古诗词

湖北提刑林寺丞

魏了翁

鏦金伐鼓催行舟,拦街祖帐云如稠。cōng jīn fá gǔ cuī xíng zhōu,lán jiē zǔ zhàng yún rú chóu。
祥刑使者入奏事,诏书趣发不可留。xiáng xíng shǐ zhě rù zòu shì,zhào shū qù fā bù kě liú。
居人争门挽衣住,行人十步九回顾。jū rén zhēng mén wǎn yī zhù,xíng rén shí bù jiǔ huí gù。
公言为汝五年留,便是数旬终一去。gōng yán wèi rǔ wǔ nián liú,biàn shì shù xún zhōng yī qù。
居人向前为公语,情知不是留公处。jū rén xiàng qián wèi gōng yǔ,qíng zhī bù shì liú gōng chù。
一春风雨寒凄凄,牛羊满地鸿酸嘶。yī chūn fēng yǔ hán qī qī,niú yáng mǎn dì hóng suān sī。
乾坤尔阔无处著,惟有此地恬不知。qián kūn ěr kuò wú chù zhù,wéi yǒu cǐ dì tián bù zhī。
桑麻鸡犬桃溪曲,身住主家数椽屋。sāng má jī quǎn táo xī qū,shēn zhù zhǔ jiā shù chuán wū。
卧听前江风雨声,自嗟身是如天福。wò tīng qián jiāng fēng yǔ shēng,zì jiē shēn shì rú tiān fú。
公今归去作大官,连云广厦千万间。gōng jīn guī qù zuò dà guān,lián yún guǎng shà qiān wàn jiān。
我时岂不被公赐,天高卒卒难为攀。wǒ shí qǐ bù bèi gōng cì,tiān gāo zú zú nán wèi pān。
吾侪小人腹,不惮再公祝。wú chái xiǎo rén fù,bù dàn zài gōng zhù。
公今揽辔行原隰,泽地相临看不足。gōng jīn lǎn pèi xíng yuán xí,zé dì xiāng lín kàn bù zú。
明朝归坐京师宅,深院重门壅休戚。míng cháo guī zuò jīng shī zhái,shēn yuàn zhòng mén yōng xiū qī。
愿公莫为一身惜,须念同胞头戢戢。yuàn gōng mò wèi yī shēn xī,xū niàn tóng bāo tóu jí jí。
春风湔泪情转恻,道旁过者声唶唶。chūn fēng jiān lèi qíng zhuǎn cè,dào páng guò zhě shēng zé zé。
我时困卧五溪东,十日八九阴蒙蒙。wǒ shí kùn wò wǔ xī dōng,shí rì bā jiǔ yīn méng méng。
有来道前事,耳目为惺愡。yǒu lái dào qián shì,ěr mù wèi xīng zǒng。
更将百壶扶醉胆,喜馀鼻息陵烟虹。gèng jiāng bǎi hú fú zuì dǎn,xǐ yú bí xī líng yān hóng。
欲输一言不能措,以公所闻还赠公。yù shū yī yán bù néng cuò,yǐ gōng suǒ wén hái zèng gōng。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

成都杜五一府君之葬某新有丧不得为文以侑虞殡命儿冲

魏了翁

尚记维川死,今年又哭公。shàng jì wéi chuān sǐ,jīn nián yòu kū gōng。
琴声辞夜月,书叶卧春风。qín shēng cí yè yuè,shū yè wò chūn fēng。
儿女数行泪,亲朋十九空。ér nǚ shù xíng lèi,qīn péng shí jiǔ kōng。
我翁方念母,忍泪课儿冲。wǒ wēng fāng niàn mǔ,rěn lèi kè ér chōng。

史宜人挽诗

魏了翁

勉夫惟有义,为舅可无生。miǎn fū wéi yǒu yì,wèi jiù kě wú shēng。
不是多闻识,那知真重轻。bù shì duō wén shí,nà zhī zhēn zhòng qīng。
子从观处化,身在吉中行。zi cóng guān chù huà,shēn zài jí zhōng xíng。
况复无馀憾,堂封勒蔡铭。kuàng fù wú yú hàn,táng fēng lēi cài míng。

家承事

魏了翁

昆火玉孚尹,乔松冬夏青。kūn huǒ yù fú yǐn,qiáo sōng dōng xià qīng。
尘沙吹海立,风月半窗醒。chén shā chuī hǎi lì,fēng yuè bàn chuāng xǐng。
适意问芒屩,无心待屏星。shì yì wèn máng juē,wú xīn dài píng xīng。
风流那复见,食报在宁馨。fēng liú nà fù jiàn,shí bào zài níng xīn。

史致政

魏了翁

口道先生易,躬行君子难。kǒu dào xiān shēng yì,gōng xíng jūn zi nán。
浮荣残梦觉,活计一般酸。fú róng cán mèng jué,huó jì yī bān suān。
日晚乌声急,风高雁影寒。rì wǎn wū shēng jí,fēng gāo yàn yǐng hán。
行藏付千载,反覆要人看。xíng cáng fù qiān zài,fǎn fù yào rén kàn。

知崇庆府致政何君

魏了翁

外监名父子,元方难弟兄。wài jiān míng fù zi,yuán fāng nán dì xiōng。
鹤空黄壤梦,雁续紫霄声。hè kōng huáng rǎng mèng,yàn xù zǐ xiāo shēng。
山远玉无胫,春多天有情。shān yuǎn yù wú jìng,chūn duō tiān yǒu qíng。
至今溪上月,犹傍碧梧明。zhì jīn xī shàng yuè,yóu bàng bì wú míng。

