古诗词

和吴仲庶晚春游海云

范纯仁

东郊行乐冠西州,古寺岧峣翠岭头。dōng jiāo xíng lè guān xī zhōu,gǔ sì tiáo yáo cuì lǐng tóu。
化俗文翁传岂弟,寻山谢傅继风流。huà sú wén wēng chuán qǐ dì,xún shān xiè fù jì fēng liú。
天涯尊酒欣相遇,剑外三春得共游。tiān yá zūn jiǔ xīn xiāng yù,jiàn wài sān chūn dé gòng yóu。
雅兴直须穷胜赏,年光难使隙驹留。yǎ xīng zhí xū qióng shèng shǎng,nián guāng nán shǐ xì jū liú。

范纯仁

宋苏州吴县人,字尧夫。范仲淹次子。仁宗皇祐元年进士。尝从胡瑗、孙复学。父没始出仕,知襄城县。累官侍御史、同知谏院。言王安石变法妨民,语多激切,出知河中府,徙成都路转运使,以新法不便,戒州县未得遽行。哲宗立,除给事中。元祐元年,同知枢密院事。后拜相。哲宗亲政,累贬永州安置。徽宗立,连除观文殿大学士,促入觐,以目疾乞归。卒谥忠宣。有《范忠宣公集》。 范纯仁的作品>>

猜您喜欢

鲜于谏议挽词三首

范纯仁

左蜀称多彦,唯公第一流。zuǒ shǔ chēng duō yàn,wéi gōng dì yī liú。
青蒲曾悟主,白首未封侯。qīng pú céng wù zhǔ,bái shǒu wèi fēng hóu。
名节传千古,英灵掩一丘。míng jié chuán qiān gǔ,yīng líng yǎn yī qiū。
平生僚友分,怀想涕难收。píng shēng liáo yǒu fēn,huái xiǎng tì nán shōu。

鲜于谏议挽词三首

范纯仁

命矣才中寿,天乎丧哲人。mìng yǐ cái zhōng shòu,tiān hū sàng zhé rén。
逢时身已病,达晚志难伸。féng shí shēn yǐ bìng,dá wǎn zhì nán shēn。
清俭贫弥乐,文章老更醇。qīng jiǎn pín mí lè,wén zhāng lǎo gèng chún。
贻谋有馀庆,孙子自振振。yí móu yǒu yú qìng,sūn zi zì zhèn zhèn。

鲜于谏议挽词三首

范纯仁

曾向西都陪白社,同为御史带乌纱。céng xiàng xī dōu péi bái shè,tóng wèi yù shǐ dài wū shā。
盘筵真率无多品,歌舞相参作一家。pán yán zhēn lǜ wú duō pǐn,gē wǔ xiāng cān zuò yī jiā。
连日赏穷伊阙寺,乘春看尽洛阳花。lián rì shǎng qióng yī quē sì,chéng chūn kàn jǐn luò yáng huā。
那知遥作终天别,不预乡人挽葬车。nà zhī yáo zuò zhōng tiān bié,bù yù xiāng rén wǎn zàng chē。

申国太师吕公晦叔挽词三首

范纯仁

冢宰传三世,元勋辅六朝。zhǒng zǎi chuán sān shì,yuán xūn fǔ liù cháo。
承家同郑武,致主必唐尧。chéng jiā tóng zhèng wǔ,zhì zhǔ bì táng yáo。
梁坏将何仰,川流不可邀。liáng huài jiāng hé yǎng,chuān liú bù kě yāo。
新阡人散后,林柏暮萧萧。xīn qiān rén sàn hòu,lín bǎi mù xiāo xiāo。

申国太师吕公晦叔挽词三首

范纯仁

仪物罗西甸,恩荣葬上公。yí wù luó xī diān,ēn róng zàng shàng gōng。
悠扬蒿里日,惨淡柏城风。yōu yáng hāo lǐ rì,cǎn dàn bǎi chéng fēng。
河岳收英气,旗常纪茂功。hé yuè shōu yīng qì,qí cháng jì mào gōng。
传家多令子,将复继遗忠。chuán jiā duō lìng zi,jiāng fù jì yí zhōng。

申国太师吕公晦叔挽词三首

范纯仁

达尊推国老,雅量寔予师。dá zūn tuī guó lǎo,yǎ liàng shí yǔ shī。
世翊千龄运,哀闻二圣悲。shì yì qiān líng yùn,āi wén èr shèng bēi。
伤心瞻傅象,竭力奉萧规。shāng xīn zhān fù xiàng,jié lì fèng xiāo guī。
多少忠贤泪,非唯哭己知。duō shǎo zhōng xián lèi,fēi wéi kū jǐ zhī。

