古诗词

勉夫示诗鸣其穷甚哀因次韵答之极其贫悴之态而卒勉之以科举庶广其意也

葛胜仲

落落超馀子,干时命未当。luò luò chāo yú zi,gàn shí mìng wèi dāng。
摧伤窘文阵,拓落尚书庠。cuī shāng jiǒng wén zhèn,tuò luò shàng shū xiáng。
賨货无山积,毛群欠谷量。cóng huò wú shān jī,máo qún qiàn gǔ liàng。
蜗庐寒不展,龙具夜何长。wō lú hán bù zhǎn,lóng jù yè hé zhǎng。
牍谩三千富,年侵四十彊。dú mán sān qiān fù,nián qīn sì shí jiàng。
有车乘下泽,无梦入高唐。yǒu chē chéng xià zé,wú mèng rù gāo táng。
藜糗甘珍荐,桑枢自峻堂。lí qiǔ gān zhēn jiàn,sāng shū zì jùn táng。
书佣跧净院,舂赁寄修廊。shū yōng quán jìng yuàn,chōng lìn jì xiū láng。
异鬼时相笑,邻家许借光。yì guǐ shí xiāng xiào,lín jiā xǔ jiè guāng。
低佪涸辙鲋,进退触藩羊。dī huí hé zhé fù,jìn tuì chù fān yáng。
原宪贫非病,荣期乐处常。yuán xiàn pín fēi bìng,róng qī lè chù cháng。
财雄劣程郑,赀钜笑秦杨。cái xióng liè chéng zhèng,zī jù xiào qín yáng。
甫里田多潦,浔阳径就荒。fǔ lǐ tián duō lǎo,xún yáng jìng jiù huāng。
白驹嗟逸豫,黄鸟怨遗忘。bái jū jiē yì yù,huáng niǎo yuàn yí wàng。
薪乏支离束,钱空赵壹囊。xīn fá zhī lí shù,qián kōng zhào yī náng。
晨餐烦乞米,夜读待然糠。chén cān fán qǐ mǐ,yè dú dài rán kāng。
词艺闻精敏,名声已激扬。cí yì wén jīng mǐn,míng shēng yǐ jī yáng。
登荣将赫奕,处困暂徊徨。dēng róng jiāng hè yì,chù kùn zàn huái huáng。
志气宜轩翥,文辞忌怨伤。zhì qì yí xuān zhù,wén cí jì yuàn shāng。
逐贫高赋就,丰廪换龟肠。zhú pín gāo fù jiù,fēng lǐn huàn guī cháng。

葛胜仲

葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。 葛胜仲的作品>>

猜您喜欢

友人惠芍药并青梅一枝偶成三绝

葛胜仲

香雪一林初著子,和枝分饷不吾悭。xiāng xuě yī lín chū zhù zi,hé zhī fēn xiǎng bù wú qiān。
含酸但止文园渴,青琐无人蹙远山。hán suān dàn zhǐ wén yuán kě,qīng suǒ wú rén cù yuǎn shān。

以糟水灌芍药戏题

葛胜仲

年年国艳赏敷腴,酩酊供人就燕胥。nián nián guó yàn shǎng fū yú,mǐng dīng gōng rén jiù yàn xū。
此段固应先骨醉,餔糟聊学楚三闾。cǐ duàn gù yīng xiān gǔ zuì,bù zāo liáo xué chǔ sān lǘ。

以糟水灌芍药戏题

葛胜仲

金边山畔汁偏美,玉井峰头船最多。jīn biān shān pàn zhī piān měi,yù jǐng fēng tóu chuán zuì duō。
未敢磨刀供大嚼,却愁藏扎有修罗。wèi gǎn mó dāo gōng dà jué,què chóu cáng zhā yǒu xiū luó。

山谷以寒岩子诗十二首作稿书词笔俱绝裴继之出示求跋因题绝句

葛胜仲

百篇诗已露玄关,欲免惊愚理亦难。bǎi piān shī yǐ lù xuán guān,yù miǎn jīng yú lǐ yì nán。
招得使君来帐下,不应饶舌坐丰干。zhāo dé shǐ jūn lái zhàng xià,bù yīng ráo shé zuò fēng gàn。

