古诗词

王乐道观文挽词三首

范纯仁

人间失词伯,天上落文星。rén jiān shī cí bó,tiān shàng luò wén xīng。
商皓终辞汉,桓荣厌授经。shāng hào zhōng cí hàn,huán róng yàn shòu jīng。
重泉赍志业,乔岳返英灵。zhòng quán jī zhì yè,qiáo yuè fǎn yīng líng。
身后千年事,空留竹简青。shēn hòu qiān nián shì,kōng liú zhú jiǎn qīng。

范纯仁

宋苏州吴县人,字尧夫。范仲淹次子。仁宗皇祐元年进士。尝从胡瑗、孙复学。父没始出仕,知襄城县。累官侍御史、同知谏院。言王安石变法妨民,语多激切,出知河中府,徙成都路转运使,以新法不便,戒州县未得遽行。哲宗立,除给事中。元祐元年,同知枢密院事。后拜相。哲宗亲政,累贬永州安置。徽宗立,连除观文殿大学士,促入觐,以目疾乞归。卒谥忠宣。有《范忠宣公集》。 范纯仁的作品>>

猜您喜欢

送宋大卿归淝上

范纯仁

眉寿康宁位九卿,人间五福最难并。méi shòu kāng níng wèi jiǔ qīng,rén jiān wǔ fú zuì nán bìng。
丹心报国冰霜洁,白首还家里社荣。dān xīn bào guó bīng shuāng jié,bái shǒu hái jiā lǐ shè róng。
化日尽输高世乐,野云应似出门情。huà rì jǐn shū gāo shì lè,yě yún yīng shì chū mén qíng。
淮淝美事传千载,何止孤风激后生。huái féi měi shì chuán qiān zài,hé zhǐ gū fēng jī hòu shēng。

和孔宗翰郎中见寄

范纯仁

圣人流泽到真贤,直节清名奕世传。shèng rén liú zé dào zhēn xián,zhí jié qīng míng yì shì chuán。
惠政讴谣腾楚甸,醉吟风月满江天。huì zhèng ōu yáo téng chǔ diān,zuì yín fēng yuè mǎn jiāng tiān。
嗟予滥典劭农印,归老几无坐客毡。jiē yǔ làn diǎn shào nóng yìn,guī lǎo jǐ wú zuò kè zhān。
一得新诗清百虑,黄粱未熟且安眠。yī dé xīn shī qīng bǎi lǜ,huáng liáng wèi shú qiě ān mián。

和傅钦之见寄

范纯仁

至道潜心信有功,目前超悟忽圆通。zhì dào qián xīn xìn yǒu gōng,mù qián chāo wù hū yuán tōng。
三身不在诸尘外,万象全归一照中。sān shēn bù zài zhū chén wài,wàn xiàng quán guī yī zhào zhōng。
念绝去来随处乐,法无取舍自然空。niàn jué qù lái suí chù lè,fǎ wú qǔ shě zì rán kōng。
护持雅属当仁力,枉问麻阳懒钝翁。hù chí yǎ shǔ dāng rén lì,wǎng wèn má yáng lǎn dùn wēng。

和余周郎中见寄

范纯仁

宦游从昔各艰难,方寸宁禁百虑干。huàn yóu cóng xī gè jiān nán,fāng cùn níng jìn bǎi lǜ gàn。
忧患早催颜鬓老,风波回念骨毛寒。yōu huàn zǎo cuī yán bìn lǎo,fēng bō huí niàn gǔ máo hán。
词场久托平生契,酒席方陪此日欢。cí chǎng jiǔ tuō píng shēng qì,jiǔ xí fāng péi cǐ rì huān。
致主庇民嗟晚矣,只堪相约挂尘冠。zhì zhǔ bì mín jiē wǎn yǐ,zhǐ kān xiāng yuē guà chén guān。

章伯望郊居

范纯仁

独爱高居远市廛,檐楹轩豁对江天。dú ài gāo jū yuǎn shì chán,yán yíng xuān huō duì jiāng tiān。
门前一曲平桥水,舍侧千畦附郭田。mén qián yī qū píng qiáo shuǐ,shě cè qiān qí fù guō tián。
鸥鸟渐能亲几杖,儿童应解爱林泉。ōu niǎo jiàn néng qīn jǐ zhàng,ér tóng yīng jiě ài lín quán。
朝廷方待忠贤急,莫厌京尘扑马鞯。cháo tíng fāng dài zhōng xián jí,mò yàn jīng chén pū mǎ jiān。

和张掞侍郎见寄

范纯仁

恋德怀贤出禁城,片心长挂若摇旌。liàn dé huái xián chū jìn chéng,piàn xīn zhǎng guà ruò yáo jīng。
留侯老弃人间事,白傅诗传海外名。liú hóu lǎo qì rén jiān shì,bái fù shī chuán hǎi wài míng。
潇洒琴尊资上寿,太平风月属高情。xiāo sǎ qín zūn zī shàng shòu,tài píng fēng yuè shǔ gāo qíng。
已知世故无关虑,佳句犹烦训后生。yǐ zhī shì gù wú guān lǜ,jiā jù yóu fán xùn hòu shēng。

和元子发学士见寄

范纯仁

二纪区区困宦游,相逢莫讶鬓先秋。èr jì qū qū kùn huàn yóu,xiāng féng mò yà bìn xiān qiū。
清时无补身空老,往事难追涕旋流。qīng shí wú bǔ shēn kōng lǎo,wǎng shì nán zhuī tì xuán liú。
举世交情怜我少,经旬行色为君留。jǔ shì jiāo qíng lián wǒ shǎo,jīng xún xíng sè wèi jūn liú。
何时归去江湖上,风月同寻范蠡舟。hé shí guī qù jiāng hú shàng,fēng yuè tóng xún fàn lí zhōu。

