古诗词

和仲长统诗二首

郭印

造化一机,乾坤一壳。zào huà yī jī,qián kūn yī ké。
死生虫臂,胜负蜗角。sǐ shēng chóng bì,shèng fù wō jiǎo。
达人于道,混混殊俗。dá rén yú dào,hùn hùn shū sú。
瞽非丧明,刖非卞足。gǔ fēi sàng míng,yuè fēi biàn zú。
贼生户牖,祸徵帷幄。zéi shēng hù yǒu,huò zhēng wéi wò。
聚蚁贪膻,飞蛾赴烛。jù yǐ tān shān,fēi é fù zhú。
弹雀以珠,抵鹊以玉。dàn què yǐ zhū,dǐ què yǐ yù。
丧精失灵,皆由多欲。sàng jīng shī líng,jiē yóu duō yù。
命也天齐,愚夫自促。mìng yě tiān qí,yú fū zì cù。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

闲中打睡

郭印

永日无一事,何妨白昼眠。yǒng rì wú yī shì,hé fáng bái zhòu mián。
是中有佳处,心形每自便。shì zhōng yǒu jiā chù,xīn xíng měi zì biàn。
六用不能行,根尘都弃捐。liù yòng bù néng xíng,gēn chén dōu qì juān。
非醉亦非迷,神守得安全。fēi zuì yì fēi mí,shén shǒu dé ān quán。
古人曷诃责,盖欲绳其愆。gǔ rén hé hē zé,gài yù shéng qí qiān。
粪墙斥宰予,便腹嘲孝先。fèn qiáng chì zǎi yǔ,biàn fù cháo xiào xiān。
我则异于是,一息养绵绵。wǒ zé yì yú shì,yī xī yǎng mián mián。
魂梦既已无,中扃绝万缘。hún mèng jì yǐ wú,zhōng jiōng jué wàn yuán。
不游华胥国,真乐侔乎天。bù yóu huá xū guó,zhēn lè móu hū tiān。
要学希夷子,且作地行仙。yào xué xī yí zi,qiě zuò dì xíng xiān。

夜坐

郭印

永夜不可寐,霜风悽北窗。yǒng yè bù kě mèi,shuāng fēng qī běi chuāng。
一室何所有,书帙对寒釭。yī shì hé suǒ yǒu,shū zhì duì hán gāng。
当今苦乏才,九鼎从敌扛。dāng jīn kǔ fá cái,jiǔ dǐng cóng dí káng。
翠华尘屡蒙,南北分大江。cuì huá chén lǚ méng,nán běi fēn dà jiāng。
有酒强排遣,饮湿难空缸。yǒu jiǔ qiáng pái qiǎn,yǐn shī nán kōng gāng。
孙膑不再生,畴能死穷庞。sūn bìn bù zài shēng,chóu néng sǐ qióng páng。
肉食无远谋,狐裘正茸尨。ròu shí wú yuǎn móu,hú qiú zhèng rōng máng。
我欲叩阊阖,钟以寸筳撞。wǒ yù kòu chāng hé,zhōng yǐ cùn tíng zhuàng。
理乱非吾事,忧心如是降。lǐ luàn fēi wú shì,yōu xīn rú shì jiàng。
宴坐鸣天鼓,和声听逢逢。yàn zuò míng tiān gǔ,hé shēng tīng féng féng。

感怀

郭印

冬仲阴气骄,微阳尚潜伏。dōng zhòng yīn qì jiāo,wēi yáng shàng qián fú。
草木惨无容,霜威日夜酷。cǎo mù cǎn wú róng,shuāng wēi rì yè kù。
君子览时运,悠然守幽独。jūn zi lǎn shí yùn,yōu rán shǒu yōu dú。
吹律者何人,微暖还燕谷。chuī lǜ zhě hé rén,wēi nuǎn hái yàn gǔ。
玉衡无淹次,天道旋反复。yù héng wú yān cì,tiān dào xuán fǎn fù。
低回伫春风,求友升乔木。dī huí zhù chūn fēng,qiú yǒu shēng qiáo mù。

