古诗词

和献可龙峰寺见寄三首

范纯仁

驱车日日望行舟,目断风帆不可留。qū chē rì rì wàng xíng zhōu,mù duàn fēng fān bù kě liú。
独有召公遗爱地,苍山重叠满晴楼。dú yǒu zhào gōng yí ài dì,cāng shān zhòng dié mǎn qíng lóu。

范纯仁

宋苏州吴县人,字尧夫。范仲淹次子。仁宗皇祐元年进士。尝从胡瑗、孙复学。父没始出仕,知襄城县。累官侍御史、同知谏院。言王安石变法妨民,语多激切,出知河中府,徙成都路转运使,以新法不便,戒州县未得遽行。哲宗立,除给事中。元祐元年,同知枢密院事。后拜相。哲宗亲政,累贬永州安置。徽宗立,连除观文殿大学士,促入觐,以目疾乞归。卒谥忠宣。有《范忠宣公集》。 范纯仁的作品>>

猜您喜欢

和李康侯屯田见寄韵二首

范纯仁

心为积仁唯岂弟,官因任直少升迁。xīn wèi jī rén wéi qǐ dì,guān yīn rèn zhí shǎo shēng qiān。
处常自享荣期乐,早退皆输白傅贤。chù cháng zì xiǎng róng qī lè,zǎo tuì jiē shū bái fù xián。
官路风波今免矣,善人福寿固宜然。guān lù fēng bō jīn miǎn yǐ,shàn rén fú shòu gù yí rán。
谪居未遂归田计,犹欲希风向暮年。zhé jū wèi suì guī tián jì,yóu yù xī fēng xiàng mù nián。

和李康侯屯田见寄韵二首

范纯仁

仕途三黜信多难,名迹常忧不自完。shì tú sān chù xìn duō nán,míng jì cháng yōu bù zì wán。
幸赖圣恩宽罪戾,敢辞闲地尽盘桓。xìng lài shèng ēn kuān zuì lì,gǎn cí xián dì jǐn pán huán。
孟生坠甑何能顾,贡禹尘冠岂复弹。mèng shēng zhuì zèng hé néng gù,gòng yǔ chén guān qǐ fù dàn。
俸入虽贫家世事,釜鱼前世已称丹。fèng rù suī pín jiā shì shì,fǔ yú qián shì yǐ chēng dān。

和管滂著作见寄韵

范纯仁

生平迂拙畏非彝,苦爱曾颜道甚夷。shēng píng yū zhuō wèi fēi yí,kǔ ài céng yán dào shén yí。
麋鹿岂堪婴组绂,渔樵只合在山陂。mí lù qǐ kān yīng zǔ fú,yú qiáo zhǐ hé zài shān bēi。
遭时不叹冯唐老,忍耻空惭鲍叔知。zāo shí bù tàn féng táng lǎo,rěn chǐ kōng cán bào shū zhī。
盈纸更烦佳句赠,雅情深厚俗难窥。yíng zhǐ gèng fán jiā jù zèng,yǎ qíng shēn hòu sú nán kuī。

又和席上见赠

范纯仁

官舍荒凉近古城,园林七月起秋声。guān shě huāng liáng jìn gǔ chéng,yuán lín qī yuè qǐ qiū shēng。
偶来嘉客从芸省,似对清冰满玉罂。ǒu lái jiā kè cóng yún shěng,shì duì qīng bīng mǎn yù yīng。
谈笑从容诚吏隐,逢迎疏野愧朝英。tán xiào cóng róng chéng lì yǐn,féng yíng shū yě kuì cháo yīng。
田庐未得长归去,山鸟知人半夜鸣。tián lú wèi dé zhǎng guī qù,shān niǎo zhī rén bàn yè míng。

和王乐道西湖席上

范纯仁

春湖景物画图中,朱阁偏宜翠柳笼。chūn hú jǐng wù huà tú zhōng,zhū gé piān yí cuì liǔ lóng。
上客纵谈髯奋白,佳人醉舞脸舒红。shàng kè zòng tán rán fèn bái,jiā rén zuì wǔ liǎn shū hóng。
铺张锦绣花边日,堆叠琉璃水面风。pù zhāng jǐn xiù huā biān rì,duī dié liú lí shuǐ miàn fēng。
民俗欢游鱼鸟乐,主人才合代天工。mín sú huān yóu yú niǎo lè,zhǔ rén cái hé dài tiān gōng。

和王定国见寄

范纯仁

谪居终日省愆尤,贝锦虽成职我由。zhé jū zhōng rì shěng qiān yóu,bèi jǐn suī chéng zhí wǒ yóu。
萍梗屡嗟罹放逐,风波更险信沈浮。píng gěng lǚ jiē lí fàng zhú,fēng bō gèng xiǎn xìn shěn fú。
生还故里诚多幸,坐废明时敢不忧。shēng hái gù lǐ chéng duō xìng,zuò fèi míng shí gǎn bù yōu。
自是无才速官谤,非关有命压人头。zì shì wú cái sù guān bàng,fēi guān yǒu mìng yā rén tóu。

病起和李康侯屯田见寄

范纯仁

养生不达嵇康论,知止聊遵老氏书。yǎng shēng bù dá jī kāng lùn,zhī zhǐ liáo zūn lǎo shì shū。
左宦行将三岁许,羸疴复卧四旬馀。zuǒ huàn xíng jiāng sān suì xǔ,léi kē fù wò sì xún yú。
手扶瘦竹形相称,鬓拟新霜色一如。shǒu fú shòu zhú xíng xiāng chēng,bìn nǐ xīn shuāng sè yī rú。
独枉故人诗意重,涅磨无改是璠玙。dú wǎng gù rén shī yì zhòng,niè mó wú gǎi shì fán yú。

