古诗词

横翠堂成与诸公落之蒙贶佳篇不敢当也谩作数语以纪其实

郭印

何处无奇观,隐显随所遇。hé chù wú qí guān,yǐn xiǎn suí suǒ yù。
事有幸不幸,邂逅元非素。shì yǒu xìng bù xìng,xiè hòu yuán fēi sù。
招提枕山趾,出郭才数步。zhāo tí zhěn shān zhǐ,chū guō cái shù bù。
高亭齐浮云,杖策邀我屡。gāo tíng qí fú yún,zhàng cè yāo wǒ lǚ。
西厢偶徘徊,屋敝惊颓仆。xī xiāng ǒu pái huái,wū bì jīng tuí pū。
穴壁试一窥,似觉万景聚。xué bì shì yī kuī,shì jué wàn jǐng jù。
同来老先生,错愕喜相顾。tóng lái lǎo xiān shēng,cuò è xǐ xiāng gù。
明朝便鸠工,栋宇更寻度。míng cháo biàn jiū gōng,dòng yǔ gèng xún dù。
华堂不日成,杂沓千山赴。huá táng bù rì chéng,zá dá qiān shān fù。
落日下层巅,寒烟笼远树。luò rì xià céng diān,hán yān lóng yuǎn shù。
乾坤发秘藏,物象争呈露。qián kūn fā mì cáng,wù xiàng zhēng chéng lù。
烂赏良未能,草略杯盘具。làn shǎng liáng wèi néng,cǎo lüè bēi pán jù。
群公意尽欢,韵语各吟赋。qún gōng yì jǐn huān,yùn yǔ gè yín fù。
和气回阳春,篇篇奏韶濩。hé qì huí yáng chūn,piān piān zòu sháo huò。
堂以横翠名,夸诧盈道路。táng yǐ héng cuì míng,kuā chà yíng dào lù。
人材何异此,用舍得其趣。rén cái hé yì cǐ,yòng shě dé qí qù。
渭滨一钓夫,起为周室辅。wèi bīn yī diào fū,qǐ wèi zhōu shì fǔ。
皇皇鲁真儒,终以不合去。huáng huáng lǔ zhēn rú,zhōng yǐ bù hé qù。
圣道奚加损,山亦无新故。shèng dào xī jiā sǔn,shān yì wú xīn gù。
废兴适然耳,万事成感悟。fèi xīng shì rán ěr,wàn shì chéng gǎn wù。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

苦热三首

郭印

纤云都扫迹,烈日正燔空。xiān yún dōu sǎo jì,liè rì zhèng fán kōng。
人立洪炉上,鱼游沸鼎中。rén lì hóng lú shàng,yú yóu fèi dǐng zhōng。
四山浑束热,一叶不吹风。sì shān hún shù rè,yī yè bù chuī fēng。
屈指秋期近,清凉四海同。qū zhǐ qiū qī jìn,qīng liáng sì hǎi tóng。

苦热三首

郭印

宇宙何蒸溽,山川久旱乾。yǔ zhòu hé zhēng rù,shān chuān jiǔ hàn qián。
浃肤惟汗雨,脱腕是冰纨。jiā fū wéi hàn yǔ,tuō wàn shì bīng wán。
永昼固难避,终宵宁暂安。yǒng zhòu gù nán bì,zhōng xiāo níng zàn ān。
三农忧稼穑,无物可输官。sān nóng yōu jià sè,wú wù kě shū guān。

苦热三首

郭印

南方炎瘴极,所见异平生。nán fāng yán zhàng jí,suǒ jiàn yì píng shēng。
日月双风鞴,乾坤一火坑。rì yuè shuāng fēng bèi,qián kūn yī huǒ kēng。
泉源多水竭,官道少人行。quán yuán duō shuǐ jié,guān dào shǎo rén xíng。
却忆岷山底,萧然九夏清。què yì mín shān dǐ,xiāo rán jiǔ xià qīng。

和赵茂州即事六首

郭印

千岩万壑最幽深,玉垒西边古茂林。qiān yán wàn hè zuì yōu shēn,yù lěi xī biān gǔ mào lín。
仕宦不妨真大隐,风流无伴只孤斟。shì huàn bù fáng zhēn dà yǐn,fēng liú wú bàn zhǐ gū zhēn。
多情竹色朝侵几,适意松声夜入琴。duō qíng zhú sè cháo qīn jǐ,shì yì sōng shēng yè rù qín。
莫道使君无一事,每劳幽思发清吟。mò dào shǐ jūn wú yī shì,měi láo yōu sī fā qīng yín。

和赵茂州即事六首

郭印

边城赢得自由身,富有江山岂是贫。biān chéng yíng dé zì yóu shēn,fù yǒu jiāng shān qǐ shì pín。
水榭晴云来几席,月庭香雾湿衣巾。shuǐ xiè qíng yún lái jǐ xí,yuè tíng xiāng wù shī yī jīn。
已邀松竹为三友,更列图书作四邻。yǐ yāo sōng zhú wèi sān yǒu,gèng liè tú shū zuò sì lín。
不会世间机巧事,无思无虑乐天真。bù huì shì jiān jī qiǎo shì,wú sī wú lǜ lè tiān zhēn。

