古诗词

和元守中秋月夜韵

郭印

曩为痴儿未识月,夜明唤作山阴雪。nǎng wèi chī ér wèi shí yuè,yè míng huàn zuò shān yīn xuě。
翻笑老人立其下,皓彩亭亭映华发。fān xiào lǎo rén lì qí xià,hào cǎi tíng tíng yìng huá fā。
晦朔弦望总不知,三五那能问盈缺。huì shuò xián wàng zǒng bù zhī,sān wǔ nà néng wèn yíng quē。
有时暮宿招提境,插天不爱金银塔。yǒu shí mù sù zhāo tí jìng,chā tiān bù ài jīn yín tǎ。
壮年观览稍好奇,眼看绝景一何稀。zhuàng nián guān lǎn shāo hǎo qí,yǎn kàn jué jǐng yī hé xī。
中秋玩月定忘寝,往往连夕追轻肥。zhōng qiū wán yuè dìng wàng qǐn,wǎng wǎng lián xī zhuī qīng féi。
欢呼共吸杯中影,旋瞻宝镜天边飞。huān hū gòng xī bēi zhōng yǐng,xuán zhān bǎo jìng tiān biān fēi。
欲速嫦娥下霄汉,论心执手与同归。yù sù cháng é xià xiāo hàn,lùn xīn zhí shǒu yǔ tóng guī。
老来爱身如爱国,暑气蕴隆惊吏酷。lǎo lái ài shēn rú ài guó,shǔ qì yùn lóng jīng lì kù。
况当夔子瘴疠地,白露漙空尚蒸溽。kuàng dāng kuí zi zhàng lì dì,bái lù tuán kōng shàng zhēng rù。
可怜今宵月色凉,滟滟寒光满坑谷。kě lián jīn xiāo yuè sè liáng,yàn yàn hán guāng mǎn kēng gǔ。
不论贵贱及富贫,茅屋朱门皆变玉。bù lùn guì jiàn jí fù pín,máo wū zhū mén jiē biàn yù。
我亦乘兴上层台,但无佳客同尊罍。wǒ yì chéng xīng shàng céng tái,dàn wú jiā kè tóng zūn léi。
坐久归来略假寐,床前见月枕还推。zuò jiǔ guī lái lüè jiǎ mèi,chuáng qián jiàn yuè zhěn hái tuī。
不知此夜为谁好,一曲长歌动九垓。bù zhī cǐ yè wèi shuí hǎo,yī qū zhǎng gē dòng jiǔ gāi。
人生穷达何足算,但把馀龄付酒杯。rén shēng qióng dá hé zú suàn,dàn bǎ yú líng fù jiǔ bēi。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

腊雪

郭印

好雪还从腊日飞,空庭委积路淋漓。hǎo xuě hái cóng là rì fēi,kōng tíng wěi jī lù lín lí。
寒深闭户难延客,兴发乘舟欲访谁。hán shēn bì hù nán yán kè,xīng fā chéng zhōu yù fǎng shuí。
没谷沉崖真快意,撒盐飞絮敢言诗。méi gǔ chén yá zhēn kuài yì,sā yán fēi xù gǎn yán shī。
儿童诧见千山缟,来岁丰登定可期。ér tóng chà jiàn qiān shān gǎo,lái suì fēng dēng dìng kě qī。

咏雪

郭印

上天连日拥愁云,晓起联翩瑞色新。shàng tiān lián rì yōng chóu yún,xiǎo qǐ lián piān ruì sè xīn。
入麦未多三日雨,著梅先报万家春。rù mài wèi duō sān rì yǔ,zhù méi xiān bào wàn jiā chūn。
兴来赖有乘舟客,喜极宁为闭户人。xīng lái lài yǒu chéng zhōu kè,xǐ jí níng wèi bì hù rén。
安得梁王相命赋,兔园避席少逡巡。ān dé liáng wáng xiāng mìng fù,tù yuán bì xí shǎo qūn xún。

