古诗词

病起赠刘元圭

郭印

学道淹四纪,微疴一点无。xué dào yān sì jì,wēi kē yī diǎn wú。
今年岁八十,有疾缠吾躯。jīn nián suì bā shí,yǒu jí chán wú qū。
初因水道涩,药寒变河鱼。chū yīn shuǐ dào sè,yào hán biàn hé yú。
食饮便退缩,脾土成中虚。shí yǐn biàn tuì suō,pí tǔ chéng zhōng xū。
言语气自短,坐起人须扶。yán yǔ qì zì duǎn,zuò qǐ rén xū fú。
四肢时厥冷,甘心委冥途。sì zhī shí jué lěng,gān xīn wěi míng tú。
医者纷纷来,其说庸且疏。yī zhě fēn fēn lái,qí shuō yōng qiě shū。
万方觅灵丹,千载忆神卢。wàn fāng mì líng dān,qiān zài yì shén lú。
紫岩老刘君,深通黄帝书。zǐ yán lǎo liú jūn,shēn tōng huáng dì shū。
易学自该贯,医术乃绪馀。yì xué zì gāi guàn,yī shù nǎi xù yú。
一诊洞腑脏,再诊知荣枯。yī zhěn dòng fǔ zàng,zài zhěn zhī róng kū。
谓当十期寿,小恙安足虞。wèi dāng shí qī shòu,xiǎo yàng ān zú yú。
药石未数进,疾证半已除。yào shí wèi shù jìn,jí zhèng bàn yǐ chú。
乃知所造妙,当与古人俱。nǎi zhī suǒ zào miào,dāng yǔ gǔ rén jù。
自足著方论,欲以开迷徒。zì zú zhù fāng lùn,yù yǐ kāi mí tú。
新书若行世,功倍南阳朱。xīn shū ruò xíng shì,gōng bèi nán yáng zhū。
吾闻活人多,天报定不渝。wú wén huó rén duō,tiān bào dìng bù yú。
施此安乐法,胜造千浮屠。shī cǐ ān lè fǎ,shèng zào qiān fú tú。
阴德在一念,岂止治狱欤。yīn dé zài yī niàn,qǐ zhǐ zhì yù yú。
况君有令子,归矣高其闾。kuàng jūn yǒu lìng zi,guī yǐ gāo qí lǘ。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

和史守八月十四日月二首

郭印

月蘸澄江上下天,波光桂魄两依然。yuè zhàn chéng jiāng shàng xià tiān,bō guāng guì pò liǎng yī rán。
喜延嘉客楼同倚,贪吸清辉席屡前。xǐ yán jiā kè lóu tóng yǐ,tān xī qīng huī xí lǚ qián。
万里无云秋更阔,千门不夜晓相连。wàn lǐ wú yún qiū gèng kuò,qiān mén bù yè xiǎo xiāng lián。
嫦娥且驻来宵驾,玉宇年年不列仙。cháng é qiě zhù lái xiāo jià,yù yǔ nián nián bù liè xiān。

和史守八月十四日月二首

郭印

半秋云物扫遥天,对月凭栏一怃然。bàn qiū yún wù sǎo yáo tiān,duì yuè píng lán yī wǔ rán。
明夜半规应尽满,此时清赏更无前。míng yè bàn guī yīng jǐn mǎn,cǐ shí qīng shǎng gèng wú qián。
琼楼颇觉三山近,玉斧谁将七宝连。qióng lóu pǒ jué sān shān jìn,yù fǔ shuí jiāng qī bǎo lián。
我欲乘风霄汉上,坐令凡骨变真仙。wǒ yù chéng fēng xiāo hàn shàng,zuò lìng fán gǔ biàn zhēn xiān。

中秋佳月怀杜安行冯当可二首

郭印

西风卷尽片云浮,天宇团圆素月流。xī fēng juǎn jǐn piàn yún fú,tiān yǔ tuán yuán sù yuè liú。
玉斧修成三夜景,银盘赛过十年秋。yù fǔ xiū chéng sān yè jǐng,yín pán sài guò shí nián qiū。
佳人渺邈心相照,羁客徘徊影共愁。jiā rén miǎo miǎo xīn xiāng zhào,jī kè pái huái yǐng gòng chóu。
安得仙娥一招手,驱鸾驾鹤上琼楼。ān dé xiān é yī zhāo shǒu,qū luán jià hè shàng qióng lóu。

