古诗词

送贾春卿宰尉氏

范纯仁

相君勋业冠朝端,爱子犹居字俗官。xiāng jūn xūn yè guān cháo duān,ài zi yóu jū zì sú guān。
道德相传家有法,功名善继古为难。dào dé xiāng chuán jiā yǒu fǎ,gōng míng shàn jì gǔ wèi nán。
清平足使群情化,谈笑能令万室安。qīng píng zú shǐ qún qíng huà,tán xiào néng lìng wàn shì ān。
千里远途今日见,愿当仁政勿盘桓。qiān lǐ yuǎn tú jīn rì jiàn,yuàn dāng rén zhèng wù pán huán。

范纯仁

宋苏州吴县人,字尧夫。范仲淹次子。仁宗皇祐元年进士。尝从胡瑗、孙复学。父没始出仕,知襄城县。累官侍御史、同知谏院。言王安石变法妨民,语多激切,出知河中府,徙成都路转运使,以新法不便,戒州县未得遽行。哲宗立,除给事中。元祐元年,同知枢密院事。后拜相。哲宗亲政,累贬永州安置。徽宗立,连除观文殿大学士,促入觐,以目疾乞归。卒谥忠宣。有《范忠宣公集》。 范纯仁的作品>>

猜您喜欢

慈圣光献皇后挽词二首

范纯仁

帝图绵永合无涯,天降真人动鲁沙。dì tú mián yǒng hé wú yá,tiān jiàng zhēn rén dòng lǔ shā。
两奉离明来继业,久膺舜养似重华。liǎng fèng lí míng lái jì yè,jiǔ yīng shùn yǎng shì zhòng huá。
徽音远过周文母,俭德深惩汉外家。huī yīn yuǎn guò zhōu wén mǔ,jiǎn dé shēn chéng hàn wài jiā。
仙仗忽遥灵寝闭,悲风空引戟幡斜。xiān zhàng hū yáo líng qǐn bì,bēi fēng kōng yǐn jǐ fān xié。

慈圣光献皇后挽词二首

范纯仁

画梁归燕拂轻埃,庆寿宫花亦盛开。huà liáng guī yàn fú qīng āi,qìng shòu gōng huā yì shèng kāi。
平日仙踪何处觅,今年春色为谁来。píng rì xiān zōng hé chù mì,jīn nián chūn sè wèi shuí lái。
寝门永隔慈孙问,陵路俄瞻吉仗回。qǐn mén yǒng gé cí sūn wèn,líng lù é zhān jí zhàng huí。
圣主孝思刑四海,千秋万载咏烝哉。shèng zhǔ xiào sī xíng sì hǎi,qiān qiū wàn zài yǒng zhēng zāi。

康国韩公子华挽词二首其二

范纯仁

弟兄俱是龙门客,数载难忘国士知。dì xiōng jù shì lóng mén kè,shù zài nán wàng guó shì zhī。
疲马每怜谙远道,焦桐竟待挂朱丝。pí mǎ měi lián ān yuǎn dào,jiāo tóng jìng dài guà zhū sī。
青云空费提携力,白首应无报称期。qīng yún kōng fèi tí xié lì,bái shǒu yīng wú bào chēng qī。
未到柏城持葬绋,祖庭长恸涕淋漓。wèi dào bǎi chéng chí zàng fú,zǔ tíng zhǎng tòng tì lín lí。

睢阳五老图

范纯仁

荣名雅望退休闲,声誉清高已纳冠。róng míng yǎ wàng tuì xiū xián,shēng yù qīng gāo yǐ nà guān。
匡国多方开五老,齐名有道列双桓。kuāng guó duō fāng kāi wǔ lǎo,qí míng yǒu dào liè shuāng huán。
耆英后会成威烈,相貌前图壮世寒。qí yīng hòu huì chéng wēi liè,xiāng mào qián tú zhuàng shì hán。
吾道欲如公道立,百年藻鉴动人看。wú dào yù rú gōng dào lì,bǎi nián zǎo jiàn dòng rén kàn。

