古诗词

夜坐

郭印

永夜不可寐,霜风悽北窗。yǒng yè bù kě mèi,shuāng fēng qī běi chuāng。
一室何所有,书帙对寒釭。yī shì hé suǒ yǒu,shū zhì duì hán gāng。
当今苦乏才,九鼎从敌扛。dāng jīn kǔ fá cái,jiǔ dǐng cóng dí káng。
翠华尘屡蒙,南北分大江。cuì huá chén lǚ méng,nán běi fēn dà jiāng。
有酒强排遣,饮湿难空缸。yǒu jiǔ qiáng pái qiǎn,yǐn shī nán kōng gāng。
孙膑不再生,畴能死穷庞。sūn bìn bù zài shēng,chóu néng sǐ qióng páng。
肉食无远谋,狐裘正茸尨。ròu shí wú yuǎn móu,hú qiú zhèng rōng máng。
我欲叩阊阖,钟以寸筳撞。wǒ yù kòu chāng hé,zhōng yǐ cùn tíng zhuàng。
理乱非吾事,忧心如是降。lǐ luàn fēi wú shì,yōu xīn rú shì jiàng。
宴坐鸣天鼓,和声听逢逢。yàn zuò míng tiān gǔ,hé shēng tīng féng féng。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

留云安驿诗

郭印

孤馆幽幽一境清,昼长无事亦无营。gū guǎn yōu yōu yī jìng qīng,zhòu zhǎng wú shì yì wú yíng。
睡频推枕仍重起,坐久抛书却再行。shuì pín tuī zhěn réng zhòng qǐ,zuò jiǔ pāo shū què zài xíng。
静看檐头蛛结网,细听屋角鸟翻声。jìng kàn yán tóu zhū jié wǎng,xì tīng wū jiǎo niǎo fān shēng。
闲边日月元如此,须信人间有赤城。xián biān rì yuè yuán rú cǐ,xū xìn rén jiān yǒu chì chéng。

八阵台

郭印

八阵台前水急流,累累石冢界沙洲。bā zhèn tái qián shuǐ jí liú,lèi lèi shí zhǒng jiè shā zhōu。
机深已尽吞吴策,事变空成守蜀谋。jī shēn yǐ jǐn tūn wú cè,shì biàn kōng chéng shǒu shǔ móu。
江月四时犹耿耿,云山千古谩悠悠。jiāng yuè sì shí yóu gěng gěng,yún shān qiān gǔ mán yōu yōu。
天公若遂兴刘愿,功烈应非管乐俦。tiān gōng ruò suì xīng liú yuàn,gōng liè yīng fēi guǎn lè chóu。

过小汉坝

郭印

地豁天开眼界宽,两山相对列巑岏。dì huō tiān kāi yǎn jiè kuān,liǎng shān xiāng duì liè cuán wán。
多情烟树连村暗,不事沙鸥照水寒。duō qíng yān shù lián cūn àn,bù shì shā ōu zhào shuǐ hán。
立马踌躇饶野兴,抗尘奔走尚粗官。lì mǎ chóu chú ráo yě xīng,kàng chén bēn zǒu shàng cū guān。
归来准拟江湖计,不负蓑衣与钓竿。guī lái zhǔn nǐ jiāng hú jì,bù fù suō yī yǔ diào gān。

汉州塔二首

郭印

万象森罗眼底明,倚天高处喜重经。wàn xiàng sēn luó yǎn dǐ míng,yǐ tiān gāo chù xǐ zhòng jīng。
逶迤江练秋逾白,峛崺山屏晚更青。wēi yí jiāng liàn qiū yú bái,lǐ yǐ shān píng wǎn gèng qīng。
望尽平原烟冉冉,愁深古塞雨冥冥。wàng jǐn píng yuán yān rǎn rǎn,chóu shēn gǔ sāi yǔ míng míng。
踌躇欲看千灯后,手拨浮云正极星。chóu chú yù kàn qiān dēng hòu,shǒu bō fú yún zhèng jí xīng。

汉州塔二首

郭印

相随步屧转穹隆,万室鳞鳞指顾中。xiāng suí bù xiè zhuǎn qióng lóng,wàn shì lín lín zhǐ gù zhōng。
自笑情怀非旷士,谁知筋力已衰翁。zì xiào qíng huái fēi kuàng shì,shuí zhī jīn lì yǐ shuāi wēng。
吟馀尚惜西山日,立久翻忧北户风。yín yú shàng xī xī shān rì,lì jiǔ fān yōu běi hù fēng。
从此不须攀绝顶,云深无处认鳌宫。cóng cǐ bù xū pān jué dǐng,yún shēn wú chù rèn áo gōng。

陪元允大受游天宁寺诗

郭印

寂寂禅林绕篆香,长廊古殿总虚凉。jì jì chán lín rào zhuàn xiāng,zhǎng láng gǔ diàn zǒng xū liáng。
楩楠蔽日空交影,乌鹊驯除不乱行。pián nán bì rì kōng jiāo yǐng,wū què xùn chú bù luàn xíng。
灭想自成清净界,争机端作是非场。miè xiǎng zì chéng qīng jìng jiè,zhēng jī duān zuò shì fēi chǎng。
灼然祖意休生解,炯炯寒灯一点光。zhuó rán zǔ yì xiū shēng jiě,jiǒng jiǒng hán dēng yī diǎn guāng。

总持院

郭印

晓霁同登古息台,雨师先为洒尘埃。xiǎo jì tóng dēng gǔ xī tái,yǔ shī xiān wèi sǎ chén āi。
纹楸战罢仙踪杳,清磬音传佛寺开。wén qiū zhàn bà xiān zōng yǎo,qīng qìng yīn chuán fú sì kāi。
门外老松迎客入,竹边高阁放山来。mén wài lǎo sōng yíng kè rù,zhú biān gāo gé fàng shān lái。
逡巡揽尽风光去,寄语三官不用猜。qūn xún lǎn jǐn fēng guāng qù,jì yǔ sān guān bù yòng cāi。

