古诗词

前十三章

郭印

纷纷世间法,失得随所寓。fēn fēn shì jiān fǎ,shī dé suí suǒ yù。
有心不吾来,无以不吾拒。yǒu xīn bù wú lái,wú yǐ bù wú jù。
敝帚贵千金,穷阎封万户。bì zhǒu guì qiān jīn,qióng yán fēng wàn hù。
成理先默定,畴能测其故。chéng lǐ xiān mò dìng,chóu néng cè qí gù。
我生麋鹿姿,林壑所忻慕。wǒ shēng mí lù zī,lín hè suǒ xīn mù。
抗志老渊明,早卜柴桑住。kàng zhì lǎo yuān míng,zǎo bo chái sāng zhù。
蓬门直清江,傍有万竹坞。péng mén zhí qīng jiāng,bàng yǒu wàn zhú wù。
捐金买寻丈,地主牢不许。juān jīn mǎi xún zhàng,dì zhǔ láo bù xǔ。
往来二十秋,垂涎焦肺腑。wǎng lái èr shí qiū,chuí xián jiāo fèi fǔ。
谁欤诱其衷,百亩倏见予。shuí yú yòu qí zhōng,bǎi mǔ shū jiàn yǔ。
云栖渺空明,似有神物护。yún qī miǎo kōng míng,shì yǒu shén wù hù。
入林两腋风,步武觉轻举。rù lín liǎng yè fēng,bù wǔ jué qīng jǔ。
三径手自开,一一通幽处。sān jìng shǒu zì kāi,yī yī tōng yōu chù。
取胜著新亭,揭名非苟取。qǔ shèng zhù xīn tíng,jiē míng fēi gǒu qǔ。
遐光远山入,静听珍禽语。xiá guāng yuǎn shān rù,jìng tīng zhēn qín yǔ。
园花四时春,岸木千年古。yuán huā sì shí chūn,àn mù qiān nián gǔ。
昔也荆榛场,今焉琼玉府。xī yě jīng zhēn chǎng,jīn yān qióng yù fǔ。
清境世所无,金谷谁比数。qīng jìng shì suǒ wú,jīn gǔ shuí bǐ shù。
再拜天之赐,从兹谢簪组。zài bài tiān zhī cì,cóng zī xiè zān zǔ。
名宦空疲人,视此真粪土。míng huàn kōng pí rén,shì cǐ zhēn fèn tǔ。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

夫人挽词二首

郭印

熊轼人将达,鱼轩乐未央。xióng shì rén jiāng dá,yú xuān lè wèi yāng。
遽令双剑化,并作一丘藏。jù lìng shuāng jiàn huà,bìng zuò yī qiū cáng。
笔绝先秋句,衣缄故箧香。bǐ jué xiān qiū jù,yī jiān gù qiè xiāng。
未应林下女,千古擅清芳。wèi yīng lín xià nǚ,qiān gǔ shàn qīng fāng。

明复作文房四物诗因用其韵

郭印

锐精文字里,今古叹毛锥。ruì jīng wén zì lǐ,jīn gǔ tàn máo zhuī。
职在中书贵,功因大手奇。zhí zài zhōng shū guì,gōng yīn dà shǒu qí。
楮君频借重,墨客最相知。chǔ jūn pín jiè zhòng,mò kè zuì xiāng zhī。
绝迹头童日,麟经万世师。jué jì tóu tóng rì,lín jīng wàn shì shī。

明复作文房四物诗因用其韵

郭印

琢就阴崖骨,良工用意勤。zuó jiù yīn yá gǔ,liáng gōng yòng yì qín。
沼心初受水,镜面已生云。zhǎo xīn chū shòu shuǐ,jìng miàn yǐ shēng yún。
自比圭璋质,能成翰墨勋。zì bǐ guī zhāng zhì,néng chéng hàn mò xūn。
千金酬重价,端石世传闻。qiān jīn chóu zhòng jià,duān shí shì chuán wén。

明复作文房四物诗因用其韵

郭印

结绳嗟已远,书尺济斯民。jié shéng jiē yǐ yuǎn,shū chǐ jì sī mín。
汗竹功犹浅,香皮世益珍。hàn zhú gōng yóu qiǎn,xiāng pí shì yì zhēn。
廉方能洁己,舒卷解随人。lián fāng néng jié jǐ,shū juǎn jiě suí rén。
一自逢毛颖,交情日日亲。yī zì féng máo yǐng,jiāo qíng rì rì qīn。

明复作文房四物诗因用其韵

郭印

笔阵须鍪甲,轻烟久秘藏。bǐ zhèn xū móu jiǎ,qīng yān jiǔ mì cáng。
犀文夸妙手,鱼腹验真方。xī wén kuā miào shǒu,yú fù yàn zhēn fāng。
制就玄圭象,磨成点漆光。zhì jiù xuán guī xiàng,mó chéng diǎn qī guāng。
东齐吾注易,谁遗一丸香。dōng qí wú zhù yì,shuí yí yī wán xiāng。

