古诗词

送陈守

郭印

惟昔号能吏,在公勤严明。wéi xī hào néng lì,zài gōng qín yán míng。
挟兹来共理,教化日流行。xié zī lái gòng lǐ,jiào huà rì liú xíng。
堂堂陈汉州,所至树风声。táng táng chén hàn zhōu,suǒ zhì shù fēng shēng。
四美出天性,早擅循良名。sì měi chū tiān xìng,zǎo shàn xún liáng míng。
平心衡称物,敏手刀发硎。píng xīn héng chēng wù,mǐn shǒu dāo fā xíng。
奸黠胆欲破,隐伏无遁形。jiān xiá dǎn yù pò,yǐn fú wú dùn xíng。
千里归镇静,人神各安宁。qiān lǐ guī zhèn jìng,rén shén gè ān níng。
爱物及鱼鸟,游泳全其生。ài wù jí yú niǎo,yóu yǒng quán qí shēng。
舆言诵嘉政,不待三年成。yú yán sòng jiā zhèng,bù dài sān nián chéng。
房湖天下绝,好景无阴晴。fáng hú tiān xià jué,hǎo jǐng wú yīn qíng。
退食来徜徉,风月搅诗情。tuì shí lái cháng yáng,fēng yuè jiǎo shī qíng。
修竹如君直,流水如君清。xiū zhú rú jūn zhí,liú shuǐ rú jūn qīng。
岂无宴赏心,对此乐事并。qǐ wú yàn shǎng xīn,duì cǐ lè shì bìng。
国步正艰险,天骄尚纵横。guó bù zhèng jiān xiǎn,tiān jiāo shàng zòng héng。
惜哉廊庙器,乃尔屈专城。xī zāi láng miào qì,nǎi ěr qū zhuān chéng。
瓜期忽忽来,岁月令人惊。guā qī hū hū lái,suì yuè lìng rén jīng。
车辙不容卧,去意一何轻。chē zhé bù róng wò,qù yì yī hé qīng。
金陵一水通,当宁思豪英。jīn líng yī shuǐ tōng,dāng níng sī háo yīng。
况最郡守课,由来入公卿。kuàng zuì jùn shǒu kè,yóu lái rù gōng qīng。
君才森武库,可当十万兵。jūn cái sēn wǔ kù,kě dāng shí wàn bīng。
行矣佐中兴,力扶天柱倾。xíng yǐ zuǒ zhōng xīng,lì fú tiān zhù qīng。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

次韵曾帅遣意三首

郭印

文章游戏里,政事笑谈馀。wén zhāng yóu xì lǐ,zhèng shì xiào tán yú。
种就三田药,编成一帙书。zhǒng jiù sān tián yào,biān chéng yī zhì shū。
情忘心自适,神定气长舒。qíng wàng xīn zì shì,shén dìng qì zhǎng shū。
四海曾夫子,何人可学欤。sì hǎi céng fū zi,hé rén kě xué yú。

次韵曾帅遣意三首

郭印

庶民从号令,喜若听春雷。shù mín cóng hào lìng,xǐ ruò tīng chūn léi。
顿却寒威退,全呼暖律回。dùn què hán wēi tuì,quán hū nuǎn lǜ huí。
决痈资砭石,调鼎待盐梅。jué yōng zī biān shí,diào dǐng dài yán méi。
坐看罢癃俗,眉间蹙额开。zuò kàn bà lóng sú,méi jiān cù é kāi。

次韵曾帅遣意三首

郭印

每入先生室,欣闻所未闻。měi rù xiān shēng shì,xīn wén suǒ wèi wén。
心君降六贼,笔阵扫千军。xīn jūn jiàng liù zéi,bǐ zhèn sǎo qiān jūn。
炉鼎无人会,刀圭与客分。lú dǐng wú rén huì,dāo guī yǔ kè fēn。
清斋时隐几,闲看岭头云。qīng zhāi shí yǐn jǐ,xián kàn lǐng tóu yún。

次韵杜安行见寄六首

郭印

世事惊迁改,人生苦别离。shì shì jīng qiān gǎi,rén shēng kǔ bié lí。
一年仍异地,千里共劳思。yī nián réng yì dì,qiān lǐ gòng láo sī。
雁足传来信,蝇头写到诗。yàn zú chuán lái xìn,yíng tóu xiě dào shī。
丁宁林下意,端不负心期。dīng níng lín xià yì,duān bù fù xīn qī。

次韵杜安行见寄六首

郭印

佳人秋水远,思忆破晨昏。jiā rén qiū shuǐ yuǎn,sī yì pò chén hūn。
酒尚无同把,文谁与细论。jiǔ shàng wú tóng bǎ,wén shuí yǔ xì lùn。
心交神自契,目击道先存。xīn jiāo shén zì qì,mù jī dào xiān cún。
他日如寻访,柴扉水竹村。tā rì rú xún fǎng,chái fēi shuǐ zhú cūn。

