申诵到参横。chǐ zhǐ fēi lái guāng zhào yè,xiǎo chuāng shēn sòng dào cān héng。

春日云溪即事二首

郭印

乞得筋骸伴老农,一丘春兴有谁同。qǐ dé jīn hái bàn lǎo nóng,yī qiū chūn xīng yǒu shuí tóng。
禽声路入笙簧里,花色人行锦绣中。qín shēng lù rù shēng huáng lǐ,huā sè rén xíng jǐn xiù zhōng。
薙草养兰修故事,凿渠引水著新功。tì cǎo yǎng lán xiū gù shì,záo qú yǐn shuǐ zhù xīn gōng。
羲和叱驭应难挽,愁见颠狂柳絮风。xī hé chì yù yīng nán wǎn,chóu jiàn diān kuáng liǔ xù fēng。

春日云溪即事二首

郭印

林壑栖迟两见春,一筇一麈任天真。lín hè qī chí liǎng jiàn chūn,yī qióng yī zhǔ rèn tiān zhēn。
莺花世界无停晷,电露光阴莫负身。yīng huā shì jiè wú tíng guǐ,diàn lù guāng yīn mò fù shēn。
蚁战蜗争那复问,鱼浮鸟戏自相亲。yǐ zhàn wō zhēng nà fù wèn,yú fú niǎo xì zì xiāng qīn。
长江不日桃花浪,筑石牢堤急倩人。zhǎng jiāng bù rì táo huā làng,zhù shí láo dī jí qiàn rén。

春晴二首

郭印

春工又是一番新,满目韶光欲醉人。chūn gōng yòu shì yī fān xīn,mǎn mù sháo guāng yù zuì rén。
风唤鸣禽争暖日,雨粘飞絮著香尘。fēng huàn míng qín zhēng nuǎn rì,yǔ zhān fēi xù zhù xiāng chén。
老来情绪元知别,酒后形神始觉亲。lǎo lái qíng xù yuán zhī bié,jiǔ hòu xíng shén shǐ jué qīn。
独向小斋书咄咄,无端燕子往来频。dú xiàng xiǎo zhāi shū duō duō,wú duān yàn zi wǎng lái pín。

春晴二首

郭印

二月垂杨长绿柯,渔村春坞景融和。èr yuè chuí yáng zhǎng lǜ kē,yú cūn chūn wù jǐng róng hé。
沙边细浪摇芳藻,水上红云映绿波。shā biān xì làng yáo fāng zǎo,shuǐ shàng hóng yún yìng lǜ bō。
风袅钓丝时荡漾,日移花影更婆娑。fēng niǎo diào sī shí dàng yàng,rì yí huā yǐng gèng pó suō。
径须展此连鳌手,且向樽前醉倒歌。jìng xū zhǎn cǐ lián áo shǒu,qiě xiàng zūn qián zuì dào gē。

道中得雨

郭印

暖律潜开四序先,土牛何处不施鞭。nuǎn lǜ qián kāi sì xù xiān,tǔ niú hé chù bù shī biān。
道逢宿雨连新雨,人说今年胜旧年。dào féng sù yǔ lián xīn yǔ,rén shuō jīn nián shèng jiù nián。
和气薰蒸还率土,湛恩汪濊仰高天。hé qì xūn zhēng hái lǜ tǔ,zhàn ēn wāng huì yǎng gāo tiān。
甲兵一洗成丰稔,从此边陲定帖然。jiǎ bīng yī xǐ chéng fēng rěn,cóng cǐ biān chuí dìng tiē rán。

孙希汲出示所和杜允迪二诗因次韵并寄允迪以当别后一笑

郭印

草木藏春柳报先,谁将苍驭快如鞭。cǎo mù cáng chūn liǔ bào xiān,shuí jiāng cāng yù kuài rú biān。
夜中一雨知无价,陌上三农庆有年。yè zhōng yī yǔ zhī wú jià,mò shàng sān nóng qìng yǒu nián。
玉糁寒林梅委地,浪翻平野麦连天。yù sǎn hán lín méi wěi dì,làng fān píng yě mài lián tiān。
阴阳燮理非吾事,新岁调和岂偶然。yīn yáng xiè lǐ fēi wú shì,xīn suì diào hé qǐ ǒu rán。

