古诗词

董侍郎

魏了翁

后皇一念根至仁,地虽南北民吾民。hòu huáng yī niàn gēn zhì rén,dì suī nán běi mín wú mín。
一二指搐不可信,彼动此应关诸身。yī èr zhǐ chù bù kě xìn,bǐ dòng cǐ yīng guān zhū shēn。
人言犬戎相噬吞,彼蚌鹬耳吾渔人。rén yán quǎn róng xiāng shì tūn,bǐ bàng yù ěr wú yú rén。
大国信誓方重申,时遣升勺苏穷鳞。dà guó xìn shì fāng zhòng shēn,shí qiǎn shēng sháo sū qióng lín。
有狼其心不我恩,囊书赤白惊严宸,帝曰可矣予其征。yǒu láng qí xīn bù wǒ ēn,náng shū chì bái jīng yán chén,dì yuē kě yǐ yǔ qí zhēng。
臣某奉诏之淮濆,臣某董师留汉滨。chén mǒu fèng zhào zhī huái fén,chén mǒu dǒng shī liú hàn bīn。
西南忧顾谁其分,我有从橐之亲臣。xī nán yōu gù shuí qí fēn,wǒ yǒu cóng tuó zhī qīn chén。
时其动静制主宾,自闑以外惟将军。shí qí dòng jìng zhì zhǔ bīn,zì niè yǐ wài wéi jiāng jūn。
边头赤子方寝薪,旆旌悠悠鸟乌驯。biān tóu chì zi fāng qǐn xīn,pèi jīng yōu yōu niǎo wū xùn。
将军羽扇白纶巾,且将沈静弭放纷。jiāng jūn yǔ shàn bái lún jīn,qiě jiāng shěn jìng mǐ fàng fēn。
迩来世道波沄沄,士为欲缚迷天真。ěr lái shì dào bō yún yún,shì wèi yù fù mí tiān zhēn。
开禧戎首终身焚,未闻先事人有言。kāi xǐ róng shǒu zhōng shēn fén,wèi wén xiān shì rén yǒu yán。
大官一唱和者群,前而和之后云云。dà guān yī chàng hé zhě qún,qián ér hé zhī hòu yún yún。
厥今狂猘先狺狺,事势不与开禧伦。jué jīn kuáng zhì xiān yín yín,shì shì bù yǔ kāi xǐ lún。
方拯挚兽招饥蚊,此何为者只自尘。fāng zhěng zhì shòu zhāo jī wén,cǐ hé wèi zhě zhǐ zì chén。
志士愤惋三军颦,置之不治虎患存。zhì shì fèn wǎn sān jūn pín,zhì zhī bù zhì hǔ huàn cún。
治之不胜桃虫拚,胜之不尽穷兽奔。zhì zhī bù shèng táo chóng pàn,shèng zhī bù jǐn qióng shòu bēn。
尽矣复与谁为邻,譬诸白黑方交枰。jǐn yǐ fù yǔ shuí wèi lín,pì zhū bái hēi fāng jiāo píng。
彼据腹胁吾边唇,养成持势犹不均。bǐ jù fù xié wú biān chún,yǎng chéng chí shì yóu bù jūn。
况彼攻夺吾逡巡,局势往往随时新。kuàng bǐ gōng duó wú qūn xún,jú shì wǎng wǎng suí shí xīn。
不有妙手谁弥纶,人才生世厥有因。bù yǒu miào shǒu shuí mí lún,rén cái shēng shì jué yǒu yīn。
帝赍天假嵩降神,一心可以位乾坤。dì jī tiān jiǎ sōng jiàng shén,yī xīn kě yǐ wèi qián kūn。
浮云轩冕何足论,祝公早还要路津。fú yún xuān miǎn hé zú lùn,zhù gōng zǎo hái yào lù jīn。
并包众智资多闻,倡明大义清妖氛。bìng bāo zhòng zhì zī duō wén,chàng míng dà yì qīng yāo fēn。
携持令誉归麒麟,蹇余不能康世屯。xié chí lìng yù guī qí lín,jiǎn yú bù néng kāng shì tún。
浯溪有石高嶙峋,傥能奔走东郭㕙。wú xī yǒu shí gāo lín xún,tǎng néng bēn zǒu dōng guō jùn。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

次韵虞永康读易有作

魏了翁

室中万象本宽闲,门户何曾顷刻关。shì zhōng wàn xiàng běn kuān xián,mén hù hé céng qǐng kè guān。
未始有时观太极,不终止处认兼山。wèi shǐ yǒu shí guān tài jí,bù zhōng zhǐ chù rèn jiān shān。
人文自昔先牺昊,天赋云谁不孔颜。rén wén zì xī xiān xī hào,tiān fù yún shuí bù kǒng yán。
有志未能今得友,从今迷路傥知还。yǒu zhì wèi néng jīn dé yǒu,cóng jīn mí lù tǎng zhī hái。