知崇庆府致政何君

魏了翁

不把英雄彀,移为仕进媒。bù bǎ yīng xióng gòu,yí wèi shì jìn méi。
邑獒群怪吠,灶婢亦惊猜。yì áo qún guài fèi,zào bì yì jīng cāi。
且效功成退,宁须兴尽回。qiě xiào gōng chéng tuì,níng xū xīng jǐn huí。
芸芸终有谢,赢得早归来。yún yún zhōng yǒu xiè,yíng dé zǎo guī lái。

任重庆

魏了翁

诸任方衮衮,惜也大任君。zhū rèn fāng gǔn gǔn,xī yě dà rèn jūn。
曲突人谁信,扣阍天不闻。qū tū rén shuí xìn,kòu hūn tiān bù wén。
胆随豪满干,齿为愤穿龈。dǎn suí háo mǎn gàn,chǐ wèi fèn chuān kěn。
莫挽泉台恨,周箫咽涧云。mò wǎn quán tái hèn,zhōu xiāo yàn jiàn yún。

前利路运判冲佑李君

魏了翁

笃谨宁违俗,清淳不近名。dǔ jǐn níng wéi sú,qīng chún bù jìn míng。
几多岐上泣,独自吉中行。jǐ duō qí shàng qì,dú zì jí zhōng xíng。
岁晚露沾草,山空霜满荆。suì wǎn lù zhān cǎo,shān kōng shuāng mǎn jīng。
南溪后月夜,的的为谁明。nán xī hòu yuè yè,de de wèi shuí míng。

前利路运判冲佑李君

魏了翁

从橐心知旧,枢庭肺腑亲。cóng tuó xīn zhī jiù,shū tíng fèi fǔ qīn。
不从呼尔食,宁独曳其轮。bù cóng hū ěr shí,níng dú yè qí lún。
吴子杰魁士,黄公忠荩臣。wú zi jié kuí shì,huáng gōng zhōng jìn chén。
所知非所厚,亦足验为人。suǒ zhī fēi suǒ hòu,yì zú yàn wèi rén。

杨仲远

魏了翁

属我铭先竁,元符事益光。shǔ wǒ míng xiān cuì,yuán fú shì yì guāng。
十年黄壤梦,再世短松岗。shí nián huáng rǎng mèng,zài shì duǎn sōng gǎng。
楼外焄蒿集,阁前名节香。lóu wài xūn hāo jí,gé qián míng jié xiāng。
吴钩无处挂,刍束寄诸郎。wú gōu wú chù guà,chú shù jì zhū láng。

程隐君挽诗

魏了翁

岁凶瓶粟罄,屋破褚衣单。suì xiōng píng sù qìng,wū pò chǔ yī dān。
地寂鸟乌乐,天高鸿雁寒。dì jì niǎo wū lè,tiān gāo hóng yàn hán。
坟前晚生桂,露下草摧兰。fén qián wǎn shēng guì,lù xià cǎo cuī lán。
只把存耕处,令人反覆看。zhǐ bǎ cún gēng chù,lìng rén fǎn fù kàn。

通直致政姚君

魏了翁

一生官偪仄,几处狱平反。yī shēng guān bī zè,jǐ chù yù píng fǎn。
夜雨滴归思,凯风唳泪痕。yè yǔ dī guī sī,kǎi fēng lì lèi hén。
竟令驹入梦,莫尽桂销冤。jìng lìng jū rù mèng,mò jǐn guì xiāo yuān。
点检慈恩旧,秋空几断魂。diǎn jiǎn cí ēn jiù,qiū kōng jǐ duàn hún。

乐隐君挽诗

魏了翁

人畸天则偶,俗隘我常优。rén jī tiān zé ǒu,sú ài wǒ cháng yōu。
谩道蚿怜鳖,终成鹊避鸠。mán dào xián lián biē,zhōng chéng què bì jiū。
蹇驴花露晓,孤雁稻云秋。jiǎn lǘ huā lù xiǎo,gū yàn dào yún qiū。
想见招魂曲,人人说少游。xiǎng jiàn zhāo hún qū,rén rén shuō shǎo yóu。

许侍郎

魏了翁

杏园春接袂,蓬省夜分灯。xìng yuán chūn jiē mèi,péng shěng yè fēn dēng。
权相不吾以,贵人惟子憎。quán xiāng bù wú yǐ,guì rén wéi zi zēng。
虽云殊爵位,均不愧交朋。suī yún shū jué wèi,jūn bù kuì jiāo péng。
顾影追前事,悠然涕满膺。gù yǐng zhuī qián shì,yōu rán tì mǎn yīng。

许侍郎

魏了翁

近事君知不,王心莫与宁。jìn shì jūn zhī bù,wáng xīn mò yǔ níng。
融风薄台里,秋雨暗前星。róng fēng báo tái lǐ,qiū yǔ àn qián xīng。
鸿集稻粱少,虎嘷川谷腥。hóng jí dào liáng shǎo,hǔ háo chuān gǔ xīng。
人才关世道,敛涕为公铭。rén cái guān shì dào,liǎn tì wèi gōng míng。