古诗词

再和二首

郭印

鱼跳须过龙门,虎骤不从兔径。yú tiào xū guò lóng mén,hǔ zhòu bù cóng tù jìng。
上士闻道勤行,岂以难能为病。shàng shì wén dào qín xíng,qǐ yǐ nán néng wèi bìng。
固守满堂之珍,肯使如瓶之罄。gù shǒu mǎn táng zhī zhēn,kěn shǐ rú píng zhī qìng。
对境一念不萌,应缘六根皆净。duì jìng yī niàn bù méng,yīng yuán liù gēn jiē jìng。
刚克本自沉潜,动直先由专静。gāng kè běn zì chén qián,dòng zhí xiān yóu zhuān jìng。
达理必明其权,尽性以至于命。dá lǐ bì míng qí quán,jǐn xìng yǐ zhì yú mìng。
鼎中水腾火降,炉内阴衰阳盛。dǐng zhōng shuǐ téng huǒ jiàng,lú nèi yīn shuāi yáng shèng。
神功妙合虚无,天光潜发泰定。shén gōng miào hé xū wú,tiān guāng qián fā tài dìng。
岂惟出尘离俗,便可超凡入圣。qǐ wéi chū chén lí sú,biàn kě chāo fán rù shèng。
自怜末学多方,未得大中至正。zì lián mò xué duō fāng,wèi dé dà zhōng zhì zhèng。
莫知斡运帝车,宁解执持坤柄。mò zhī wò yùn dì chē,níng jiě zhí chí kūn bǐng。
丹经苦阅残编,素发羞看明镜。dān jīng kǔ yuè cán biān,sù fā xiū kàn míng jìng。
要求直截真机,速了圆明正性。yào qiú zhí jié zhēn jī,sù le yuán míng zhèng xìng。
何妨万两金成,已是一生事竟。hé fáng wàn liǎng jīn chéng,yǐ shì yī shēng shì jìng。
至言今许发蒙,三沐三薰谛听。zhì yán jīn xǔ fā méng,sān mù sān xūn dì tīng。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

刘谊夫见寄云溪之什用前韵

郭印

闲情从杖屦,幽意满林塘。xián qíng cóng zhàng jù,yōu yì mǎn lín táng。
秋近气先冷,春来风自香。qiū jìn qì xiān lěng,chūn lái fēng zì xiāng。
芷兰成佩玉,茅苇当雕梁。zhǐ lán chéng pèi yù,máo wěi dāng diāo liáng。
一念浑枯木,能随柳絮狂。yī niàn hún kū mù,néng suí liǔ xù kuáng。

刘谊夫见寄云溪之什用前韵

郭印

身堕樊笼里,心游浦溆边。shēn duò fán lóng lǐ,xīn yóu pǔ xù biān。
晚风传牧笛,落日漾渔船。wǎn fēng chuán mù dí,luò rì yàng yú chuán。
山接无穷树,江连不尽天。shān jiē wú qióng shù,jiāng lián bù jǐn tiān。
凭谁图此景,仿佛似斜川。píng shuí tú cǐ jǐng,fǎng fú shì xié chuān。

归云溪三首

郭印

才入云溪境,欣然面故人。cái rù yún xī jìng,xīn rán miàn gù rén。
江郊宁改旧,竹树更增新。jiāng jiāo níng gǎi jiù,zhú shù gèng zēng xīn。
泉石重为伴,樵渔永作邻。quán shí zhòng wèi bàn,qiáo yú yǒng zuò lín。
丁宁鱼与鸟,久出幸无嗔。dīng níng yú yǔ niǎo,jiǔ chū xìng wú chēn。

归云溪三首

郭印

林园三载别,相见不相猜。lín yuán sān zài bié,xiāng jiàn bù xiāng cāi。
燕雀垂空下,龟鱼近水来。yàn què chuí kōng xià,guī yú jìn shuǐ lái。
但辜新笋约,犹及白莲开。dàn gū xīn sǔn yuē,yóu jí bái lián kāi。
从此休官去,风光日共陪。cóng cǐ xiū guān qù,fēng guāng rì gòng péi。

归云溪三首

郭印

蜀道溪林胜,无如此地先。shǔ dào xī lín shèng,wú rú cǐ dì xiān。
两溪光练练,万竹翠涓涓。liǎng xī guāng liàn liàn,wàn zhú cuì juān juān。
世谓齐盘谷,人言过辋川。shì wèi qí pán gǔ,rén yán guò wǎng chuān。
吾生聊乐耳,何必问前贤。wú shēng liáo lè ěr,hé bì wèn qián xián。

题谢园二首

郭印

邂逅成幽讨,徘徊慰赏心。xiè hòu chéng yōu tǎo,pái huái wèi shǎng xīn。
长江连远色,乔木借清阴。zhǎng jiāng lián yuǎn sè,qiáo mù jiè qīng yīn。
亭暗萝垂幄,林明竹散金。tíng àn luó chuí wò,lín míng zhú sàn jīn。
烂游须爱日,羲驭去骎骎。làn yóu xū ài rì,xī yù qù qīn qīn。