和余时升周子美江雨有怀雨不绝诗韵各赋一首

郭印

天作淫雨似秋中,沾湿恐侵河伯宫。tiān zuò yín yǔ shì qiū zhōng,zhān shī kǒng qīn hé bó gōng。
螟螣欲伤禾黍秀,鼋鼍尚快波涛风。míng tè yù shāng hé shǔ xiù,yuán tuó shàng kuài bō tāo fēng。
谁驱天际乱云墨,且放山巅晴日红。shuí qū tiān jì luàn yún mò,qiě fàng shān diān qíng rì hóng。
有酒亟来相就饮,流光一去大江东。yǒu jiǔ jí lái xiāng jiù yǐn,liú guāng yī qù dà jiāng dōng。

和余时升周子美江雨有怀雨不绝诗韵各赋一首

郭印

檐前万点落珠玑,乳燕梁间嫩学飞。yán qián wàn diǎn luò zhū jī,rǔ yàn liáng jiān nèn xué fēi。
水汇百川人迹绝,苔封三径马蹄稀。shuǐ huì bǎi chuān rén jì jué,tái fēng sān jìng mǎ tí xī。
田塍湓溢禾生耳,薜荔芊绵垣有衣。tián chéng pén yì hé shēng ěr,bì lì qiān mián yuán yǒu yī。
江上何人清兴尽,却乘新涨棹舟归。jiāng shàng hé rén qīng xīng jǐn,què chéng xīn zhǎng zhào zhōu guī。

次韵邵子文感春之什

郭印

池塘不似昔年春,蝶乱蜂狂更恼人。chí táng bù shì xī nián chūn,dié luàn fēng kuáng gèng nǎo rén。
莫傍花丛看婉娩,且怀诗卷诵清新。mò bàng huā cóng kàn wǎn miǎn,qiě huái shī juǎn sòng qīng xīn。
山林祗管萦魂梦,寰宇无端变劫尘。shān lín zhī guǎn yíng hún mèng,huán yǔ wú duān biàn jié chén。
遥想江东忧未歇,可能熟醉巧谋身。yáo xiǎng jiāng dōng yōu wèi xiē,kě néng shú zuì qiǎo móu shēn。

送春

郭印

春色忽随流水去,人间谁解绊风光。chūn sè hū suí liú shuǐ qù,rén jiān shuí jiě bàn fēng guāng。
一声杜宇乾坤隘,万点飞花日月忙。yī shēng dù yǔ qián kūn ài,wàn diǎn fēi huā rì yuè máng。
道阻岂能游上苑,年衰无复梦幽塘。dào zǔ qǐ néng yóu shàng yuàn,nián shuāi wú fù mèng yōu táng。
蜂情蝶意都萧索,难化吾心一寸刚。fēng qíng dié yì dōu xiāo suǒ,nán huà wú xīn yī cùn gāng。

次韵时升春尽之作

郭印

送春仍恨酒杯乾,今夕休眠到漏残。sòng chūn réng hèn jiǔ bēi qián,jīn xī xiū mián dào lòu cán。
歌舞纵无供笑语,宾朋犹有近门阑。gē wǔ zòng wú gōng xiào yǔ,bīn péng yóu yǒu jìn mén lán。
伤心已讶千林绿,转眼还看万叶丹。shāng xīn yǐ yà qiān lín lǜ,zhuǎn yǎn hái kàn wàn yè dān。
节去节来君莫问,诗盟从此勿令寒。jié qù jié lái jūn mò wèn,shī méng cóng cǐ wù lìng hán。

再和

郭印

纷纷满地落红乾,杜宇声中春正残。fēn fēn mǎn dì luò hóng qián,dù yǔ shēng zhōng chūn zhèng cán。
诗酒情怀公事汩,干戈时节赏心阑。shī jiǔ qíng huái gōng shì gǔ,gàn gē shí jié shǎng xīn lán。
生憎蔓草缘阶碧,却喜含桃向日丹。shēng zēng màn cǎo yuán jiē bì,què xǐ hán táo xiàng rì dān。
万里吴天飞不到,剑光空射斗牛寒。wàn lǐ wú tiān fēi bù dào,jiàn guāng kōng shè dòu niú hán。

和史守八月十四日月二首

郭印

月蘸澄江上下天,波光桂魄两依然。yuè zhàn chéng jiāng shàng xià tiān,bō guāng guì pò liǎng yī rán。
喜延嘉客楼同倚,贪吸清辉席屡前。xǐ yán jiā kè lóu tóng yǐ,tān xī qīng huī xí lǚ qián。
万里无云秋更阔,千门不夜晓相连。wàn lǐ wú yún qiū gèng kuò,qiān mén bù yè xiǎo xiāng lián。
嫦娥且驻来宵驾,玉宇年年不列仙。cháng é qiě zhù lái xiāo jià,yù yǔ nián nián bù liè xiān。