古诗词

醉蓬莱·廷评庆寿

韦骧

漏新春消耗,柳眼微青,素梅犹小。lòu xīn chūn xiāo hào,liǔ yǎn wēi qīng,sù méi yóu xiǎo。
帘幕轻寒,引炉烟袅袅。lián mù qīng hán,yǐn lú yān niǎo niǎo。
凤管雍容,雁筝清切,对绮筵呈妙。fèng guǎn yōng róng,yàn zhēng qīng qiè,duì qǐ yán chéng miào。
此际欢虞,门庭自有,辉光荣耀。cǐ jì huān yú,mén tíng zì yǒu,huī guāng róng yào。
庆事难逢,世间须信,八十遐龄,古来稀少。qìng shì nán féng,shì jiān xū xìn,bā shí xiá líng,gǔ lái xī shǎo。
况偶佳辰,是桑弧曾表。kuàng ǒu jiā chén,shì sāng hú céng biǎo。
满奉金觥,暂停牙板,听雅歌精祷。mǎn fèng jīn gōng,zàn tíng yá bǎn,tīng yǎ gē jīng dǎo。
惟愿增高,龟年鹤算,鸿恩紫诏。wéi yuàn zēng gāo,guī nián hè suàn,hóng ēn zǐ zhào。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

和孙正甫二首

韦骧

马头今日向西行,不比来时道路生。mǎ tóu jīn rì xiàng xī xíng,bù bǐ lái shí dào lù shēng。
与子联镳下长阪,无人回首望高城。yǔ zi lián biāo xià zhǎng bǎn,wú rén huí shǒu wàng gāo chéng。
疏林积叶牛闲卧,衰草牵风兔自惊。shū lín jī yè niú xián wò,shuāi cǎo qiān fēng tù zì jīng。
诗思过于归思好,征鸿斜衬落霞明。shī sī guò yú guī sī hǎo,zhēng hóng xié chèn luò xiá míng。

游齐州灵岩四首

韦骧

征尘汹汹顿消磨,路入灵岩好趣多。zhēng chén xiōng xiōng dùn xiāo mó,lù rù líng yán hǎo qù duō。
崖穴透空疑昼月,泉池凝渌似春波。yá xué tòu kōng yí zhòu yuè,quán chí níng lù shì chūn bō。
锦帷香细薰千佛,金殿灯明觉众魔。jǐn wéi xiāng xì xūn qiān fú,jīn diàn dēng míng jué zhòng mó。
一宿禅房幸安稳,明朝骑马又长坡。yī sù chán fáng xìng ān wěn,míng cháo qí mǎ yòu zhǎng pō。

游齐州灵岩四首

韦骧

东国名高独此岩,群峰环抱自韬钤。dōng guó míng gāo dú cǐ yán,qún fēng huán bào zì tāo qián。
道场岑寂规风古,禅室空疏杖喝严。dào chǎng cén jì guī fēng gǔ,chán shì kōng shū zhàng hē yán。
木落有时飘殿角,云寒终日蔽山尖。mù luò yǒu shí piāo diàn jiǎo,yún hán zhōng rì bì shān jiān。
不知双鹤归何处,留得灵泉与众甜。bù zhī shuāng hè guī hé chù,liú dé líng quán yǔ zhòng tián。

游齐州灵岩四首

韦骧

区区不觉路岐难,尘土衣冠喜动颜。qū qū bù jué lù qí nán,chén tǔ yī guān xǐ dòng yán。
已见成书归上国,更逢便道览名山。yǐ jiàn chéng shū guī shàng guó,gèng féng biàn dào lǎn míng shān。
随轩幸涉三时久,弭节仍陪半日闲。suí xuān xìng shè sān shí jiǔ,mǐ jié réng péi bàn rì xián。
却与禅翁自相悦,绣衣云步共追攀。què yǔ chán wēng zì xiāng yuè,xiù yī yún bù gòng zhuī pān。

游齐州灵岩四首

韦骧

鸡鸣峰外日曈昽,欲去踌躇兴未穷。jī míng fēng wài rì tóng lóng,yù qù chóu chú xīng wèi qióng。
索笔请题青石柱,留名愿附碧纱笼。suǒ bǐ qǐng tí qīng shí zhù,liú míng yuàn fù bì shā lóng。
重裘迥触千山雾,回辔轻随一径风。zhòng qiú jiǒng chù qiān shān wù,huí pèi qīng suí yī jìng fēng。
跋马频频望苍翠,他时应与梦魂通。bá mǎ pín pín wàng cāng cuì,tā shí yīng yǔ mèng hún tōng。

再和颜长道见寄

韦骧

行役牵挛好思悭,诗筒旬浃未能还。xíng yì qiān luán hǎo sī qiān,shī tǒng xún jiā wèi néng hái。
驱驰东国黄尘路,梦想南乡碧玉山。qū chí dōng guó huáng chén lù,mèng xiǎng nán xiāng bì yù shān。
顾我俗情方衮衮,爱君佳句独班班。gù wǒ sú qíng fāng gǔn gǔn,ài jūn jiā jù dú bān bān。
再吟再和都缄寄,幸有冥鸿羽翼闲。zài yín zài hé dōu jiān jì,xìng yǒu míng hóng yǔ yì xián。

小雪后牡丹号朝天红者开于县宅西圃

韦骧

西林枯蘖著繁霜,一品仙葩独自芳。xī lín kū niè zhù fán shuāng,yī pǐn xiān pā dú zì fāng。
天意似教惊世俗,岁寒方信属花王。tiān yì shì jiào jīng shì sú,suì hán fāng xìn shǔ huā wáng。
才迎晓日仍添色,不得春风也倍香。cái yíng xiǎo rì réng tiān sè,bù dé chūn fēng yě bèi xiāng。
修竹茂松应内愧,后凋从此是寻常。xiū zhú mào sōng yīng nèi kuì,hòu diāo cóng cǐ shì xún cháng。