和王著作见寄

范纯仁

疏慵斋阁昼常扃,忽喜君来病魄醒。shū yōng zhāi gé zhòu cháng jiōng,hū xǐ jūn lái bìng pò xǐng。
走访禅山诸洞穴,醉吟词客旧林亭。zǒu fǎng chán shān zhū dòng xué,zuì yín cí kè jiù lín tíng。
十年多难头俱白,四友相看眼共青。shí nián duō nán tóu jù bái,sì yǒu xiāng kàn yǎn gòng qīng。
别后新诗收满轴,芝兰虽远有馀馨。bié hòu xīn shī shōu mǎn zhóu,zhī lán suī yuǎn yǒu yú xīn。

和李敷重九席上遣兴

范纯仁

谪居闲僻少朋游,珍重征帆肯暂收。zhé jū xián pì shǎo péng yóu,zhēn zhòng zhēng fān kěn zàn shōu。
多难共惊霜绕鬓,重阳还喜菊盈瓯。duō nán gòng jīng shuāng rào bìn,zhòng yáng hái xǐ jú yíng ōu。
楼前雨洗千山翠,天际江横万里秋。lóu qián yǔ xǐ qiān shān cuì,tiān jì jiāng héng wàn lǐ qiū。
节物相催人渐老,此身何日得归休。jié wù xiāng cuī rén jiàn lǎo,cǐ shēn hé rì dé guī xiū。

和谢师厚见寄

范纯仁

地僻官粗俦侣稀,乡关回首隔残晖。dì pì guān cū chóu lǚ xī,xiāng guān huí shǒu gé cán huī。
鬓沾楚雾人空老,水落红沙雁自归。bìn zhān chǔ wù rén kōng lǎo,shuǐ luò hóng shā yàn zì guī。
往事寻思都似梦,素期乖失谩知非。wǎng shì xún sī dōu shì mèng,sù qī guāi shī mán zhī fēi。
东风送雨长西去,心逐轻云日夜飞。dōng fēng sòng yǔ zhǎng xī qù,xīn zhú qīng yún rì yè fēi。

中秋赏月

范纯仁

碧落无云玉鉴飞,净中毫发了能窥。bì luò wú yún yù jiàn fēi,jìng zhōng háo fā le néng kuī。
光随酒蚁斟银榼,彩莹歌人发瓠犀。guāng suí jiǔ yǐ zhēn yín kē,cǎi yíng gē rén fā hù xī。
露重已从巾角垫,轮倾欲把斗杓携。lù zhòng yǐ cóng jīn jiǎo diàn,lún qīng yù bǎ dòu biāo xié。
醉狂直好探蟾窟,安得陵空万仞梯。zuì kuáng zhí hǎo tàn chán kū,ān dé líng kōng wàn rèn tī。

和耿宪见赠

范纯仁

仕途名迹本幽遐,谏省俄登忝世家。shì tú míng jì běn yōu xiá,jiàn shěng é dēng tiǎn shì jiā。
恩戴丘山宜尽瘁,言关社稷敢攲邪。ēn dài qiū shān yí jǐn cuì,yán guān shè jì gǎn qī xié。
献芹宁识羔羊美,抱瓮徒为智士嗟。xiàn qín níng shí gāo yáng měi,bào wèng tú wèi zhì shì jiē。
君子一言华衮重,此身被服愧无涯。jūn zi yī yán huá gǔn zhòng,cǐ shēn bèi fú kuì wú yá。

和曹职方至日

范纯仁

宦游将老愧蓬飘,逢节他乡倍寂寥。huàn yóu jiāng lǎo kuì péng piāo,féng jié tā xiāng bèi jì liáo。
世网萦身难自解,鬓霜凝鉴不重消。shì wǎng yíng shēn nán zì jiě,bìn shuāng níng jiàn bù zhòng xiāo。
随阳鸣雁闻初急,向日丹枫惜半凋。suí yáng míng yàn wén chū jí,xiàng rì dān fēng xī bàn diāo。
饱暖全家尽君赐,忍看编户独无聊。bǎo nuǎn quán jiā jǐn jūn cì,rěn kàn biān hù dú wú liáo。

和耿宪秘校喜雨

范纯仁

愆阳六月气仍骄,多士身劳思亦焦。qiān yáng liù yuè qì réng jiāo,duō shì shēn láo sī yì jiāo。
膏泽俄随恩诏溥,螟蝗半逐野云飘。gāo zé é suí ēn zhào pǔ,míng huáng bàn zhú yě yún piāo。
岁时敢望家聊给,赋敛能供政有条。suì shí gǎn wàng jiā liáo gěi,fù liǎn néng gōng zhèng yǒu tiáo。
凿井耕田忘帝力,何当鼓腹播民谣。záo jǐng gēng tián wàng dì lì,hé dāng gǔ fù bō mín yáo。

和曹演甫中秋见怀

范纯仁

去年对月忆良朋,今夕谁同塞上情。qù nián duì yuè yì liáng péng,jīn xī shuí tóng sāi shàng qíng。
华发苍颜人易老,赏心乐事古难并。huá fā cāng yán rén yì lǎo,shǎng xīn lè shì gǔ nán bìng。
戍楼笛响千山迥,沙漠霜寒万里明。shù lóu dí xiǎng qiān shān jiǒng,shā mò shuāng hán wàn lǐ míng。
半夜归鸿飞不断,好将幽梦到淮城。bàn yè guī hóng fēi bù duàn,hǎo jiāng yōu mèng dào huái chéng。