次韵李尧俞良臣论交一首

郭印

深知不作昌时瑞,成茧那能效野蚕。shēn zhī bù zuò chāng shí ruì,chéng jiǎn nà néng xiào yě cán。
世态如云从自薄,交情若水定非甘。shì tài rú yún cóng zì báo,jiāo qíng ruò shuǐ dìng fēi gān。
最怜炊黍张生约,勿笑分财管仲贪。zuì lián chuī shǔ zhāng shēng yuē,wù xiào fēn cái guǎn zhòng tān。
欲结他年渔钓友,江湖舍我复谁堪。yù jié tā nián yú diào yǒu,jiāng hú shě wǒ fù shuí kān。

郭有道先生知命录喜其摆落世尘去来自在真神仙中人也用余时升韵附于群公诗后

郭印

高标百世可廉顽,喧处亡心心自闲。gāo biāo bǎi shì kě lián wán,xuān chù wáng xīn xīn zì xián。
小院客来风扫地,凉宵人静月窥关。xiǎo yuàn kè lái fēng sǎo dì,liáng xiāo rén jìng yuè kuī guān。
了知游戏梦蝴蝶,聊学逍遥歌泰山。le zhī yóu xì mèng hú dié,liáo xué xiāo yáo gē tài shān。
须信先生今未死,青冥鹤驾眇难攀。xū xìn xiān shēng jīn wèi sǐ,qīng míng hè jià miǎo nán pān。

老境

郭印

怪来齿发日凋疏,坐阅春秋六十馀。guài lái chǐ fā rì diāo shū,zuò yuè chūn qiū liù shí yú。
鬓雪难消休把镜,眼花易发废观书。bìn xuě nán xiāo xiū bǎ jìng,yǎn huā yì fā fèi guān shū。
身边赖有三田实,世上须知一梦虚。shēn biān lài yǒu sān tián shí,shì shàng xū zhī yī mèng xū。
只办此心赢造化,浮沤起灭不关渠。zhǐ bàn cǐ xīn yíng zào huà,fú ōu qǐ miè bù guān qú。

寿汤总领

郭印

春色平分又六宵,天生良弼佐皇朝。chūn sè píng fēn yòu liù xiāo,tiān shēng liáng bì zuǒ huáng cháo。
豸冠凛凛周行肃,虎节煌煌蜀地饶。zhì guān lǐn lǐn zhōu xíng sù,hǔ jié huáng huáng shǔ dì ráo。
已喜月卿还旧物,更看斗极转高标。yǐ xǐ yuè qīng hái jiù wù,gèng kàn dòu jí zhuǎn gāo biāo。
仁人自合超诸数,鹤算龟龄未是遥。rén rén zì hé chāo zhū shù,hè suàn guī líng wèi shì yáo。

寿汤总领

郭印

睿主宽仁遍九垓,西南总计属英才。ruì zhǔ kuān rén biàn jiǔ gāi,xī nán zǒng jì shǔ yīng cái。
一犁雨向田间足,万里春从天际来。yī lí yǔ xiàng tián jiān zú,wàn lǐ chūn cóng tiān jì lái。
洗尽疮痍凭药石,调成鼎鼐得盐梅。xǐ jǐn chuāng yí píng yào shí,diào chéng dǐng nài dé yán méi。
赤松有约应难老,未信人间白发催。chì sōng yǒu yuē yīng nán lǎo,wèi xìn rén jiān bái fā cuī。

宋正纪挽词二首

郭印

振羽曾参上国鸿,偶飞不到广寒宫。zhèn yǔ céng cān shàng guó hóng,ǒu fēi bù dào guǎng hán gōng。
诗书教子心尤切,孝友承家德自丰。shī shū jiào zi xīn yóu qiè,xiào yǒu chéng jiā dé zì fēng。
一命未酬耽学志,半途何负摄生功。yī mìng wèi chóu dān xué zhì,bàn tú hé fù shè shēng gōng。
新阡郁郁今埋骨,想见哀吟万国风。xīn qiān yù yù jīn mái gǔ,xiǎng jiàn āi yín wàn guó fēng。

宋正纪挽词二首

郭印

姻好通来十八春,酒杯诗卷最相亲。yīn hǎo tōng lái shí bā chūn,jiǔ bēi shī juǎn zuì xiāng qīn。
休心失约寻真侣,转首谁知作古人。xiū xīn shī yuē xún zhēn lǚ,zhuǎn shǒu shuí zhī zuò gǔ rén。
庵畔松篁长泣雨,室中书史暗凝尘。ān pàn sōng huáng zhǎng qì yǔ,shì zhōng shū shǐ àn níng chén。
我尝一访经行处,白日萧条倍怆神。wǒ cháng yī fǎng jīng xíng chù,bái rì xiāo tiáo bèi chuàng shén。