中秋佳月怀杜安行冯当可二首

郭印

绝胜寻常三五盈,魄成金气自然清。jué shèng xún cháng sān wǔ yíng,pò chéng jīn qì zì rán qīng。
烟云敛迹秋空阔,星斗沉光夜色明。yān yún liǎn jì qiū kōng kuò,xīng dòu chén guāng yè sè míng。
璧堕江心随浪涌,镜飞天面逐人行。bì duò jiāng xīn suí làng yǒng,jìng fēi tiān miàn zhú rén xíng。
四方万里同清赏,大地今成白玉京。sì fāng wàn lǐ tóng qīng shǎng,dà dì jīn chéng bái yù jīng。

再和前韵

郭印

阴阳升降定沉浮,九候之前大火流。yīn yáng shēng jiàng dìng chén fú,jiǔ hòu zhī qián dà huǒ liú。
人远祗同千里月,天高谁放一轮秋。rén yuǎn zhī tóng qiān lǐ yuè,tiān gāo shuí fàng yī lún qiū。
飞萤眇眇何时见,惊鹊纷纷特地愁。fēi yíng miǎo miǎo hé shí jiàn,jīng què fēn fēn tè dì chóu。
陋屋穷檐无不照,清光岂独射高楼。lòu wū qióng yán wú bù zhào,qīng guāng qǐ dú shè gāo lóu。

再和前韵

郭印

淅淅乾坤灏气盈,多情明月共秋清。xī xī qián kūn hào qì yíng,duō qíng míng yuè gòng qiū qīng。
且将照席银缸背,自有窥檐宝鉴明。qiě jiāng zhào xí yín gāng bèi,zì yǒu kuī yán bǎo jiàn míng。
但喜人心都爱好,谁知天度不留行。dàn xǐ rén xīn dōu ài hǎo,shuí zhī tiān dù bù liú xíng。
反身一视真奇特,夜夜神光莫与京。fǎn shēn yī shì zhēn qí tè,yè yè shén guāng mò yǔ jīng。

次元守中秋观月韵

郭印

青霄万里绝纤毫,海上仙人独钓鳌。qīng xiāo wàn lǐ jué xiān háo,hǎi shàng xiān rén dú diào áo。
荡荡性天元廓落,亭亭心月本孤高。dàng dàng xìng tiān yuán kuò luò,tíng tíng xīn yuè běn gū gāo。
寒光破碎穿幽径,素影飞翻入怒涛。hán guāng pò suì chuān yōu jìng,sù yǐng fēi fān rù nù tāo。
但挹金波还洗涤,不须遥望日生高。dàn yì jīn bō hái xǐ dí,bù xū yáo wàng rì shēng gāo。

八月十四至十六日无月二首

郭印

秋中景色正萧森,月色超然重古今。qiū zhōng jǐng sè zhèng xiāo sēn,yuè sè chāo rán zhòng gǔ jīn。
要使万方倾素采,那知三日翳重阴。yào shǐ wàn fāng qīng sù cǎi,nà zhī sān rì yì zhòng yīn。
晦冥欲害天公眼,想像难忘海宇心。huì míng yù hài tiān gōng yǎn,xiǎng xiàng nán wàng hǎi yǔ xīn。
决断浮云须好手,明年此夕要追寻。jué duàn fú yún xū hǎo shǒu,míng nián cǐ xī yào zhuī xún。

八月十四至十六日无月二首

郭印

不见团圆桂景森,清辉一片本常今。bù jiàn tuán yuán guì jǐng sēn,qīng huī yī piàn běn cháng jīn。
欲看静夜千家昼,先扫长空万里阴。yù kàn jìng yè qiān jiā zhòu,xiān sǎo zhǎng kōng wàn lǐ yīn。
宇宙光明思佛掌,儿童颦蹙见人心。yǔ zhòu guāng míng sī fú zhǎng,ér tóng pín cù jiàn rén xīn。
茫茫千里凭谁问,每使良辰罢访寻。máng máng qiān lǐ píng shuí wèn,měi shǐ liáng chén bà fǎng xún。