再次沧江韵

魏了翁

夏畦初雨桔槔闲,读易幽人昼掩关。xià qí chū yǔ jú gāo xián,dú yì yōu rén zhòu yǎn guān。
厚筑根基方考室,不辞卷撮要为山。hòu zhù gēn jī fāng kǎo shì,bù cí juǎn cuō yào wèi shān。
剩栽晚岁松筠友,长伴沧江冰雪颜。shèng zāi wǎn suì sōng yún yǒu,zhǎng bàn cāng jiāng bīng xuě yán。
门外斜阳迷客路,屋中行李去家还。mén wài xié yáng mí kè lù,wū zhōng xíng lǐ qù jiā hái。

再次沧江韵

魏了翁

野迥江空云意闲,清风唤客度东关。yě jiǒng jiāng kōng yún yì xián,qīng fēng huàn kè dù dōng guān。
掺掺竹柏青垂地,炯炯宾朋玉立山。càn càn zhú bǎi qīng chuí dì,jiǒng jiǒng bīn péng yù lì shān。
酒为心知一开口,话逢理到两舒颜。jiǔ wèi xīn zhī yī kāi kǒu,huà féng lǐ dào liǎng shū yán。
啸吟风月江头路,此意羲皇向上还。xiào yín fēng yuè jiāng tóu lù,cǐ yì xī huáng xiàng shàng hái。

次韵范少才

魏了翁

蜀艇云奔下固陵,一壶浮峡便千金。shǔ tǐng yún bēn xià gù líng,yī hú fú xiá biàn qiān jīn。
子来我往才交臂,人涉卬须又苦心。zi lái wǒ wǎng cái jiāo bì,rén shè áng xū yòu kǔ xīn。
北向虽无一矢发,西风不受半尘侵。běi xiàng suī wú yī shǐ fā,xī fēng bù shòu bàn chén qīn。
是非得丧今休问,喜见戈枪卧绿沈。shì fēi dé sàng jīn xiū wèn,xǐ jiàn gē qiāng wò lǜ shěn。

次韵范少才

魏了翁

大明临照职方州,汉沔江淮澹若油。dà míng lín zhào zhí fāng zhōu,hàn miǎn jiāng huái dàn ruò yóu。
剪薙荆榛开跸路,护持杞梓耸岑楼。jiǎn tì jīng zhēn kāi bì lù,hù chí qǐ zǐ sǒng cén lóu。
朝纲人为诸公喜,国体谁知志士愁。cháo gāng rén wèi zhū gōng xǐ,guó tǐ shuí zhī zhì shì chóu。
谠议胡公不可作,奉常今说有黄侯。dǎng yì hú gōng bù kě zuò,fèng cháng jīn shuō yǒu huáng hóu。

次韵虞永康

魏了翁

雨馀云簇数峰奇,公子江头客款扉。yǔ yú yún cù shù fēng qí,gōng zi jiāng tóu kè kuǎn fēi。
白舫青帘乱平渺,黄鸡浊酒话清微。bái fǎng qīng lián luàn píng miǎo,huáng jī zhuó jiǔ huà qīng wēi。
稻畦千顷睟生色,竹日一川摇静晖。dào qí qiān qǐng suì shēng sè,zhú rì yī chuān yáo jìng huī。
坐久东山初月上,恍疑赤壁旧时矶。zuò jiǔ dōng shān chū yuè shàng,huǎng yí chì bì jiù shí jī。

次韵李参政

魏了翁

北山尝乞草堂灵,娓娓高谈析理精。běi shān cháng qǐ cǎo táng líng,wěi wěi gāo tán xī lǐ jīng。
泼眼溪光无间断,入怀月色太鲜明。pō yǎn xī guāng wú jiān duàn,rù huái yuè sè tài xiān míng。
寒毛络石清可数,暝霭蒸山浓欲倾。hán máo luò shí qīng kě shù,míng ǎi zhēng shān nóng yù qīng。
相对悠然无语处,古今成败一空枰。xiāng duì yōu rán wú yǔ chù,gǔ jīn chéng bài yī kōng píng。

次韵李参政

魏了翁

有鸟云飞鱼跃渊,圣贤见处自天悬。yǒu niǎo yún fēi yú yuè yuān,shèng xián jiàn chù zì tiān xuán。
流阴卒卒谩空过,斯道寥寥谁适传。liú yīn zú zú mán kōng guò,sī dào liáo liáo shuí shì chuán。
人境恰逢如择地,主宾良晤岂非天。rén jìng qià féng rú zé dì,zhǔ bīn liáng wù qǐ fēi tiān。
二章发我无穷思,不慊遗编对圣贤。èr zhāng fā wǒ wú qióng sī,bù qiàn yí biān duì shèng xián。

