古诗词

休心亭

范纯仁

吾友明知士,结庐汝水边。wú yǒu míng zhī shì,jié lú rǔ shuǐ biān。
名亭号休心,休心师昔贤。míng tíng hào xiū xīn,xiū xīn shī xī xián。
将期一寸诚,悠久如青天。jiāng qī yī cùn chéng,yōu jiǔ rú qīng tiān。
我闻人最灵,至性初纯全。wǒ wén rén zuì líng,zhì xìng chū chún quán。
吉凶以情变,善恶缘习迁。jí xiōng yǐ qíng biàn,shàn è yuán xí qiān。
湍水决其防,放荡无由还。tuān shuǐ jué qí fáng,fàng dàng wú yóu hái。
所以古圣师,三绝穷韦编。suǒ yǐ gǔ shèng shī,sān jué qióng wéi biān。
曾子善守约,孟轲养浩然。céng zi shàn shǒu yuē,mèng kē yǎng hào rán。
皆能保诚明,千载光华传。jiē néng bǎo chéng míng,qiān zài guāng huá chuán。
夫君真其徒,坟史尤精研。fū jūn zhēn qí tú,fén shǐ yóu jīng yán。
恬然安粹灵,外虑何由牵。tián rán ān cuì líng,wài lǜ hé yóu qiān。
进退固有道,用舍岂必专。jìn tuì gù yǒu dào,yòng shě qǐ bì zhuān。
丘疾不俟祷,颜乐无穷年。qiū jí bù qí dǎo,yán lè wú qióng nián。
宁同避俗者,身迹空拘挛。níng tóng bì sú zhě,shēn jì kōng jū luán。

范纯仁

宋苏州吴县人,字尧夫。范仲淹次子。仁宗皇祐元年进士。尝从胡瑗、孙复学。父没始出仕,知襄城县。累官侍御史、同知谏院。言王安石变法妨民,语多激切,出知河中府,徙成都路转运使,以新法不便,戒州县未得遽行。哲宗立,除给事中。元祐元年,同知枢密院事。后拜相。哲宗亲政,累贬永州安置。徽宗立,连除观文殿大学士,促入觐,以目疾乞归。卒谥忠宣。有《范忠宣公集》。 范纯仁的作品>>

猜您喜欢

和献可龙峰寺见寄三首

范纯仁

丹心自许酬明主,百谪那能避贵权。dān xīn zì xǔ chóu míng zhǔ,bǎi zhé nà néng bì guì quán。
此道方今谁复问,望公须向古人前。cǐ dào fāng jīn shuí fù wèn,wàng gōng xū xiàng gǔ rén qián。

和献可龙峰寺见寄三首

范纯仁

忠臣多快奸臣愤,天意人情可奈何。zhōng chén duō kuài jiān chén fèn,tiān yì rén qíng kě nài hé。
安得皋夔能致主,早闻尧舜复赓歌。ān dé gāo kuí néng zhì zhǔ,zǎo wén yáo shùn fù gēng gē。

和孙曼叔北禅牡丹一蒂三花

范纯仁

三花骈蒂吐芳丛,曲尽东皇造化功。sān huā pián dì tǔ fāng cóng,qū jǐn dōng huáng zào huà gōng。
疑是神山仙子会,霞衣鼎立驭轻风。yí shì shén shān xiān zi huì,xiá yī dǐng lì yù qīng fēng。

和阎五秀才折海棠见赠

范纯仁

蜀国海棠春最妍,万枝红锦忆曾观。shǔ guó hǎi táng chūn zuì yán,wàn zhī hóng jǐn yì céng guān。
乡人折赠情尤重,肯与群花一等看。xiāng rén zhé zèng qíng yóu zhòng,kěn yǔ qún huā yī děng kàn。

金陵怀古二首

范纯仁

天兵从昔度长桥,四海干戈一战销。tiān bīng cóng xī dù zhǎng qiáo,sì hǎi gàn gē yī zhàn xiāo。
江叟岂能知帝力,醉凭渔艇亢秋潮。jiāng sǒu qǐ néng zhī dì lì,zuì píng yú tǐng kàng qiū cháo。

金陵怀古二首

范纯仁

六朝文物今何在,千里江山自宛然。liù cháo wén wù jīn hé zài,qiān lǐ jiāng shān zì wǎn rán。
英武南征无杀伐,至今樵牧尚能传。yīng wǔ nán zhēng wú shā fá,zhì jīn qiáo mù shàng néng chuán。

和徐郎中柏枝甘露

范纯仁

素液浓甘胜醴饴,偏零翠柏瑞明时。sù yè nóng gān shèng lǐ yí,piān líng cuì bǎi ruì míng shí。
何如溥作丰年泽,万物涵濡被福釐。hé rú pǔ zuò fēng nián zé,wàn wù hán rú bèi fú lí。

题李子高虞部园四首

范纯仁

今时难得是高人,里社因君俗愈醇。jīn shí nán dé shì gāo rén,lǐ shè yīn jūn sú yù chún。
松竹渐成风月好,只应终日听韶钧。sōng zhú jiàn chéng fēng yuè hǎo,zhǐ yīng zhōng rì tīng sháo jūn。

题李子高虞部园四首

范纯仁

修鍊工夫合自然,河车潜引玉池泉。xiū liàn gōng fū hé zì rán,hé chē qián yǐn yù chí quán。
老君道德人难识,复见云孙达二篇。lǎo jūn dào dé rén nán shí,fù jiàn yún sūn dá èr piān。

题李子高虞部园四首

范纯仁

全家归隐似前贤,碧酒醇醲白蟹鲜。quán jiā guī yǐn shì qián xián,bì jiǔ chún nóng bái xiè xiān。
心欲生民常富寿,高歌会乐太平年。xīn yù shēng mín cháng fù shòu,gāo gē huì lè tài píng nián。

题李子高虞部园四首

范纯仁

不教外物翳襟怀,明合蓍龟亦信哉。bù jiào wài wù yì jīn huái,míng hé shī guī yì xìn zāi。
驽蹇自惭无骏骨,谩劳伯乐品题来。nú jiǎn zì cán wú jùn gǔ,mán láo bó lè pǐn tí lái。

和圣美三岔铺留题

范纯仁

今日天涯同一笑,当年泽畔共长吟。jīn rì tiān yá tóng yī xiào,dāng nián zé pàn gòng zhǎng yín。
还朝未复中台职,报主长存国士心。hái cháo wèi fù zhōng tái zhí,bào zhǔ zhǎng cún guó shì xīn。

蕃舞

范纯仁

低昂坐作疾如风,羌管夷歌唱和同。dī áng zuò zuò jí rú fēng,qiāng guǎn yí gē chàng hé tóng。
应为降胡能蹈抃,不妨全活向军中。yīng wèi jiàng hú néng dǎo biàn,bù fáng quán huó xiàng jūn zhōng。

观疆人翥坡

范纯仁

蚁分突骑向高岑,驰下危涂万丈深。yǐ fēn tū qí xiàng gāo cén,chí xià wēi tú wàn zhàng shēn。
犷俗轻生唯斗险,垂堂宁复戒千金。guǎng sú qīng shēng wéi dòu xiǎn,chuí táng níng fù jiè qiān jīn。

春日寄许州韩持国

范纯仁

湖上春游阻重陪,朱轓红旆想徘徊。hú shàng chūn yóu zǔ zhòng péi,zhū fān hóng pèi xiǎng pái huái。
莺花对席应相觅,不见频携醉客来。yīng huā duì xí yīng xiāng mì,bù jiàn pín xié zuì kè lái。