又用前韵

郭印

道人息以踵,气马自调伏。dào rén xī yǐ zhǒng,qì mǎ zì diào fú。
神炉造化驰,不畏寒暑酷。shén lú zào huà chí,bù wèi hán shǔ kù。
虽同一世尘,超然立于独。suī tóng yī shì chén,chāo rán lì yú dú。
飞泉上昆山,赫日升旸谷。fēi quán shàng kūn shān,hè rì shēng yáng gǔ。
我今涉津涯,宴坐成休复。wǒ jīn shè jīn yá,yàn zuò chéng xiū fù。
不材终天年,庶比山中木。bù cái zhōng tiān nián,shù bǐ shān zhōng mù。

次韵宋南伯感怀三首

郭印

青山含远意,白云弄奇姿。qīng shān hán yuǎn yì,bái yún nòng qí zī。
唤客早归来,一洗尘土衣。huàn kè zǎo guī lái,yī xǐ chén tǔ yī。
岩壑定谁伍,泉清竹漪漪。yán hè dìng shuí wǔ,quán qīng zhú yī yī。
危邦固难入,贤哲多遁肥。wēi bāng gù nán rù,xián zhé duō dùn féi。

次韵宋南伯感怀三首

郭印

酒盏解忘忧,茶瓯工破睡。jiǔ zhǎn jiě wàng yōu,chá ōu gōng pò shuì。
酒酣无何乡,睡起人间世。jiǔ hān wú hé xiāng,shuì qǐ rén jiān shì。
但看了了时,孰与陶陶醉。dàn kàn le le shí,shú yǔ táo táo zuì。
千古杜康功,曲糵因君置。qiān gǔ dù kāng gōng,qū niè yīn jūn zhì。

次韵宋南伯感怀三首

郭印

衰年今五十,两鬓雪霜明。shuāi nián jīn wǔ shí,liǎng bìn xuě shuāng míng。
出处负前辈,折腰若为情。chū chù fù qián bèi,zhé yāo ruò wèi qíng。
日月鸟飞翔,燕归鸿复征。rì yuè niǎo fēi xiáng,yàn guī hóng fù zhēng。
是身已虚幻,敢希身后名。shì shēn yǐ xū huàn,gǎn xī shēn hòu míng。

再用南伯韵

郭印

乾坤谁整顿,世乏英雄姿。qián kūn shuí zhěng dùn,shì fá yīng xióng zī。
陛下求贤切,焦劳见宵衣。bì xià qiú xián qiè,jiāo láo jiàn xiāo yī。
草茅岂无人,耕两钓寒漪。cǎo máo qǐ wú rén,gēng liǎng diào hán yī。
如何一终星,坐视戎马肥。rú hé yī zhōng xīng,zuò shì róng mǎ féi。

再用南伯韵

郭印

纷纷愚痴儿,开眼却如睡。fēn fēn yú chī ér,kāi yǎn què rú shuì。
况于世法中,而能了出世。kuàng yú shì fǎ zhōng,ér néng le chū shì。
接舆本非狂,阮籍未为醉。jiē yú běn fēi kuáng,ruǎn jí wèi wèi zuì。
知命百无忧,馀生任废置。zhī mìng bǎi wú yōu,yú shēng rèn fèi zhì。

再用南伯韵

郭印

同僚多绝识,囧囧秋月明。tóng liáo duō jué shí,jiǒng jiǒng qiū yuè míng。
遨游但诗酒,颇慰薄宦情。áo yóu dàn shī jiǔ,pǒ wèi báo huàn qíng。
否极泰将来,天衢看汇征。fǒu jí tài jiāng lái,tiān qú kàn huì zhēng。
顾我老无用,敢附青云名。gù wǒ lǎo wú yòng,gǎn fù qīng yún míng。

再和用南伯韵

郭印

玄真仙中人,萧散自天姿。xuán zhēn xiān zhōng rén,xiāo sàn zì tiān zī。
放情烟波里,不肯污朝衣。fàng qíng yān bō lǐ,bù kěn wū cháo yī。
一苇载明月,寒光动碧漪。yī wěi zài míng yuè,hán guāng dòng bì yī。
何以羞晨餐,春江鳜鱼肥。hé yǐ xiū chén cān,chūn jiāng guì yú féi。

再和用南伯韵

郭印

我爱希夷子,妙处浑一睡。wǒ ài xī yí zi,miào chù hún yī shuì。
无心树勋业,栩栩同污世。wú xīn shù xūn yè,xǔ xǔ tóng wū shì。
梦里还独醒,却笑群儿醉。mèng lǐ hái dú xǐng,què xiào qún ér zuì。
时事嗔人说,达官从措置。shí shì chēn rén shuō,dá guān cóng cuò zhì。