跋子猷访戴图

葛胜仲

玉屑金波各眼尘,如何牵役不知勤。yù xiè jīn bō gè yǎn chén,rú hé qiān yì bù zhī qín。
往来扰扰天机乱,那似端居对此君。wǎng lái rǎo rǎo tiān jī luàn,nà shì duān jū duì cǐ jūn。

跋陶渊明归去来图

葛胜仲

小邑弦歌始数旬,迷涂才觉便归身。xiǎo yì xián gē shǐ shù xún,mí tú cái jué biàn guī shēn。
欲从典午完高节,聊与无怀作外臣。yù cóng diǎn wǔ wán gāo jié,liáo yǔ wú huái zuò wài chén。

吴道子画鬼

葛胜仲

莫将幽显较精粗,人鬼从来理不殊。mò jiāng yōu xiǎn jiào jīng cū,rén guǐ cóng lái lǐ bù shū。
磊砢挐云传怪状,论师天眼识工夫。lěi kē ná yún chuán guài zhuàng,lùn shī tiān yǎn shí gōng fū。

跋李伯时画李元通随虎图三首

葛胜仲

华严宝轴挂於菟,笑问翻经有地无。huá yán bǎo zhóu guà yú tú,xiào wèn fān jīng yǒu dì wú。
引下福山三十里,不应老马独知涂。yǐn xià fú shān sān shí lǐ,bù yīng lǎo mǎ dú zhī tú。

跋李伯时画李元通随虎图三首

葛胜仲

清樾寒潭土作宫,杨枝柏叶五年中。qīng yuè hán tán tǔ zuò gōng,yáng zhī bǎi yè wǔ nián zhōng。
论成永作将来眼,第一功归大小空。lùn chéng yǒng zuò jiāng lái yǎn,dì yī gōng guī dà xiǎo kōng。

跋李伯时画李元通随虎图三首

葛胜仲

素幅工传长者真,龙眠端恐是前身。sù fú gōng chuán zhǎng zhě zhēn,lóng mián duān kǒng shì qián shēn。
只留散带经行影,不貌供斋两玉人。zhǐ liú sàn dài jīng xíng yǐng,bù mào gōng zhāi liǎng yù rén。

画竹二首

葛胜仲

万个霜筠保岁寒,风枝轻戛玉琅玕。wàn gè shuāng yún bǎo suì hán,fēng zhī qīng jiá yù láng gān。
何人重作翩翩赋,写出高标与谛看。hé rén zhòng zuò piān piān fù,xiě chū gāo biāo yǔ dì kàn。

画竹二首

葛胜仲

眼到竹边知未是,竹来眼里亦全非。yǎn dào zhú biān zhī wèi shì,zhú lái yǎn lǐ yì quán fēi。
诸人问我真如意,不到山前带笠归。zhū rén wèn wǒ zhēn rú yì,bù dào shān qián dài lì guī。

白乐天

葛胜仲

平生趣操号安恬,退亦恬然进不贪。píng shēng qù cāo hào ān tián,tuì yì tián rán jìn bù tān。
何事浔阳恨迁谪,轻将清泪湿青衫。hé shì xún yáng hèn qiān zhé,qīng jiāng qīng lèi shī qīng shān。

白乐天

葛胜仲

及泉曾改庄公誓,胜母终回曾子车。jí quán céng gǎi zhuāng gōng shì,shèng mǔ zhōng huí céng zi chē。
素绠银床堪泪堕,更能赋咏独何如。sù gěng yín chuáng kān lèi duò,gèng néng fù yǒng dú hé rú。

大安门诗

葛胜仲

飞观横空数百间,强扶衰病一跻攀。fēi guān héng kōng shù bǎi jiān,qiáng fú shuāi bìng yī jī pān。
非移阊阖从天界,应堕蓬壶自海山。fēi yí chāng hé cóng tiān jiè,yīng duò péng hú zì hǎi shān。