题谢园二首

郭印

林柯初脱叶,江国便知秋。lín kē chū tuō yè,jiāng guó biàn zhī qiū。
雁过如将信,鸥眠不避舟。yàn guò rú jiāng xìn,ōu mián bù bì zhōu。
一丘终未遂,五斗只堪羞。yī qiū zhōng wèi suì,wǔ dòu zhǐ kān xiū。
不有樽中物,凭谁破客愁。bù yǒu zūn zhōng wù,píng shuí pò kè chóu。

和仲明举幽居

郭印

薄游心已倦,幽筑兴何长。báo yóu xīn yǐ juàn,yōu zhù xīng hé zhǎng。
夜雨千畦菊,春风五亩桑。yè yǔ qiān qí jú,chūn fēng wǔ mǔ sāng。
鸡豚还自乐,人我亦相忘。jī tún hái zì lè,rén wǒ yì xiāng wàng。
黄卷皆吾友,何忧日面墙。huáng juǎn jiē wú yǒu,hé yōu rì miàn qiáng。

岁寒堂

郭印

草木摧枯尽,穷冬独后凋。cǎo mù cuī kū jǐn,qióng dōng dú hòu diāo。
坚姿工傲雪,直干上凌霄。jiān zī gōng ào xuě,zhí gàn shàng líng xiāo。
烟色蒙高盖,风声涨晚潮。yān sè méng gāo gài,fēng shēng zhǎng wǎn cháo。
只怜桃与李,一向媚春韶。zhǐ lián táo yǔ lǐ,yī xiàng mèi chūn sháo。

贵和堂

郭印

临池高拓地,轩槛直前开。lín chí gāo tuò dì,xuān kǎn zhí qián kāi。
树影帘中入,荷香坐上来。shù yǐng lián zhōng rù,hé xiāng zuò shàng lái。
吏闲休案牍,客好共樽罍。lì xián xiū àn dú,kè hǎo gòng zūn léi。
再稔民和乐,嘉名亦称哉。zài rěn mín hé lè,jiā míng yì chēng zāi。

独有堂

郭印

至道浑疑独,头头岂或遗。zhì dào hún yí dú,tóu tóu qǐ huò yí。
尘中如默契,圣处自深知。chén zhōng rú mò qì,shèng chù zì shēn zhī。
一体珠同贯,多方路益歧。yī tǐ zhū tóng guàn,duō fāng lù yì qí。
未能融物我,难与话希夷。wèi néng róng wù wǒ,nán yǔ huà xī yí。

题费氏清馀轩

郭印

闻说南轩下,澄然洗客心。wén shuō nán xuān xià,chéng rán xǐ kè xīn。
不风兰自馥,非雾竹常阴。bù fēng lán zì fù,fēi wù zhú cháng yīn。
檐影闲云过,棂光淡月侵。yán yǐng xián yún guò,líng guāng dàn yuè qīn。
兴来谁与语,抚弄膝间琴。xīng lái shuí yǔ yǔ,fǔ nòng xī jiān qín。

邛州西岩轩阁陋甚抡仲知府舍人侍殿撰公来游惜其颓敝乃更新之既成以书招印同游因成一章

郭印

鹤山争揽胜,此地独超然。hè shān zhēng lǎn shèng,cǐ dì dú chāo rán。
秀巘修屏立,枯崖半屋悬。xiù yǎn xiū píng lì,kū yá bàn wū xuán。
团云饶翠竹,鸣玉落清泉。tuán yún ráo cuì zhú,míng yù luò qīng quán。
自得高人赏,佳名日益传。zì dé gāo rén shǎng,jiā míng rì yì chuán。

酴醾阁

郭印

春风高阁上,雪片又能香。chūn fēng gāo gé shàng,xuě piàn yòu néng xiāng。
琢玉全天质,施朱笑晚妆。zuó yù quán tiān zhì,shī zhū xiào wǎn zhuāng。
梅花如许瘦,柳絮不胜狂。méi huā rú xǔ shòu,liǔ xù bù shèng kuáng。
况此偏宜酿,逢人问酒方。kuàng cǐ piān yí niàng,féng rén wèn jiǔ fāng。

诸葛公则延登书阁出示焦丈通直洎诸公所赠诗因成四韵

郭印

落泊粗官冷,婆娑小阁深。luò pō cū guān lěng,pó suō xiǎo gé shēn。
身劳常簿领,兴在即山林。shēn láo cháng bù lǐng,xīng zài jí shān lín。
幽砌封苔晕,虚棂过竹阴。yōu qì fēng tái yūn,xū líng guò zhú yīn。
眼前无限意,清赏得知心。yǎn qián wú xiàn yì,qīng shǎng dé zhī xīn。