和王微之同持国泛舟登楼

范纯仁

故人还喜笑言同,把酒相看似梦中。gù rén hái xǐ xiào yán tóng,bǎ jiǔ xiāng kàn shì mèng zhōng。
老去卜邻逢晏子,从来解榻赖陈公。lǎo qù bo lín féng yàn zi,cóng lái jiě tà lài chén gōng。
画船稳泛平溪渌,层观高横落日红。huà chuán wěn fàn píng xī lù,céng guān gāo héng luò rì hóng。
莫讶狂歌先尽醉,预愁羁旅向山东。mò yà kuáng gē xiān jǐn zuì,yù chóu jī lǚ xiàng shān dōng。

和郑通议青州范公泉

范纯仁

胜概因人得久存,此泉疏凿自先君。shèng gài yīn rén dé jiǔ cún,cǐ quán shū záo zì xiān jūn。
发源不负当时意,清影犹涵昔日云。fā yuán bù fù dāng shí yì,qīng yǐng yóu hán xī rì yún。
养正迥当深涧下,朝宗应与众流分。yǎng zhèng jiǒng dāng shēn jiàn xià,cháo zōng yīng yǔ zhòng liú fēn。
今逢贤帅光陈迹,名逐新诗海内闻。jīn féng xián shuài guāng chén jì,míng zhú xīn shī hǎi nèi wén。

张掞侍郎读书堂

范纯仁

三纪仁皇侍从臣,当时文学动簪绅。sān jì rén huáng shì cóng chén,dāng shí wén xué dòng zān shēn。
高明已入儒林传,旧室长存历水滨。gāo míng yǐ rù rú lín chuán,jiù shì zhǎng cún lì shuǐ bīn。
岘首空留王粲宅,香山犹识白公真。xiàn shǒu kōng liú wáng càn zhái,xiāng shān yóu shí bái gōng zhēn。
他年遗迹应无废,不坠诗书世有人。tā nián yí jì yīng wú fèi,bù zhuì shī shū shì yǒu rén。

和刘孝叔吏部见寄

范纯仁

一自淮阳阻见贤,俄惊壮齿变衰年。yī zì huái yáng zǔ jiàn xián,é jīng zhuàng chǐ biàn shuāi nián。
宦游嗟我身名玷,早退输君福寿延。huàn yóu jiē wǒ shēn míng diàn,zǎo tuì shū jūn fú shòu yán。
别后童颜应不改,何时醉袂复相连。bié hòu tóng yán yīng bù gǎi,hé shí zuì mèi fù xiāng lián。
白头犹忝山城守,常愧君恩未尽宣。bái tóu yóu tiǎn shān chéng shǒu,cháng kuì jūn ēn wèi jǐn xuān。

和北都王宣徽赠觉海大师

范纯仁

心镜如如绝断常,人天魔怨讵能伤。xīn jìng rú rú jué duàn cháng,rén tiān mó yuàn jù néng shāng。
本来面目超诸相,自在威仪遍十方。běn lái miàn mù chāo zhū xiāng,zì zài wēi yí biàn shí fāng。
石火电光随事过,龟毛兔角竟谁长。shí huǒ diàn guāng suí shì guò,guī máo tù jiǎo jìng shuí zhǎng。
真风到处堪行化,何必江西选佛场。zhēn fēng dào chù kān xíng huà,hé bì jiāng xī xuǎn fú chǎng。

和黄康侯推官二首

范纯仁

得请西台鬓已班,便乘骢马出齐山。dé qǐng xī tái bìn yǐ bān,biàn chéng cōng mǎ chū qí shān。
举头桑梓休怀土,信脚伊嵩胜抱关。jǔ tóu sāng zǐ xiū huái tǔ,xìn jiǎo yī sōng shèng bào guān。
憔悴精神宜早退,太平官职自多闲。qiáo cuì jīng shén yí zǎo tuì,tài píng guān zhí zì duō xián。
三公天下称人杰,名迹何堪比数间。sān gōng tiān xià chēng rén jié,míng jì hé kān bǐ shù jiān。

和黄康侯推官二首

范纯仁

少多狂拙老惭非,富贵功名得已迟。shǎo duō kuáng zhuō lǎo cán fēi,fù guì gōng míng dé yǐ chí。
六秩筋骸难任事,十年台阁谩逢时。liù zhì jīn hái nán rèn shì,shí nián tái gé mán féng shí。
圣朝贫贱虽堪耻,吏隐优闲合作知。shèng cháo pín jiàn suī kān chǐ,lì yǐn yōu xián hé zuò zhī。
回首螭头严近日,恍如曾梦到龙墀。huí shǒu chī tóu yán jìn rì,huǎng rú céng mèng dào lóng chí。

和文太师真率会

范纯仁

贤者规模众所遵,屏除外饰贵全真。xián zhě guī mó zhòng suǒ zūn,píng chú wài shì guì quán zhēn。
盍簪既屡宜从简,为具虽疏不愧贫。hé zān jì lǚ yí cóng jiǎn,wèi jù suī shū bù kuì pín。
免事献酬修末节,都将诚实奉嘉宾。miǎn shì xiàn chóu xiū mò jié,dōu jiāng chéng shí fèng jiā bīn。
岂唯同志欣相照,清约犹能化后人。qǐ wéi tóng zhì xīn xiāng zhào,qīng yuē yóu néng huà hòu rén。