李德秀致政以其生日前一日约士友至长庆院访梅花山茶因以为寿

魏了翁

流年苦被雪霜催,惟有山中自四时。liú nián kǔ bèi xuě shuāng cuī,wéi yǒu shān zhōng zì sì shí。
寒色憗花妆岁晚,晓阴挟雾放春迟。hán sè yìn huā zhuāng suì wǎn,xiǎo yīn xié wù fàng chūn chí。
似嫌俗客不同调,留与高人共胜期。shì xián sú kè bù tóng diào,liú yǔ gāo rén gòng shèng qī。
但愿多书冲祐考,与君长伴岁寒枝。dàn yuàn duō shū chōng yòu kǎo,yǔ jūn zhǎng bàn suì hán zhī。

题梓潼庙

魏了翁

士生一世果何事,道丧千年不得传。shì shēng yī shì guǒ hé shì,dào sàng qiān nián bù dé chuán。
富贵熏天随手尽,词华盖世为人妍。fù guì xūn tiān suí shǒu jǐn,cí huá gài shì wèi rén yán。
直将了了圣贤质,只办区区文字缘。zhí jiāng le le shèng xián zhì,zhǐ bàn qū qū wén zì yuán。
神为斯人扶正学,试教梦者一醒然。shén wèi sī rén fú zhèng xué,shì jiào mèng zhě yī xǐng rán。

九月八日类试别所与同事饮而痁作

魏了翁

彼颛氏子太鸱张,药裹丹瓢为汝忙。bǐ zhuān shì zi tài chī zhāng,yào guǒ dān piáo wèi rǔ máng。
堆案文书埋白日,闭门风雨厄重阳。duī àn wén shū mái bái rì,bì mén fēng yǔ è zhòng yáng。
酒尝友我胡为祟,菊亦愁余未肯黄。jiǔ cháng yǒu wǒ hú wèi suì,jú yì chóu yú wèi kěn huáng。
闲玩群阴藏九九,花开身健竟须偿。xián wán qún yīn cáng jiǔ jiǔ,huā kāi shēn jiàn jìng xū cháng。

次韵监试潼川提刑张兵部

魏了翁

形安宇泰即吾乡,花解随人到处黄。xíng ān yǔ tài jí wú xiāng,huā jiě suí rén dào chù huáng。
何事归心起张翰,有来妙语出君房。hé shì guī xīn qǐ zhāng hàn,yǒu lái miào yǔ chū jūn fáng。
荣枯境里自殊观,造化机中无别香。róng kū jìng lǐ zì shū guān,zào huà jī zhōng wú bié xiāng。
不见儋州安乐法,随花随客作重阳。bù jiàn dān zhōu ān lè fǎ,suí huā suí kè zuò zhòng yáng。

用李致政韵题临邛陈氏所居吕仙所留回道人来四字

魏了翁

负瓮城边闲日月,翻环门上几春秋。fù wèng chéng biān xián rì yuè,fān huán mén shàng jǐ chūn qiū。
东阳谩识榴皮字,南郭曾偕柳树游。dōng yáng mán shí liú pí zì,nán guō céng xié liǔ shù yóu。
踏雪飞鸿痕偶在,寒潭过雁影无留。tà xuě fēi hóng hén ǒu zài,hán tán guò yàn yǐng wú liú。
至人御气无今古,妙处疑同上下流。zhì rén yù qì wú jīn gǔ,miào chù yí tóng shàng xià liú。

燕新进士

魏了翁

已办书生场屋缘,枫宸入对字三千。yǐ bàn shū shēng chǎng wū yuán,fēng chén rù duì zì sān qiān。
玉阶喜得方寸地,屋漏如临咫尺天。yù jiē xǐ dé fāng cùn dì,wū lòu rú lín zhǐ chǐ tiān。
学自孔颜期用世,道非尧舜莫陈前。xué zì kǒng yán qī yòng shì,dào fēi yáo shùn mò chén qián。
便听第一鸿胪唱,衣钵如余未足传。biàn tīng dì yī hóng lú chàng,yī bō rú yú wèi zú chuán。

送唐述之

魏了翁

快着青冥软玉鞭,稳骑騄耳踏云烟。kuài zhe qīng míng ruǎn yù biān,wěn qí lù ěr tà yún yān。
便持全蜀无双誉,去听宾胪第一传。biàn chí quán shǔ wú shuāng yù,qù tīng bīn lú dì yī chuán。
众所望君皆尔耳,人之好我岂云然。zhòng suǒ wàng jūn jiē ěr ěr,rén zhī hǎo wǒ qǐ yún rán。
古来名下无虚士,试玩盈科放海篇。gǔ lái míng xià wú xū shì,shì wán yíng kē fàng hǎi piān。