范深父察推挽词

郭印

荣国诸孙迥不同,妙年英气吐长虹。róng guó zhū sūn jiǒng bù tóng,miào nián yīng qì tǔ zhǎng hóng。
圣经每陋三家学,文阵平收一战功。shèng jīng měi lòu sān jiā xué,wén zhèn píng shōu yī zhàn gōng。
可但芹宫滋教雨,更看花县畅仁风。kě dàn qín gōng zī jiào yǔ,gèng kàn huā xiàn chàng rén fēng。
诗书满腹成何事,惆怅舟移夜壑空。shī shū mǎn fù chéng hé shì,chóu chàng zhōu yí yè hè kōng。

吊宇文道可

郭印

居闲共喜迹相亲,桑户谁知遽反真。jū xián gòng xǐ jì xiāng qīn,sāng hù shuí zhī jù fǎn zhēn。
三纪周旋浑作梦,一樽离别倍伤神。sān jì zhōu xuán hún zuò mèng,yī zūn lí bié bèi shāng shén。
旧邦犹忆江山主,新圃俄摧草木春。jiù bāng yóu yì jiāng shān zhǔ,xīn pǔ é cuī cǎo mù chūn。
阴德降祥天报定,高车驷马岂无人。yīn dé jiàng xiáng tiān bào dìng,gāo chē sì mǎ qǐ wú rén。

彭公堂

郭印

一瞻遗像起遐思,庆历风流想见之。yī zhān yí xiàng qǐ xiá sī,qìng lì fēng liú xiǎng jiàn zhī。
政化宽平无后日,文词纯质似当时。zhèng huà kuān píng wú hòu rì,wén cí chún zhì shì dāng shí。
溪山寂寂人何在,林沼依依泽未衰。xī shān jì jì rén hé zài,lín zhǎo yī yī zé wèi shuāi。
堂共滩名俱不朽,十年清节斗星垂。táng gòng tān míng jù bù xiǔ,shí nián qīng jié dòu xīng chuí。

王夫人挽词

郭印

吁嗟兰德已云翩,空见佳城在九原。xū jiē lán dé yǐ yún piān,kōng jiàn jiā chéng zài jiǔ yuán。
无禄久虚南涧藻,有姑谁慰北堂萱。wú lù jiǔ xū nán jiàn zǎo,yǒu gū shuí wèi běi táng xuān。
苦荼独御安天命,皦日同归信誓言。kǔ tú dú yù ān tiān mìng,jiǎo rì tóng guī xìn shì yán。
诸子欲知遗恨事,陇头长听水潺湲。zhū zi yù zhī yí hèn shì,lǒng tóu zhǎng tīng shuǐ chán yuán。

申夫人挽词

郭印

凤去鸾随事可伤,唯传妇道式闺房。fèng qù luán suí shì kě shāng,wéi chuán fù dào shì guī fáng。
紫箫吹月元同上,宝剑凌波亦并藏。zǐ xiāo chuī yuè yuán tóng shàng,bǎo jiàn líng bō yì bìng cáng。
南涧蘋馀空自老,北堂萱在为谁芳。nán jiàn píng yú kōng zì lǎo,běi táng xuān zài wèi shuí fāng。
幸哉有子遵遗计,外氏犹能谨祭尝。xìng zāi yǒu zi zūn yí jì,wài shì yóu néng jǐn jì cháng。

明上人感棋不已作诗赠之

郭印

未然一著最玄微,黑白分明会者稀。wèi rán yī zhù zuì xuán wēi,hēi bái fēn míng huì zhě xī。
但向死中求活路,莫于平处斗玄机。dàn xiàng sǐ zhōng qiú huó lù,mò yú píng chù dòu xuán jī。
势强失利缘轻敌,力困收功为解围。shì qiáng shī lì yuán qīng dí,lì kùn shōu gōng wèi jiě wéi。
胜负纷纷成底事,不如完璧早还归。shèng fù fēn fēn chéng dǐ shì,bù rú wán bì zǎo hái guī。