古诗词

先立春一日电雷雪交作程叔运赋诗次韵

魏了翁

自从日驭行牵牛,四十五日为春朝。zì cóng rì yù xíng qiān niú,sì shí wǔ rì wèi chūn cháo。
谁驱阿香送劈历,更遣玉女来姑瑶。shuí qū ā xiāng sòng pī lì,gèng qiǎn yù nǚ lái gū yáo。
从来雷雪不两立,有如皋禹于驩苗。cóng lái léi xuě bù liǎng lì,yǒu rú gāo yǔ yú huān miáo。
闯然方驾朝正月,是反常性皆为妖。chuǎng rán fāng jià cháo zhèng yuè,shì fǎn cháng xìng jiē wèi yāo。
阳孳于子达于寅,蛰虫欲动寒鱼跳。yáng zī yú zi dá yú yín,zhé chóng yù dòng hán yú tiào。
苍龙久移旧岁次,朱鸟亦向新年杓。cāng lóng jiǔ yí jiù suì cì,zhū niǎo yì xiàng xīn nián biāo。
如何阳伏不能出,阴气所沴如沃焦。rú hé yáng fú bù néng chū,yīn qì suǒ lì rú wò jiāo。
相摩为电搏为震,始初隐隐如迢遥。xiāng mó wèi diàn bó wèi zhèn,shǐ chū yǐn yǐn rú tiáo yáo。
剨然一声到匕箸,惊魂忽忽不可招。huō rán yī shēng dào bǐ zhù,jīng hún hū hū bù kě zhāo。
须臾为雹又为雪,寒威挟胜尤宣骄。xū yú wèi báo yòu wèi xuě,hán wēi xié shèng yóu xuān jiāo。
春秋已事且云远,绍兴狄难几难调。chūn qiū yǐ shì qiě yún yuǎn,shào xīng dí nán jǐ nán diào。
乃今此异已累岁,卧制四海由衾裯。nǎi jīn cǐ yì yǐ lèi suì,wò zhì sì hǎi yóu qīn chóu。
徒令志士歌且谣,无人采寄观风轺。tú lìng zhì shì gē qiě yáo,wú rén cǎi jì guān fēng yáo。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

次李肩吾送安恕父回长沙韵

魏了翁

冰力方刚风助威,经旬足不到门畿。bīng lì fāng gāng fēng zhù wēi,jīng xún zú bù dào mén jī。
可人安倩来相问,语极情生爵娄挥。kě rén ān qiàn lái xiāng wèn,yǔ jí qíng shēng jué lóu huī。

次李肩吾送安恕父回长沙韵

魏了翁

匆匆郎马度烟霏,又指夕阳舂处归。cōng cōng láng mǎ dù yān fēi,yòu zhǐ xī yáng chōng chù guī。
晚岁唯馀李夫子,夜窗书纸教玄晖。wǎn suì wéi yú lǐ fū zi,yè chuāng shū zhǐ jiào xuán huī。

次李肩吾送安恕父回长沙韵

魏了翁

自出修门已及几,家人应赋柳依依。zì chū xiū mén yǐ jí jǐ,jiā rén yīng fù liǔ yī yī。
苟无饥渴吾何戚,见说齐东未解围。gǒu wú jī kě wú hé qī,jiàn shuō qí dōng wèi jiě wéi。

再用韵

魏了翁

规摹广大理精微,天末行云鉴里飞。guī mó guǎng dà lǐ jīng wēi,tiān mò xíng yún jiàn lǐ fēi。
莫把空言看简册,更知实理在宫闱。mò bǎ kōng yán kàn jiǎn cè,gèng zhī shí lǐ zài gōng wéi。

再用韵

魏了翁

晓看红日上霜威,夜按苍龙运九畿。xiǎo kàn hóng rì shàng shuāng wēi,yè àn cāng lóng yùn jiǔ jī。
独抱孤衷竟谁识,前山阴敛又扬挥。dú bào gū zhōng jìng shuí shí,qián shān yīn liǎn yòu yáng huī。

再用韵

魏了翁

才资如子世应稀,自喜寒门女有归。cái zī rú zi shì yīng xī,zì xǐ hán mén nǚ yǒu guī。
我被词华几陷溺,相期努力践朝晖。wǒ bèi cí huá jǐ xiàn nì,xiāng qī nǔ lì jiàn cháo huī。

再用韵

魏了翁

春风袨服驾雕几,四壮騑騑得所依。chūn fēng xuàn fú jià diāo jǐ,sì zhuàng fēi fēi dé suǒ yī。
逢快意时须缓辔,世间平地几摩围。féng kuài yì shí xū huǎn pèi,shì jiān píng dì jǐ mó wéi。

肩吾生日以三绝为寿

魏了翁

俗学场中蚤掉头,一窗书卷古人谋。sú xué chǎng zhōng zǎo diào tóu,yī chuāng shū juǎn gǔ rén móu。
东西日月自明耳,皇恤人间有喘牛。dōng xī rì yuè zì míng ěr,huáng xù rén jiān yǒu chuǎn niú。

肩吾生日以三绝为寿

魏了翁

穷檐小市百年州,浅濑平沙万古流。qióng yán xiǎo shì bǎi nián zhōu,qiǎn lài píng shā wàn gǔ liú。
天运人谋镇如此,晚醺时上驿南楼。tiān yùn rén móu zhèn rú cǐ,wǎn xūn shí shàng yì nán lóu。

肩吾生日以三绝为寿

魏了翁

宇静昼窗长似岁,心清夏簟冷于秋。yǔ jìng zhòu chuāng zhǎng shì suì,xīn qīng xià diàn lěng yú qiū。
是间消息君知得,看尽区中浪白头。shì jiān xiāo xī jūn zhī dé,kàn jǐn qū zhōng làng bái tóu。

送从子令宪西归

魏了翁

弟兄亲友剑南州,别思如山浩不收。dì xiōng qīn yǒu jiàn nán zhōu,bié sī rú shān hào bù shōu。
家问稀疏人迹绝,眼明从子慰羁愁。jiā wèn xī shū rén jì jué,yǎn míng cóng zi wèi jī chóu。

送从子令宪西归

魏了翁

茆檐竹几对床头,晨暮参商未渠休。máo yán zhú jǐ duì chuáng tóu,chén mù cān shāng wèi qú xiū。
宁用停云忆亲友,是身安健复何忧。níng yòng tíng yún yì qīn yǒu,shì shēn ān jiàn fù hé yōu。

送从子令宪西归

魏了翁

古来明戒有弦钩,伯父胡为苦好修。gǔ lái míng jiè yǒu xián gōu,bó fù hú wèi kǔ hǎo xiū。
累尔南行数千里,我之自取尔何尤。lèi ěr nán xíng shù qiān lǐ,wǒ zhī zì qǔ ěr hé yóu。

送从子令宪西归

魏了翁

自尔南来岁再周,新功培养气扬休。zì ěr nán lái suì zài zhōu,xīn gōng péi yǎng qì yáng xiū。
且留数月须多益,归妹愆期母所忧。qiě liú shù yuè xū duō yì,guī mèi qiān qī mǔ suǒ yōu。

送从子令宪西归

魏了翁

古人为学戒悠悠,说命惟从务敏求。gǔ rén wèi xué jiè yōu yōu,shuō mìng wéi cóng wù mǐn qiú。
识此味时那可已,更从来处验吾修。shí cǐ wèi shí nà kě yǐ,gèng cóng lái chù yàn wú xiū。