古诗词

次韵永平令江叔文鹤山书院落成诗

魏了翁

天运驱人人不觉,古道违时时不学。tiān yùn qū rén rén bù jué,gǔ dào wéi shí shí bù xué。
王相随胫回荆山,昭质依然未经琢。wáng xiāng suí jìng huí jīng shān,zhāo zhì yī rán wèi jīng zuó。
因思胥靡逢殷宗,精神动悟声气从。yīn sī xū mí féng yīn zōng,jīng shén dòng wù shēng qì cóng。
砺舟霖雨到梅糵,变化气质天同功。lì zhōu lín yǔ dào méi niè,biàn huà qì zhì tiān tóng gōng。
朝歌屠叟无与语,一日投纶见明主。cháo gē tú sǒu wú yǔ yǔ,yī rì tóu lún jiàn míng zhǔ。
大车槛槛行周道,轮辐中规箱中矩。dà chē kǎn kǎn xíng zhōu dào,lún fú zhōng guī xiāng zhōng jǔ。
人生天地同一原,自诚为圣明为贤。rén shēng tiān dì tóng yī yuán,zì chéng wèi shèng míng wèi xián。
地殊世远犹合节,矧此同宇相周旋。dì shū shì yuǎn yóu hé jié,shěn cǐ tóng yǔ xiāng zhōu xuán。
自从浇风散遗直,世不乏材无匠石。zì cóng jiāo fēng sàn yí zhí,shì bù fá cái wú jiàng shí。
未能登车习射御,人人自视邮无恤。wèi néng dēng chē xí shè yù,rén rén zì shì yóu wú xù。
出门浪战触与蛮,半生少得须臾间。chū mén làng zhàn chù yǔ mán,bàn shēng shǎo dé xū yú jiān。
不为夷甫辱汝水,即似介甫逋钟山。bù wèi yí fǔ rǔ rǔ shuǐ,jí shì jiè fǔ bū zhōng shān。
古人洒扫先庭户,岂问他人莫余顾。gǔ rén sǎ sǎo xiān tíng hù,qǐ wèn tā rén mò yú gù。
只忧原头欠渟滀,才见天根便呈露。zhǐ yōu yuán tóu qiàn tíng chù,cái jiàn tiān gēn biàn chéng lù。
人言阴浊胜阳清,阳一阴二分三亭。rén yán yīn zhuó shèng yáng qīng,yáng yī yīn èr fēn sān tíng。
谁知阳德本无间,根心枝叶长相亲。shuí zhī yáng dé běn wú jiān,gēn xīn zhī yè zhǎng xiāng qīn。
君臣大分虽有止,终不能忘乃天理。jūn chén dà fēn suī yǒu zhǐ,zhōng bù néng wàng nǎi tiān lǐ。
世无我知将自知,不待雷风问诸史。shì wú wǒ zhī jiāng zì zhī,bù dài léi fēng wèn zhū shǐ。
投沙屈贾占所归,九州博大归何之。tóu shā qū jiǎ zhàn suǒ guī,jiǔ zhōu bó dà guī hé zhī。
虽云忠愤语伤激,律以洙泗犹津迷。suī yún zhōng fèn yǔ shāng jī,lǜ yǐ zhū sì yóu jīn mí。
前村虎啸晚风起,跕鸢酸嘶雁将子。qián cūn hǔ xiào wǎn fēng qǐ,diǎn yuān suān sī yàn jiāng zi。
君恩未报臣忧深,暇把壶头较乡里。jūn ēn wèi bào chén yōu shēn,xiá bǎ hú tóu jiào xiāng lǐ。
江公劝我姑少安,新诗肉好如璧环。jiāng gōng quàn wǒ gū shǎo ān,xīn shī ròu hǎo rú bì huán。
敢输忧诚谢庆语,仍戒牍史毋抄传。gǎn shū yōu chéng xiè qìng yǔ,réng jiè dú shǐ wú chāo chuán。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

李微之

魏了翁

滔滔斯世我谁归,置散投闲分亦宜。tāo tāo sī shì wǒ shuí guī,zhì sàn tóu xián fēn yì yí。
乾鹊颇惊仁鸟害,坚冰已向履霜知。qián què pǒ jīng rén niǎo hài,jiān bīng yǐ xiàng lǚ shuāng zhī。

李微之

魏了翁

曩与刘公同一邦,如今背我去堂堂。nǎng yǔ liú gōng tóng yī bāng,rú jīn bèi wǒ qù táng táng。
京师尊贵在朝者,为问谁能逾阿章。jīng shī zūn guì zài cháo zhě,wèi wèn shuí néng yú ā zhāng。