竹杖

郭印

长短身为度,洪纤节自明。zhǎng duǎn shēn wèi dù,hóng xiān jié zì míng。
时时勤执捉,处处伴经行。shí shí qín zhí zhuō,chù chù bàn jīng xíng。
峻坂腰能直,危桥步亦轻。jùn bǎn yāo néng zhí,wēi qiáo bù yì qīng。
化龙他日事,灵寿若为荣。huà lóng tā rì shì,líng shòu ruò wèi róng。

竹夫人

郭印

林下风流在,收归枕簟傍。lín xià fēng liú zài,shōu guī zhěn diàn bàng。
冰肌元本净,玉骨自然凉。bīng jī yuán běn jìng,yù gǔ zì rán liáng。
最是虚心好,由来正节刚。zuì shì xū xīn hǎo,yóu lái zhèng jié gāng。
炎天长作伴,书夜不能忘。yán tiān zhǎng zuò bàn,shū yè bù néng wàng。

藤枕

郭印

剡藤新织就,一榻共清凉。shàn téng xīn zhī jiù,yī tà gòng qīng liáng。
琥珀珍难得,龙头贵莫当。hǔ pò zhēn nán dé,lóng tóu guì mò dāng。
不辞拳石冷,宁羡锦囊香。bù cí quán shí lěng,níng xiàn jǐn náng xiāng。
梦觉华胥乐,神怡四体康。mèng jué huá xū lè,shén yí sì tǐ kāng。

芦簟

郭印

炎方需此物,收蓄遍家家。yán fāng xū cǐ wù,shōu xù biàn jiā jiā。
致用同桃竹,劳工笑象牙。zhì yòng tóng táo zhú,láo gōng xiào xiàng yá。
虽无花色丽,却见水纹斜。suī wú huā sè lì,què jiàn shuǐ wén xié。
展卧南窗下,萧然兴莫加。zhǎn wò nán chuāng xià,xiāo rán xīng mò jiā。

棕拂

郭印

一色棕榈造,收成掌握中。yī sè zōng lǘ zào,shōu chéng zhǎng wò zhōng。
青蝇应退舍,白鸟敢争雄。qīng yíng yīng tuì shě,bái niǎo gǎn zhēng xióng。
便作龟毛用,宁殊麈尾功。biàn zuò guī máo yòng,níng shū zhǔ wěi gōng。
世情分美丑,达者自圆通。shì qíng fēn měi chǒu,dá zhě zì yuán tōng。

纸扇

郭印

裁成方絮后,凉意便相亲。cái chéng fāng xù hòu,liáng yì biàn xiāng qīn。
烈日工遮影,飞尘少污人。liè rì gōng zhē yǐng,fēi chén shǎo wū rén。
襟披殊觉快,掌运莫辞频。jīn pī shū jué kuài,zhǎng yùn mò cí pín。
纨绮徒观美,论功曷比伦。wán qǐ tú guān měi,lùn gōng hé bǐ lún。

见墙间竹影拟而画之终不近也

郭印

东墙才过午,写此此君真。dōng qiáng cái guò wǔ,xiě cǐ cǐ jūn zhēn。
日翳倏无迹,云开俄有神。rì yì shū wú jì,yún kāi é yǒu shén。
因缘咸自尔,形似竟谁亲。yīn yuán xián zì ěr,xíng shì jìng shuí qīn。
笔墨有非伪,天公恐笑人。bǐ mò yǒu fēi wěi,tiān gōng kǒng xiào rén。

孤雁

郭印

误逐衡阳暖,轻逃塞北寒。wù zhú héng yáng nuǎn,qīng táo sāi běi hán。
偶分千里伴,翻羡一枝安。ǒu fēn qiān lǐ bàn,fān xiàn yī zhī ān。
兄弟今何许,家乡路若干。xiōng dì jīn hé xǔ,jiā xiāng lù ruò gàn。
飘零归未得,浅渚戢修翰。piāo líng guī wèi dé,qiǎn zhǔ jí xiū hàn。

蟋蟀

郭印

秋虫推尔杰,风韵太粗生。qiū chóng tuī ěr jié,fēng yùn tài cū shēng。
衰草年年恨,寒砧夜夜声。shuāi cǎo nián nián hèn,hán zhēn yè yè shēng。
轴闲催妇织,衣薄念夫征。zhóu xián cuī fù zhī,yī báo niàn fū zhēng。
谁谓心如石,攲眠不挂情。shuí wèi xīn rú shí,qī mián bù guà qíng。

山茶

郭印

严冬能独秀,浑不藉春风。yán dōng néng dú xiù,hún bù jí chūn fēng。
叶自经霜碧,花应斗日红。yè zì jīng shuāng bì,huā yīng dòu rì hóng。
望中几眩眼,高处欲燔空。wàng zhōng jǐ xuàn yǎn,gāo chù yù fán kōng。
安得栽培手,移根向邑中。ān dé zāi péi shǒu,yí gēn xiàng yì zhōng。