合州菩提院和严梦锡韵

郭印

小刹迟留为觅船,欲凭一苇下长川。xiǎo shā chí liú wèi mì chuán,yù píng yī wěi xià zhǎng chuān。
磬传清韵每知晓,柏偃樛枝休问年。qìng chuán qīng yùn měi zhī xiǎo,bǎi yǎn jiū zhī xiū wèn nián。
末路风埃埋日月,故园松竹老云烟。mò lù fēng āi mái rì yuè,gù yuán sōng zhú lǎo yún yān。
由来行止皆天定,遇坎乘流只信缘。yóu lái xíng zhǐ jiē tiān dìng,yù kǎn chéng liú zhǐ xìn yuán。

宿觉空院用壁间韵寄王巨山

郭印

度垄穿云十里遥,招提蹲踞乱山坳。dù lǒng chuān yún shí lǐ yáo,zhāo tí dūn jù luàn shān ào。
地灵潜隐圣贤宅,林静俯窥乌鹊巢。dì líng qián yǐn shèng xián zhái,lín jìng fǔ kuī wū què cháo。
万法岂从心外有,一真还向梦中交。wàn fǎ qǐ cóng xīn wài yǒu,yī zhēn hái xiàng mèng zhōng jiāo。
世间出世元无别,尘俗纷纷不用抛。shì jiān chū shì yuán wú bié,chén sú fēn fēn bù yòng pāo。

元日有感呈正纪

郭印

情绪长随节物迁,老逢元日更悽然。qíng xù zhǎng suí jié wù qiān,lǎo féng yuán rì gèng qī rán。
春风未省摇心曲,腊雪空留点鬓边。chūn fēng wèi shěng yáo xīn qū,là xuě kōng liú diǎn bìn biān。
加我四年终易学,长君一岁尚尘缘。jiā wǒ sì nián zhōng yì xué,zhǎng jūn yī suì shàng chén yuán。
何当同伏嵌岩下,添取炉中住世铅。hé dāng tóng fú qiàn yán xià,tiān qǔ lú zhōng zhù shì qiān。

立春

郭印

颇恨东风巧入帘,不论朱户与茅檐。pǒ hèn dōng fēng qiǎo rù lián,bù lùn zhū hù yǔ máo yán。
青春处处为谁好,白发年年空自嫌。qīng chūn chù chù wèi shuí hǎo,bái fā nián nián kōng zì xián。
市酒岂能供燕笑,官娃无复问秾纤。shì jiǔ qǐ néng gōng yàn xiào,guān wá wú fù wèn nóng xiān。
强随儿辈追时节,菜压香盘未损廉。qiáng suí ér bèi zhuī shí jié,cài yā xiāng pán wèi sǔn lián。

正月八日至十二日雪不止和施仲任韵

郭印

天雨宝花呈上瑞,不同常岁旋能乾。tiān yǔ bǎo huā chéng shàng ruì,bù tóng cháng suì xuán néng qián。
痴儿诧见盐成糁,戏仆圆搓玉作团。chī ér chà jiàn yán chéng sǎn,xì pū yuán cuō yù zuò tuán。
漏屋茅檐垂欲压,华筵酒碗正禁寒。lòu wū máo yán chuí yù yā,huá yán jiǔ wǎn zhèng jìn hán。
悬知片片非他物,落处应须子细看。xuán zhī piàn piàn fēi tā wù,luò chù yīng xū zi xì kàn。

和钱叔凭长官京师新春即事

郭印

青门冠盖近迎春,物态天容旦暮新。qīng mén guān gài jìn yíng chūn,wù tài tiān róng dàn mù xīn。
日暖御沟初破冻,雪消驰道未生尘。rì nuǎn yù gōu chū pò dòng,xuě xiāo chí dào wèi shēng chén。
晓烟暗绿金条眼,佳气晴浮碧瓦鳞。xiǎo yān àn lǜ jīn tiáo yǎn,jiā qì qíng fú bì wǎ lín。
唯有纸鸢堪一噱,掠天翔泳不由身。wéi yǒu zhǐ yuān kān yī jué,lüè tiān xiáng yǒng bù yóu shēn。

上巳曲水

郭印

良辰元巳惜芳菲,一笑林亭挽落晖。liáng chén yuán sì xī fāng fēi,yī xiào lín tíng wǎn luò huī。
圆吭高低齐献曲,浓阴远近密成围。yuán kēng gāo dī qí xiàn qū,nóng yīn yuǎn jìn mì chéng wéi。
縠翻细浪环池转,羽挟清觞傍席飞。hú fān xì làng huán chí zhuǎn,yǔ xié qīng shāng bàng xí fēi。
不为不祥来祓濯,欲因流水送春归。bù wèi bù xiáng lái fú zhuó,yù yīn liú shuǐ sòng chūn guī。

次韵袁德夫春日书事二首

郭印

公馀萧散步晴晖,正是韶光懒困时。gōng yú xiāo sàn bù qíng huī,zhèng shì sháo guāng lǎn kùn shí。
官事暂能逃倥偬,物情深觉变神奇。guān shì zàn néng táo kōng zǒng,wù qíng shēn jué biàn shén qí。
风传小树香浮砌,水接平湖绿满池。fēng chuán xiǎo shù xiāng fú qì,shuǐ jiē píng hú lǜ mǎn chí。
春草怪来成好梦,西堂句法少人知。chūn cǎo guài lái chéng hǎo mèng,xī táng jù fǎ shǎo rén zhī。