古诗词

题史元量芳润堂

郭印

圣经杲杲日翔空,元与后学开愚蒙。shèng jīng gǎo gǎo rì xiáng kōng,yuán yǔ hòu xué kāi yú méng。
著述成书不得已,令人诵习知吾宗。zhù shù chéng shū bù dé yǐ,lìng rén sòng xí zhī wú zōng。
辞文旨远非外至,一一流出自胸中。cí wén zhǐ yuǎn fēi wài zhì,yī yī liú chū zì xiōng zhōng。
如木有根水有源,敷荣浸渍乃无穷。rú mù yǒu gēn shuǐ yǒu yuán,fū róng jìn zì nǎi wú qióng。
此道含灵悉具足,圣人庸人心本同。cǐ dào hán líng xī jù zú,shèng rén yōng rén xīn běn tóng。
如何异见立仁智,百辙千歧碍不同。rú hé yì jiàn lì rén zhì,bǎi zhé qiān qí ài bù tóng。
寻枝逐派遂忘返,痴儿失路迷西东。xún zhī zhú pài suì wàng fǎn,chī ér shī lù mí xī dōng。
岂无达者为拈出,抉剔众瞽刳群聋。qǐ wú dá zhě wèi niān chū,jué tī zhòng gǔ kū qún lóng。
史侯名堂深意在,眼悬明镜磨青铜。shǐ hóu míng táng shēn yì zài,yǎn xuán míng jìng mó qīng tóng。
欲将妙义示当世,岂独用训垂髫童。yù jiāng miào yì shì dāng shì,qǐ dú yòng xùn chuí tiáo tóng。
我初闻之喜击节,心心相照密冲融。wǒ chū wén zhī xǐ jī jié,xīn xīn xiāng zhào mì chōng róng。
作诗粉饰虽赘语,要令万古还淳风。zuò shī fěn shì suī zhuì yǔ,yào lìng wàn gǔ hái chún fēng。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

遁斋

郭印

念念等空寂,行藏鬼莫窥。niàn niàn děng kōng jì,xíng cáng guǐ mò kuī。
是名真遁者,安用山林为。shì míng zhēn dùn zhě,ān yòng shān lín wèi。

博古斋

郭印

撑肠万卷书,不知何处著。chēng cháng wàn juǎn shū,bù zhī hé chù zhù。
寄语腐唇人,于兹宜领略。jì yǔ fǔ chún rén,yú zī yí lǐng lüè。

题爽轩诗

郭印

心澄气自爽,满目是青山。xīn chéng qì zì shuǎng,mǎn mù shì qīng shān。
欲知拄颊意,一笑可忘言。yù zhī zhǔ jiá yì,yī xiào kě wàng yán。

题朝彻轩诗

郭印

玉兔夜夜明,金乌朝朝彻。yù tù yè yè míng,jīn wū cháo cháo chè。
吾身有神光,大千韬日月。wú shēn yǒu shén guāng,dà qiān tāo rì yuè。

题三士轩诗

郭印

独立未为真,万法皆吾侣。dú lì wèi wèi zhēn,wàn fǎ jiē wú lǚ。
故于竹柏间,强名相尔汝。gù yú zhú bǎi jiān,qiáng míng xiāng ěr rǔ。

追古亭

郭印

结茅覆短椽,仁风追太古。jié máo fù duǎn chuán,rén fēng zhuī tài gǔ。
回视轮奂美,唾笑如粪土。huí shì lún huàn měi,tuò xiào rú fèn tǔ。

题寒碧亭

郭印

炯炯练千尺,苍苍玉万个。jiǒng jiǒng liàn qiān chǐ,cāng cāng yù wàn gè。
客来魂一清,四顾不敢唾。kè lái hún yī qīng,sì gù bù gǎn tuò。

和光亭二首

郭印

有爱即耽著,竹色共花光。yǒu ài jí dān zhù,zhú sè gòng huā guāng。
何似无心人,尧桀两相忘。hé shì wú xīn rén,yáo jié liǎng xiāng wàng。

和光亭二首

郭印

川原万草木,总放无量光。chuān yuán wàn cǎo mù,zǒng fàng wú liàng guāng。
要识和同意,乾坤不閟藏。yào shí hé tóng yì,qián kūn bù bì cáng。

双清亭

郭印

水竹两奇绝,客来安此名。shuǐ zhú liǎng qí jué,kè lái ān cǐ míng。
那知污秽里,识得是真清。nà zhī wū huì lǐ,shí dé shì zhēn qīng。

梅台

郭印

百花照春台,标名只取梅。bǎi huā zhào chūn tái,biāo míng zhǐ qǔ méi。
道人宁拣择,聊记雪中开。dào rén níng jiǎn zé,liáo jì xuě zhōng kāi。

忘机台

郭印

物物皆有机,此发彼先知。wù wù jiē yǒu jī,cǐ fā bǐ xiān zhī。
试看弋钓子,鱼入鸟高飞。shì kàn yì diào zi,yú rù niǎo gāo fēi。

万松岭

郭印

高岗立万松,晨夕鸣天风。gāo gǎng lì wàn sōng,chén xī míng tiān fēng。
法法如是说,应不负山翁。fǎ fǎ rú shì shuō,yīng bù fù shān wēng。

直钩潭

郭印

临深投纶竿,直钩本非钓。lín shēn tóu lún gān,zhí gōu běn fēi diào。
欲钓圣贤心,默坐得其要。yù diào shèng xián xīn,mò zuò dé qí yào。

再作云溪

郭印

修篁卫长江,云气自翔集。xiū huáng wèi zhǎng jiāng,yún qì zì xiáng jí。
中有无心人,片云随出入。zhōng yǒu wú xīn rén,piàn yún suí chū rù。