元夕卜油溪故事

魏了翁

不随洛俗占灯影,不学荆人问紫姑。bù suí luò sú zhàn dēng yǐng,bù xué jīng rén wèn zǐ gū。
卖得薪来卜油去,丰年还似去年无。mài dé xīn lái bo yóu qù,fēng nián hái shì qù nián wú。

元夕卜油溪故事

魏了翁

满目忧端膏火煎,聊将膏卜验新年。mǎn mù yōu duān gāo huǒ jiān,liáo jiāng gāo bo yàn xīn nián。
只祈五色云瑞世,不愿蚩尤旗亘天。zhǐ qí wǔ sè yún ruì shì,bù yuàn chī yóu qí gèn tiān。

李参政

魏了翁

忽闻车马下天来,拥术阗衢拨不开。hū wén chē mǎ xià tiān lái,yōng shù tián qú bō bù kāi。
六十七年无此客,灶前老隶亦惊猜。liù shí qī nián wú cǐ kè,zào qián lǎo lì yì jīng cāi。

李参政

魏了翁

不乘轞轞上公车,轧轧肩舆两仆夫。bù chéng jiàn jiàn shàng gōng chē,yà yà jiān yú liǎng pū fū。
世道险夷随所遇,车中只是旧时吾。shì dào xiǎn yí suí suǒ yù,chē zhōng zhǐ shì jiù shí wú。

李参政

魏了翁

溪边鹄白芦花瘦,山下鹅黄稻实肥。xī biān gǔ bái lú huā shòu,shān xià é huáng dào shí féi。
更得天公晴十日,今年穑事庶乎几。gèng dé tiān gōng qíng shí rì,jīn nián sè shì shù hū jǐ。

李参政

魏了翁

文章心印老传家,闲弄湖霜拭剑花。wén zhāng xīn yìn lǎo chuán jiā,xián nòng hú shuāng shì jiàn huā。
时事令人添白发,只凭书味养灵芽。shí shì lìng rén tiān bái fā,zhǐ píng shū wèi yǎng líng yá。

李参政

魏了翁

天马流行不见痕,黄钟吹籥煦乾坤。tiān mǎ liú xíng bù jiàn hén,huáng zhōng chuī yuè xù qián kūn。
坎离互处灵根峙,剥复机中硕果存。kǎn lí hù chù líng gēn zhì,bō fù jī zhōng shuò guǒ cún。

李参政

魏了翁

才记官来早去官,行人惊说路艰难。cái jì guān lái zǎo qù guān,xíng rén jīng shuō lù jiān nán。
行藏用舍何关我,时把尼渊出处看。xíng cáng yòng shě hé guān wǒ,shí bǎ ní yuān chū chù kàn。

李参政

魏了翁

历尽玄枵十二辰,饱看三十六宫春。lì jǐn xuán xiāo shí èr chén,bǎo kàn sān shí liù gōng chūn。
才喷一霎挂龙雨,又卷云霓还翠旻。cái pēn yī shà guà lóng yǔ,yòu juǎn yún ní hái cuì mín。

李参政

魏了翁

梅艳凌霜带雪馀,铅华洗尽玉生肤。méi yàn líng shuāng dài xuě yú,qiān huá xǐ jǐn yù shēng fū。
东方千骑推人去,聊折春风寄雁湖。dōng fāng qiān qí tuī rén qù,liáo zhé chūn fēng jì yàn hú。

李参政

魏了翁

绝嗤梁梦误金瓯,又叹祁征困木牛。jué chī liáng mèng wù jīn ōu,yòu tàn qí zhēng kùn mù niú。
只藉人才作元气,闻公安健百无忧。zhǐ jí rén cái zuò yuán qì,wén gōng ān jiàn bǎi wú yōu。

春社日祀事既毕轿中得三绝

魏了翁

风雨声中听李陵,起来被服对神明。fēng yǔ shēng zhōng tīng lǐ líng,qǐ lái bèi fú duì shén míng。
歌钟才彻车轓动,归到谯楼恰六更。gē zhōng cái chè chē fān dòng,guī dào qiáo lóu qià liù gèng。

春社日祀事既毕轿中得三绝

魏了翁

辗然冯轼受风吹,吏皂前惊雨湿衣。niǎn rán féng shì shòu fēng chuī,lì zào qián jīng yǔ shī yī。
岂识主人非崛强,一川生意索褰帏。qǐ shí zhǔ rén fēi jué qiáng,yī chuān shēng yì suǒ qiān wéi。