孔宁极先生拜官二首

范纯仁

圣朝旌德向丘园,紫诏颁恩到荜门。shèng cháo jīng dé xiàng qiū yuán,zǐ zhào bān ēn dào bì mén。
乡老始知为善贵,竞相廉让教儿孙。xiāng lǎo shǐ zhī wèi shàn guì,jìng xiāng lián ràng jiào ér sūn。

孔宁极先生拜官二首

范纯仁

先生操术本真儒,进退恬然与道俱。xiān shēng cāo shù běn zhēn rú,jìn tuì tián rán yǔ dào jù。
宠至不惊高节在,岂颛虚誉激凡愚。chǒng zhì bù jīng gāo jié zài,qǐ zhuān xū yù jī fán yú。

龙门山二首

范纯仁

云拥楼台雪拥川,亲朋行望举吟鞭。yún yōng lóu tái xuě yōng chuān,qīn péng xíng wàng jǔ yín biān。
烟龛万叠凌花霰,坐见金人变玉仙。yān kān wàn dié líng huā xiàn,zuò jiàn jīn rén biàn yù xiān。

龙门山二首

范纯仁

松筠深处访潜溪,唐相当年卜隐栖。sōng yún shēn chù fǎng qián xī,táng xiāng dāng nián bo yǐn qī。
必竟主人归不得,只教游客驻轮蹄。bì jìng zhǔ rén guī bù dé,zhǐ jiào yóu kè zhù lún tí。

独游石岩寄诸友

范纯仁

乱石巉空耸翠棱,攀萝寻胜逐溪声。luàn shí chán kōng sǒng cuì léng,pān luó xún shèng zhú xī shēng。
爱山怀友情无限,日暮岩边独记名。ài shān huái yǒu qíng wú xiàn,rì mù yán biān dú jì míng。

龙门马上望雪

范纯仁

山开晓色千峰玉,草映寒光万点琼。shān kāi xiǎo sè qiān fēng yù,cǎo yìng hán guāng wàn diǎn qióng。
为我春游添景物,不教桃李独鲜明。wèi wǒ chūn yóu tiān jǐng wù,bù jiào táo lǐ dú xiān míng。

临汝温泉

范纯仁

山前阴火煮灵源,昔日曾临万乘尊。shān qián yīn huǒ zhǔ líng yuán,xī rì céng lín wàn chéng zūn。
历尽兴亡只如此,不随时俗变寒温。lì jǐn xīng wáng zhǐ rú cǐ,bù suí shí sú biàn hán wēn。

赴郑郎中宴集

范纯仁

卧锦仙郎久卜居,满床书史日康娱。wò jǐn xiān láng jiǔ bo jū,mǎn chuáng shū shǐ rì kāng yú。
邀朋欲走趋斋阁,不厌尘埃俗客无。yāo péng yù zǒu qū zhāi gé,bù yàn chén āi sú kè wú。

和吕献可牡丹

范纯仁

去年仁政与春来,真赏曾蒙醉目回。qù nián rén zhèng yǔ chūn lái,zhēn shǎng céng méng zuì mù huí。
红旆已随芝检去,满栏芳意为谁开。hóng pèi yǐ suí zhī jiǎn qù,mǎn lán fāng yì wèi shuí kāi。

和献可龙峰寺见寄三首

范纯仁

驱车日日望行舟,目断风帆不可留。qū chē rì rì wàng xíng zhōu,mù duàn fēng fān bù kě liú。
独有召公遗爱地,苍山重叠满晴楼。dú yǒu zhào gōng yí ài dì,cāng shān zhòng dié mǎn qíng lóu。

和献可龙峰寺见寄三首

范纯仁

丹心自许酬明主,百谪那能避贵权。dān xīn zì xǔ chóu míng zhǔ,bǎi zhé nà néng bì guì quán。
此道方今谁复问,望公须向古人前。cǐ dào fāng jīn shuí fù wèn,wàng gōng xū xiàng gǔ rén qián。