次韵杜安行见寄六首

郭印

拟作渊明去,宁为祖逖先。nǐ zuò yuān míng qù,níng wèi zǔ tì xiān。
筑庐须近水,卖剑且求田。zhù lú xū jìn shuǐ,mài jiàn qiě qiú tián。
短烛窥今古,清樽乐圣贤。duǎn zhú kuī jīn gǔ,qīng zūn lè shèng xián。
卜邻真有意,相与庆馀年。bo lín zhēn yǒu yì,xiāng yǔ qìng yú nián。

次韵杜安行见寄六首

郭印

华颠何见逼,强半百年身。huá diān hé jiàn bī,qiáng bàn bǎi nián shēn。
眼瞀文书过,心闲药物亲。yǎn mào wén shū guò,xīn xián yào wù qīn。
卫生元有术,却老未逢人。wèi shēng yuán yǒu shù,què lǎo wèi féng rén。
此道须君至,寒灯子细陈。cǐ dào xū jūn zhì,hán dēng zi xì chén。

次韵杜安行见寄六首

郭印

蜗居营盖了,一色草茅新。wō jū yíng gài le,yī sè cǎo máo xīn。
庭砌才容马,斋房可授宾。tíng qì cái róng mǎ,zhāi fáng kě shòu bīn。
竹轩聊寄傲,蔬圃未全贫。zhú xuān liáo jì ào,shū pǔ wèi quán pín。
邻舍逢知己,过从岂厌频。lín shě féng zhī jǐ,guò cóng qǐ yàn pín。

次韵杜安行见寄六首

郭印

我爱使君直,使君怜我真。wǒ ài shǐ jūn zhí,shǐ jūn lián wǒ zhēn。
短长才自异,劳逸事还均。duǎn zhǎng cái zì yì,láo yì shì hái jūn。
意在形骸外,人疑手足亲。yì zài xíng hái wài,rén yí shǒu zú qīn。
共嗟征赋急,无术济斯民。gòng jiē zhēng fù jí,wú shù jì sī mín。

次韵宋正纪见贻

郭印

欲蹑神仙境,深穷道德经。yù niè shén xiān jìng,shēn qióng dào dé jīng。
坎男元服素,离女自披青。kǎn nán yuán fú sù,lí nǚ zì pī qīng。
有意闲眠日,无心出戴星。yǒu yì xián mián rì,wú xīn chū dài xīng。
但令炉灶暖,丹熟自然馨。dàn lìng lú zào nuǎn,dān shú zì rán xīn。

次智师韵

郭印

十年流宦海,飘泊一舟轻。shí nián liú huàn hǎi,piāo pō yī zhōu qīng。
敝屣世间事,浮云身后名。bì xǐ shì jiān shì,fú yún shēn hòu míng。
学几为俗误,诗欲斗僧清。xué jǐ wèi sú wù,shī yù dòu sēng qīng。
尘土非吾志,妻孥强使令。chén tǔ fēi wú zhì,qī nú qiáng shǐ lìng。

次宋正纪见寄之作

郭印

薄禄谩婆娑,朝家事正多。báo lù mán pó suō,cháo jiā shì zhèng duō。
天昏云障日,风劲叶辞柯。tiān hūn yún zhàng rì,fēng jìn yè cí kē。
黔首难堪命,苍穹尚荐瘥。qián shǒu nán kān mìng,cāng qióng shàng jiàn chài。
中原戎马盛,壮士敢谁何。zhōng yuán róng mǎ shèng,zhuàng shì gǎn shuí hé。

次刘子翼韵

郭印

逢迎欣晤语,喜气破严凝。féng yíng xīn wù yǔ,xǐ qì pò yán níng。
汩没叹尘吏,安闲输野僧。gǔ méi tàn chén lì,ān xián shū yě sēng。
宦情元自薄,俗眼莫相憎。huàn qíng yuán zì báo,sú yǎn mò xiāng zēng。
松竹开三径,他时我亦能。sōng zhú kāi sān jìng,tā shí wǒ yì néng。

广都世真上人南游回见访出群公诗见示丐予一语因思世间衲子尽是求佛觅禅底痴汉遂作数语警之

郭印

法象森罗万,全归一寸庵。fǎ xiàng sēn luó wàn,quán guī yī cùn ān。
有佛平生碍,无禅底处参。yǒu fú píng shēng ài,wú chán dǐ chù cān。
乌玄元自白,荼苦本来甘。wū xuán yuán zì bái,tú kǔ běn lái gān。
前日南游话,看君作么谈。qián rì nán yóu huà,kàn jūn zuò me tán。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

老觉情怀别,愁随节令来。lǎo jué qíng huái bié,chóu suí jié lìng lái。
草茅思雨露,天地涨氛埃。cǎo máo sī yǔ lù,tiān dì zhǎng fēn āi。
屋雀春弥怨,山云昼不开。wū què chūn mí yuàn,shān yún zhòu bù kāi。
何人知此意,藜杖独登台。hé rén zhī cǐ yì,lí zhàng dú dēng tái。
6091234567»