蜀郡范公景仁挽词三首

范纯仁

翰苑文章伯,金华侍从臣。hàn yuàn wén zhāng bó,jīn huá shì cóng chén。
四朝行直道,一意在生民。sì cháo xíng zhí dào,yī yì zài shēng mín。
白首唯忧国,青云早退身。bái shǒu wéi yōu guó,qīng yún zǎo tuì shēn。
囊中有遗稿,不学茂陵人。náng zhōng yǒu yí gǎo,bù xué mào líng rén。

蜀郡范公景仁挽词三首

范纯仁

伊洛相逢日,忠贤盛集时。yī luò xiāng féng rì,zhōng xián shèng jí shí。
游从敦气义,唱和若埙篪。yóu cóng dūn qì yì,chàng hé ruò xūn chí。
汉嗣资商老,尧章忆后夔。hàn sì zī shāng lǎo,yáo zhāng yì hòu kuí。
云亡时共惜,不独故人悲。yún wáng shí gòng xī,bù dú gù rén bēi。

蜀郡范公景仁挽词三首

范纯仁

新阡近箕颍,故国远岷峨。xīn qiān jìn jī yǐng,gù guó yuǎn mín é。
禁从同侪少,门风吉士多。jìn cóng tóng chái shǎo,mén fēng jí shì duō。
笑言如昨梦,身世逐颓波。xiào yán rú zuó mèng,shēn shì zhú tuí bō。
唯有高名在,千年不可磨。wéi yǒu gāo míng zài,qiān nián bù kě mó。

李师中待制挽词二首

范纯仁

才识无前辈,文章有古风。cái shí wú qián bèi,wén zhāng yǒu gǔ fēng。
爱时甘屡黜,报国仗孤忠。ài shí gān lǚ chù,bào guó zhàng gū zhōng。
夙有请缨志,竟成标柱功。sù yǒu qǐng yīng zhì,jìng chéng biāo zhù gōng。
子孙传善庆,不独在其躬。zi sūn chuán shàn qìng,bù dú zài qí gōng。

李师中待制挽词二首

范纯仁

历阳相遇日,流落喜俱存。lì yáng xiāng yù rì,liú luò xǐ jù cún。
不起骚人叹,唯知圣主恩。bù qǐ sāo rén tàn,wéi zhī shèng zhǔ ēn。
蟹膏红满箸,蚁酒白盈尊。xiè gāo hóng mǎn zhù,yǐ jiǔ bái yíng zūn。
岂谓江边别,深情不再论。qǐ wèi jiāng biān bié,shēn qíng bù zài lùn。

康国韩公子华挽词二首其一

范纯仁

棣萼联三事,台星聚一门。dì è lián sān shì,tái xīng jù yī mén。
诚心多士服,德望四朝尊。chéng xīn duō shì fú,dé wàng sì cháo zūn。
傅相骑箕远,萧规与汉存。fù xiāng qí jī yuǎn,xiāo guī yǔ hàn cún。
两宫临奠日,哀恸见殊恩。liǎng gōng lín diàn rì,āi tòng jiàn shū ēn。

李彦深哀词二首

范纯仁

妙年亲研席,壮岁各西东。miào nián qīn yán xí,zhuàng suì gè xī dōng。
场屋腾文价,乡关振义风。chǎng wū téng wén jià,xiāng guān zhèn yì fēng。
不违颜巷陋,竟哭阮途穷。bù wéi yán xiàng lòu,jìng kū ruǎn tú qióng。
赖得贤夫子,遗骖为送终。lài dé xián fū zi,yí cān wèi sòng zhōng。

李彦深哀词二首

范纯仁

汲汲亲师友,翘翘绝辈流。jí jí qīn shī yǒu,qiào qiào jué bèi liú。
读书求体要,知命释穷愁。dú shū qiú tǐ yào,zhī mìng shì qióng chóu。
清白传三世,才华掩一丘。qīng bái chuán sān shì,cái huá yǎn yī qiū。
平生怀旧泪,为子独难收。píng shēng huái jiù lèi,wèi zi dú nán shōu。

王乐道观文挽词三首

范纯仁

人间失词伯,天上落文星。rén jiān shī cí bó,tiān shàng luò wén xīng。
商皓终辞汉,桓荣厌授经。shāng hào zhōng cí hàn,huán róng yàn shòu jīng。
重泉赍志业,乔岳返英灵。zhòng quán jī zhì yè,qiáo yuè fǎn yīng líng。
身后千年事,空留竹简青。shēn hòu qiān nián shì,kōng liú zhú jiǎn qīng。