古诗词

治平院三苏像

郭印

三苏皆天人,著作浩篇简。sān sū jiē tiān rén,zhù zuò hào piān jiǎn。
少读鬓成丝,苦恨生何晚。shǎo dú bìn chéng sī,kǔ hèn shēng hé wǎn。
人言筦库卑,我自得疏散。rén yán guǎn kù bēi,wǒ zì dé shū sàn。
春风牵衣裾,兴发无近远。chūn fēng qiān yī jū,xīng fā wú jìn yuǎn。
禅堂俨真容,光炯破昏眼。chán táng yǎn zhēn róng,guāng jiǒng pò hūn yǎn。
父子也而处,天畀岷峨产。fù zi yě ér chù,tiān bì mín é chǎn。
扬马争轨躅,孔孟发关键。yáng mǎ zhēng guǐ zhú,kǒng mèng fā guān jiàn。
日月有尽时,斯文未埋铲。rì yuè yǒu jǐn shí,sī wén wèi mái chǎn。
邪说入人深,风俗颓莫返。xié shuō rù rén shēn,fēng sú tuí mò fǎn。
招得戎马来,中原恣蹂践。zhāo dé róng mǎ lái,zhōng yuán zì róu jiàn。
缅思药石言,祸患已先见。miǎn sī yào shí yán,huò huàn yǐ xiān jiàn。
安得起其灵,一副苍生愿。ān dé qǐ qí líng,yī fù cāng shēng yuàn。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

遁斋

郭印

念念等空寂,行藏鬼莫窥。niàn niàn děng kōng jì,xíng cáng guǐ mò kuī。
是名真遁者,安用山林为。shì míng zhēn dùn zhě,ān yòng shān lín wèi。

博古斋

郭印

撑肠万卷书,不知何处著。chēng cháng wàn juǎn shū,bù zhī hé chù zhù。
寄语腐唇人,于兹宜领略。jì yǔ fǔ chún rén,yú zī yí lǐng lüè。

题爽轩诗

郭印

心澄气自爽,满目是青山。xīn chéng qì zì shuǎng,mǎn mù shì qīng shān。
欲知拄颊意,一笑可忘言。yù zhī zhǔ jiá yì,yī xiào kě wàng yán。

题朝彻轩诗

郭印

玉兔夜夜明,金乌朝朝彻。yù tù yè yè míng,jīn wū cháo cháo chè。
吾身有神光,大千韬日月。wú shēn yǒu shén guāng,dà qiān tāo rì yuè。

题三士轩诗

郭印

独立未为真,万法皆吾侣。dú lì wèi wèi zhēn,wàn fǎ jiē wú lǚ。
故于竹柏间,强名相尔汝。gù yú zhú bǎi jiān,qiáng míng xiāng ěr rǔ。

追古亭

郭印

结茅覆短椽,仁风追太古。jié máo fù duǎn chuán,rén fēng zhuī tài gǔ。
回视轮奂美,唾笑如粪土。huí shì lún huàn měi,tuò xiào rú fèn tǔ。

题寒碧亭

郭印

炯炯练千尺,苍苍玉万个。jiǒng jiǒng liàn qiān chǐ,cāng cāng yù wàn gè。
客来魂一清,四顾不敢唾。kè lái hún yī qīng,sì gù bù gǎn tuò。

和光亭二首

郭印

有爱即耽著,竹色共花光。yǒu ài jí dān zhù,zhú sè gòng huā guāng。
何似无心人,尧桀两相忘。hé shì wú xīn rén,yáo jié liǎng xiāng wàng。

和光亭二首

郭印

川原万草木,总放无量光。chuān yuán wàn cǎo mù,zǒng fàng wú liàng guāng。
要识和同意,乾坤不閟藏。yào shí hé tóng yì,qián kūn bù bì cáng。

双清亭

郭印

水竹两奇绝,客来安此名。shuǐ zhú liǎng qí jué,kè lái ān cǐ míng。
那知污秽里,识得是真清。nà zhī wū huì lǐ,shí dé shì zhēn qīng。

梅台

郭印

百花照春台,标名只取梅。bǎi huā zhào chūn tái,biāo míng zhǐ qǔ méi。
道人宁拣择,聊记雪中开。dào rén níng jiǎn zé,liáo jì xuě zhōng kāi。

忘机台

郭印

物物皆有机,此发彼先知。wù wù jiē yǒu jī,cǐ fā bǐ xiān zhī。
试看弋钓子,鱼入鸟高飞。shì kàn yì diào zi,yú rù niǎo gāo fēi。

万松岭

郭印

高岗立万松,晨夕鸣天风。gāo gǎng lì wàn sōng,chén xī míng tiān fēng。
法法如是说,应不负山翁。fǎ fǎ rú shì shuō,yīng bù fù shān wēng。

直钩潭

郭印

临深投纶竿,直钩本非钓。lín shēn tóu lún gān,zhí gōu běn fēi diào。
欲钓圣贤心,默坐得其要。yù diào shèng xián xīn,mò zuò dé qí yào。

再作云溪

郭印

修篁卫长江,云气自翔集。xiū huáng wèi zhǎng jiāng,yún qì zì xiáng jí。
中有无心人,片云随出入。zhōng yǒu wú xīn rén,piàn yún suí chū rù。