和赵茂州即事六首

郭印

人事都无喜宴安,懒于喧处竞追攀。rén shì dōu wú xǐ yàn ān,lǎn yú xuān chù jìng zhuī pān。
惊残午梦风推户,压尽炎威雪满山。jīng cán wǔ mèng fēng tuī hù,yā jǐn yán wēi xuě mǎn shān。
无主岩花时解笑,近人林鸟亦知还。wú zhǔ yán huā shí jiě xiào,jìn rén lín niǎo yì zhī hái。
应怜朝市区区者,方寸何曾顷刻闲。yīng lián cháo shì qū qū zhě,fāng cùn hé céng qǐng kè xián。

和赵茂州即事六首

郭印

官居阒寂似僧居,坐卧行藏得自如。guān jū qù jì shì sēng jū,zuò wò xíng cáng dé zì rú。
爽气逼人千亩竹,清风满室一床书。shuǎng qì bī rén qiān mǔ zhú,qīng fēng mǎn shì yī chuáng shū。
心游淡泊能调马,意绝贪求岂羡鱼。xīn yóu dàn pō néng diào mǎ,yì jué tān qiú qǐ xiàn yú。
即此便同三径隐,未须投绂赋归欤。jí cǐ biàn tóng sān jìng yǐn,wèi xū tóu fú fù guī yú。

和赵茂州即事六首

郭印

前世愚夫哂邓通,即山鼓铸死饥穷。qián shì yú fū shěn dèng tōng,jí shān gǔ zhù sǐ jī qióng。
贪名勿羡青云士,守道甘为白发翁。tān míng wù xiàn qīng yún shì,shǒu dào gān wèi bái fā wēng。
日月奔驰驹过隙,乾坤局蹐鸟居笼。rì yuè bēn chí jū guò xì,qián kūn jú jí niǎo jū lóng。
反观自有超然地,能使渊明立下风。fǎn guān zì yǒu chāo rán dì,néng shǐ yuān míng lì xià fēng。

和赵茂州即事六首

郭印

所欲谁能矩不逾,人生七十在须臾。suǒ yù shuí néng jǔ bù yú,rén shēng qī shí zài xū yú。
纵横窃鄙张仪诈,怀卷终思宁武愚。zòng héng qiè bǐ zhāng yí zhà,huái juǎn zhōng sī níng wǔ yú。
幸有精神延短景,了无才力奋雄图。xìng yǒu jīng shén yán duǎn jǐng,le wú cái lì fèn xióng tú。
手提造化非难事,井底寒蛙只自居。shǒu tí zào huà fēi nán shì,jǐng dǐ hán wā zhǐ zì jū。

张持道生辰二首

郭印

来自仙家白玉京,秋穹灏气欲平分。lái zì xiān jiā bái yù jīng,qiū qióng hào qì yù píng fēn。
人间莫道无先觉,天下须知有达尊。rén jiān mò dào wú xiān jué,tiān xià xū zhī yǒu dá zūn。
岂但期颐称上寿,行看嬉戏弄仍孙。qǐ dàn qī yí chēng shàng shòu,xíng kàn xī xì nòng réng sūn。
三溪自是蓬莱境,陵谷迁移此独存。sān xī zì shì péng lái jìng,líng gǔ qiān yí cǐ dú cún。

张持道生辰二首

郭印

西南英誉满簪绅,安富尊荥孰儗伦。xī nán yīng yù mǎn zān shēn,ān fù zūn xíng shú nǐ lún。
世上种成无限果,人间赢得自由身。shì shàng zhǒng chéng wú xiàn guǒ,rén jiān yíng dé zì yóu shēn。
手提日月超千劫,心隘乾坤等一尘。shǒu tí rì yuè chāo qiān jié,xīn ài qián kūn děng yī chén。
应笑盈庭争祝颂,儿童犹复咏松椿。yīng xiào yíng tíng zhēng zhù sòng,ér tóng yóu fù yǒng sōng chūn。

冯当可游龙鹤山有诗赠安道人用韵二首

郭印

一到仙山眼自明,前身仿佛记曾经。yī dào xiān shān yǎn zì míng,qián shēn fǎng fú jì céng jīng。
真人眇曶在何许,更随藜杖缘青冥。zhēn rén miǎo hū zài hé xǔ,gèng suí lí zhàng yuán qīng míng。

冯当可游龙鹤山有诗赠安道人用韵二首

郭印

君今宴坐澄神谷,万象之中能见独。jūn jīn yàn zuò chéng shén gǔ,wàn xiàng zhī zhōng néng jiàn dú。
功成白日上层霄,莫忘飞来两黄鹄。gōng chéng bái rì shàng céng xiāo,mò wàng fēi lái liǎng huáng gǔ。

送宗泰住成都正法院四首

郭印

道人活计等虚空,城郭山林处处通。dào rén huó jì děng xū kōng,chéng guō shān lín chù chù tōng。
随缘应现水中月,万壑千潭一照同。suí yuán yīng xiàn shuǐ zhōng yuè,wàn hè qiān tán yī zhào tóng。

送宗泰住成都正法院四首

郭印

凡情但以俗眼观,妄义阿师取舍间。fán qíng dàn yǐ sú yǎn guān,wàng yì ā shī qǔ shě jiān。
岂知片云不挂天,一来一去心长闲。qǐ zhī piàn yún bù guà tiān,yī lái yī qù xīn zhǎng xián。