再和用南伯韵

郭印

由来世间事,黑白忌太明。yóu lái shì jiān shì,hēi bái jì tài míng。
稍欲辨淄渑,开口咈众情。shāo yù biàn zī miǎn,kāi kǒu fú zhòng qíng。
青山有归路,杖屦借遐征。qīng shān yǒu guī lù,zhàng jù jiè xiá zhēng。
寄语社中友,休苦钓时名。jì yǔ shè zhōng yǒu,xiū kǔ diào shí míng。

病起赠刘元圭

郭印

学道淹四纪,微疴一点无。xué dào yān sì jì,wēi kē yī diǎn wú。
今年岁八十,有疾缠吾躯。jīn nián suì bā shí,yǒu jí chán wú qū。
初因水道涩,药寒变河鱼。chū yīn shuǐ dào sè,yào hán biàn hé yú。
食饮便退缩,脾土成中虚。shí yǐn biàn tuì suō,pí tǔ chéng zhōng xū。
言语气自短,坐起人须扶。yán yǔ qì zì duǎn,zuò qǐ rén xū fú。
四肢时厥冷,甘心委冥途。sì zhī shí jué lěng,gān xīn wěi míng tú。
医者纷纷来,其说庸且疏。yī zhě fēn fēn lái,qí shuō yōng qiě shū。
万方觅灵丹,千载忆神卢。wàn fāng mì líng dān,qiān zài yì shén lú。
紫岩老刘君,深通黄帝书。zǐ yán lǎo liú jūn,shēn tōng huáng dì shū。
易学自该贯,医术乃绪馀。yì xué zì gāi guàn,yī shù nǎi xù yú。
一诊洞腑脏,再诊知荣枯。yī zhěn dòng fǔ zàng,zài zhěn zhī róng kū。
谓当十期寿,小恙安足虞。wèi dāng shí qī shòu,xiǎo yàng ān zú yú。
药石未数进,疾证半已除。yào shí wèi shù jìn,jí zhèng bàn yǐ chú。
乃知所造妙,当与古人俱。nǎi zhī suǒ zào miào,dāng yǔ gǔ rén jù。
自足著方论,欲以开迷徒。zì zú zhù fāng lùn,yù yǐ kāi mí tú。
新书若行世,功倍南阳朱。xīn shū ruò xíng shì,gōng bèi nán yáng zhū。
吾闻活人多,天报定不渝。wú wén huó rén duō,tiān bào dìng bù yú。
施此安乐法,胜造千浮屠。shī cǐ ān lè fǎ,shèng zào qiān fú tú。
阴德在一念,岂止治狱欤。yīn dé zài yī niàn,qǐ zhǐ zhì yù yú。
况君有令子,归矣高其闾。kuàng jūn yǒu lìng zi,guī yǐ gāo qí lǘ。

病目

郭印

开眼万象生,阖眼万象灭。kāi yǎn wàn xiàng shēng,hé yǎn wàn xiàng miè。
生灭本无体,人心妄分别。shēng miè běn wú tǐ,rén xīn wàng fēn bié。
我初病眸子,散漫空花发。wǒ chū bìng móu zi,sàn màn kōng huā fā。
视物都蒙蒙,浮云翳秋月。shì wù dōu méng méng,fú yún yì qiū yuè。
谒告旋掩关,十日人事绝。yè gào xuán yǎn guān,shí rì rén shì jué。
密室宴坐馀,神光潜洞达。mì shì yàn zuò yú,shén guāng qián dòng dá。
俄于冥冥中,瞭然得朗彻。é yú míng míng zhōng,liǎo rán dé lǎng chè。
以兹悟色性,六根成解脱。yǐ zī wù sè xìng,liù gēn chéng jiě tuō。
缅思浊世人,逐见互攘夺。miǎn sī zhuó shì rén,zhú jiàn hù rǎng duó。
外为物所障,两眼暗添屑。wài wèi wù suǒ zhàng,liǎng yǎn àn tiān xiè。
岂知有良医,利重金篦刮。qǐ zhī yǒu liáng yī,lì zhòng jīn bì guā。
作诗示盲俗,听此还丹诀。zuò shī shì máng sú,tīng cǐ hái dān jué。