十七日夜当可同去非观月而子仪进道与仆皆不在焉当可有诗辄次韵

郭印

月过中秋色尚鲜,赏心未厌惜流年。yuè guò zhōng qiū sè shàng xiān,shǎng xīn wèi yàn xī liú nián。
琼杯不许三人共,桂魄难同两夜圆。qióng bēi bù xǔ sān rén gòng,guì pò nán tóng liǎng yè yuán。
碧落无云星避彩,清辉满座烛销烟。bì luò wú yún xīng bì cǎi,qīng huī mǎn zuò zhú xiāo yān。
新诗唱罢应愁绝,影入珠帘照客眠。xīn shī chàng bà yīng chóu jué,yǐng rù zhū lián zhào kè mián。

当可观月有归来清绝不成眠之句因广其意作五十六字

郭印

一别婵娟便隔秋,寒光今夕为谁流。yī bié chán juān biàn gé qiū,hán guāng jīn xī wèi shuí liú。
万家窗户人推枕,千里关山客倚楼。wàn jiā chuāng hù rén tuī zhěn,qiān lǐ guān shān kè yǐ lóu。
酒欲忘怀难解醉,诗将遣兴却添愁。jiǔ yù wàng huái nán jiě zuì,shī jiāng qiǎn xīng què tiān chóu。
空堂耿耿浑无寐,晓镜看来易白头。kōng táng gěng gěng hún wú mèi,xiǎo jìng kàn lái yì bái tóu。

秋怀二首

郭印

西风猎猎动天关,底事萦心拨弃难。xī fēng liè liè dòng tiān guān,dǐ shì yíng xīn bō qì nán。
夜枕蛩声连晓急,暮楼鸿影落江寒。yè zhěn qióng shēng lián xiǎo jí,mù lóu hóng yǐng luò jiāng hán。
遣怀樽酒浑消得,遮眼文书亦倦看。qiǎn huái zūn jiǔ hún xiāo dé,zhē yǎn wén shū yì juàn kàn。
物理盈虚元已定,伤时何苦泪阑干。wù lǐ yíng xū yuán yǐ dìng,shāng shí hé kǔ lèi lán gàn。

秋怀二首

郭印

窗户寒生不幕罗,无边愁绪费长哦。chuāng hù hán shēng bù mù luó,wú biān chóu xù fèi zhǎng ó。
有情尚觉天公老,不饮争如月色何。yǒu qíng shàng jué tiān gōng lǎo,bù yǐn zhēng rú yuè sè hé。
岁序峥嵘双鬓改,乾坤离乱一身多。suì xù zhēng róng shuāng bìn gǎi,qián kūn lí luàn yī shēn duō。
年来懒读悲秋赋,忍听商声入咏歌。nián lái lǎn dú bēi qiū fù,rěn tīng shāng shēng rù yǒng gē。

和元守重阳和韵

郭印

空樽独把送斜阳,九日何忧酒中伤。kōng zūn dú bǎ sòng xié yáng,jiǔ rì hé yōu jiǔ zhōng shāng。
客里吟情尤寞寞,梦中归意亦茫茫。kè lǐ yín qíng yóu mò mò,mèng zhōng guī yì yì máng máng。
枫飘丹叶随流水,菊吐黄花犯早霜。fēng piāo dān yè suí liú shuǐ,jú tǔ huáng huā fàn zǎo shuāng。
惟有坚心松柏在,四时不改色苍苍。wéi yǒu jiān xīn sōng bǎi zài,sì shí bù gǎi sè cāng cāng。

谢道守董朝散腊日分惠采鱼

郭印

腊日公塘命矢鱼,亲迂五马过康衢。là rì gōng táng mìng shǐ yú,qīn yū wǔ mǎ guò kāng qú。
分波短艇金梭疾,缀网圆鬐玉叶粗。fēn bō duǎn tǐng jīn suō jí,zhuì wǎng yuán qí yù yè cū。
滋味尽教沾掾属,割烹不独侑宾厨。zī wèi jǐn jiào zhān yuàn shǔ,gē pēng bù dú yòu bīn chú。
从今下客休弹铗,不似冯谖恨食无。cóng jīn xià kè xiū dàn jiá,bù shì féng xuān hèn shí wú。