八月二十四日州牡丹

韦骧

八月西风动地来,枯株衰卉惨池台。bā yuè xī fēng dòng dì lái,kū zhū shuāi huì cǎn chí tái。
如何春色花王品,独对霜威御史开。rú hé chūn sè huā wáng pǐn,dú duì shuāng wēi yù shǐ kāi。
冷艳自然欺竹柏,清香足以荐樽罍。lěng yàn zì rán qī zhú bǎi,qīng xiāng zú yǐ jiàn zūn léi。
岂非千里宽羸俗,召得阳和暗里回。qǐ fēi qiān lǐ kuān léi sú,zhào dé yáng hé àn lǐ huí。

寄橙与孙叔康

韦骧

金包磊落冒朝阳,辉映秋林气燄长。jīn bāo lěi luò mào cháo yáng,huī yìng qiū lín qì yàn zhǎng。
带露摘来盈翠笼,披云擎去荐黄堂。dài lù zhāi lái yíng cuì lóng,pī yún qíng qù jiàn huáng táng。
野芹谩欲分微意,杯菊应嫌夺异香。yě qín mán yù fēn wēi yì,bēi jú yīng xián duó yì xiāng。
沙上木奴还可贡,题书须待洞庭霜。shā shàng mù nú hái kě gòng,tí shū xū dài dòng tíng shuāng。

喜潘通甫回郡

韦骧

传道前驺入郡城,白狼山外一驰情。chuán dào qián zōu rù jùn chéng,bái láng shān wài yī chí qíng。
谈锋暌远逾三月,使指间关涉几程。tán fēng kuí yuǎn yú sān yuè,shǐ zhǐ jiān guān shè jǐ chéng。
我独贤劳肯嗟叹,国之武备藉经营。wǒ dú xián láo kěn jiē tàn,guó zhī wǔ bèi jí jīng yíng。
公馀未省诗多少,愿借沧浪许濯缨。gōng yú wèi shěng shī duō shǎo,yuàn jiè cāng làng xǔ zhuó yīng。

和孙叔康九日三首

韦骧

楼压西城埤堄重,使君才思浩无穷。lóu yā xī chéng pí nì zhòng,shǐ jūn cái sī hào wú qióng。
芳樽泛出陶潜菊,健笔吟成老杜风。fāng zūn fàn chū táo qián jú,jiàn bǐ yín chéng lǎo dù fēng。
西座一时飞大白,双旌尽晚卷深红。xī zuò yī shí fēi dà bái,shuāng jīng jǐn wǎn juǎn shēn hóng。
自怜远迹违高会,九月篇章亦幸同。zì lián yuǎn jì wéi gāo huì,jiǔ yuè piān zhāng yì xìng tóng。

和孙叔康九日三首

韦骧

使旆登高拂晓来,贤宾道旧喜追陪。shǐ pèi dēng gāo fú xiǎo lái,xián bīn dào jiù xǐ zhuī péi。
东篱黄菊因时盛,北海清樽趁节开。dōng lí huáng jú yīn shí shèng,běi hǎi qīng zūn chèn jié kāi。
帘幕云收见洲渚,笙箫风引下楼台。lián mù yún shōu jiàn zhōu zhǔ,shēng xiāo fēng yǐn xià lóu tái。
新诗侑酒穷佳兴,不惜当筵耻执罍。xīn shī yòu jiǔ qióng jiā xīng,bù xī dāng yán chǐ zhí léi。

和孙叔康九日三首

韦骧

区区冷色度凉秋,不得乘时奉胜游。qū qū lěng sè dù liáng qiū,bù dé chéng shí fèng shèng yóu。
九日杯觞虽独远,一番珠玉幸兼收。jiǔ rì bēi shāng suī dú yuǎn,yī fān zhū yù xìng jiān shōu。
紫萸随分浮金盏,明月还能照荻洲。zǐ yú suí fēn fú jīn zhǎn,míng yuè hái néng zhào dí zhōu。
欲写萧条才思拙,临笺尤愧乏银钩。yù xiě xiāo tiáo cái sī zhuō,lín jiān yóu kuì fá yín gōu。

和潘通甫芍药

韦骧

牡丹谢后觉荒凉,此艳中兴百步香。mǔ dān xiè hòu jué huāng liáng,cǐ yàn zhōng xīng bǎi bù xiāng。
莫诮雕栏当晚节,须知名卉绝群芳。mò qiào diāo lán dāng wǎn jié,xū zhī míng huì jué qún fāng。
金刀剪处云霞被,翠笼擎来锦绣裳。jīn dāo jiǎn chù yún xiá bèi,cuì lóng qíng lái jǐn xiù shang。
别乘殷勤华府宴,应将花谱议前王。bié chéng yīn qín huá fǔ yàn,yīng jiāng huā pǔ yì qián wáng。

和叔康侍亲游琅山

韦骧

晚扬红旆出郊关,昼奉安舆上碧山。wǎn yáng hóng pèi chū jiāo guān,zhòu fèng ān yú shàng bì shān。
野色苍茫云色外,岚光飞动水光间。yě sè cāng máng yún sè wài,lán guāng fēi dòng shuǐ guāng jiān。
行庖荐馔烹金鼎,荷剑挑樽结玉环。xíng páo jiàn zhuàn pēng jīn dǐng,hé jiàn tiāo zūn jié yù huán。
归路邦人瞻庆侍,银龟朱绂照酡颜。guī lù bāng rén zhān qìng shì,yín guī zhū fú zhào tuó yán。