古诗词

乾明院作

葛胜仲

我欲乞襄阳,驱车岘山址。wǒ yù qǐ xiāng yáng,qū chē xiàn shān zhǐ。
文吊杜征南,酒酹羊叔子。wén diào dù zhēng nán,jiǔ lèi yáng shū zi。
披榛访二碑,事辞俱俊伟。pī zhēn fǎng èr bēi,shì cí jù jùn wěi。
高贤千载后,遗魄犹登此。gāo xián qiān zài hòu,yí pò yóu dēng cǐ。
一官推不去,事故违愿始。yī guān tuī bù qù,shì gù wéi yuàn shǐ。
不如造乾明,山名亦相似。bù rú zào qián míng,shān míng yì xiāng shì。
交流千斛乳,未减汉江水。jiāo liú qiān hú rǔ,wèi jiǎn hàn jiāng shuǐ。
遐眺真不恶,悲伤未烛理。xiá tiào zhēn bù è,bēi shāng wèi zhú lǐ。
湮没与垂名,趋死皆一轨。yān méi yǔ chuí míng,qū sǐ jiē yī guǐ。
我与同游人,痛饮共择旨。wǒ yǔ tóng yóu rén,tòng yǐn gòng zé zhǐ。
生前一杯重,恨山无石髓。shēng qián yī bēi zhòng,hèn shān wú shí suǐ。
预忧名不传,却笑邹从事。yù yōu míng bù chuán,què xiào zōu cóng shì。

葛胜仲

葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。 葛胜仲的作品>>

猜您喜欢

再赋十绝

葛胜仲

子亭聊欲寄幽潜,旋斸茅茨覆短檐。zi tíng liáo yù jì yōu qián,xuán zhǔ máo cí fù duǎn yán。
北牖未妨施枕簟,炎天坦腹卧飞廉。běi yǒu wèi fáng shī zhěn diàn,yán tiān tǎn fù wò fēi lián。

再赋十绝

葛胜仲

云峰遥看步慵移,层碧三参更两差。yún fēng yáo kàn bù yōng yí,céng bì sān cān gèng liǎng chà。
天际馀霞似残锦,只堪收拾饷丘迟。tiān jì yú xiá shì cán jǐn,zhǐ kān shōu shí xiǎng qiū chí。

再赋十绝

葛胜仲

两士端如萧子显,求心已足不干名。liǎng shì duān rú xiāo zi xiǎn,qiú xīn yǐ zú bù gàn míng。
春朝秋夕风兼月,辞藻居然嗜此生。chūn cháo qiū xī fēng jiān yuè,cí zǎo jū rán shì cǐ shēng。

再赋十绝

葛胜仲

云篷烟艇寄孤高,破浪乘风不碍桥。yún péng yān tǐng jì gū gāo,pò làng chéng fēng bù ài qiáo。
岂待征夫问归路,始教轻漾日遥遥。qǐ dài zhēng fū wèn guī lù,shǐ jiào qīng yàng rì yáo yáo。

再赋十绝

葛胜仲

眺望云岩每惜归,溶溶溪练照斜晖。tiào wàng yún yán měi xī guī,róng róng xī liàn zhào xié huī。
双凫容与还如我,因恋沧洲更不飞。shuāng fú róng yǔ hái rú wǒ,yīn liàn cāng zhōu gèng bù fēi。

再赋十绝

葛胜仲

清新十咏岂才疏,俗韵芜词尽扫除。qīng xīn shí yǒng qǐ cái shū,sú yùn wú cí jǐn sǎo chú。
佳句浪传真可惜,郊居斋壁莫轻书。jiā jù làng chuán zhēn kě xī,jiāo jū zhāi bì mò qīng shū。

再赋十绝

葛胜仲

软语相从喜道林,碧流紫树日幽寻。ruǎn yǔ xiāng cóng xǐ dào lín,bì liú zǐ shù rì yōu xún。
是非那复谈朝士,懒作香方比麝沈。shì fēi nà fù tán cháo shì,lǎn zuò xiāng fāng bǐ shè shěn。

再赋十绝

葛胜仲

蜡珠作凤定非真,真凤惟梧与竹亲。là zhū zuò fèng dìng fēi zhēn,zhēn fèng wéi wú yǔ zhú qīn。
凤去台空应不恨,赋诗同有谪仙人。fèng qù tái kōng yīng bù hèn,fù shī tóng yǒu zhé xiān rén。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

洞府桃花出泛泉,只容刘阮见飞仙。dòng fǔ táo huā chū fàn quán,zhǐ róng liú ruǎn jiàn fēi xiān。
丛条叠颖嫌逋客,好去人间莫浪传。cóng tiáo dié yǐng xián bū kè,hǎo qù rén jiān mò làng chuán。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

不甘蒿藋蔽流溪,混沌何妨一画眉。bù gān hāo diào bì liú xī,hùn dùn hé fáng yī huà méi。
若遣周回插杨柳,醴泉便是陆家池。ruò qiǎn zhōu huí chā yáng liǔ,lǐ quán biàn shì lù jiā chí。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

隐吏皆非谩诲潜,夜灯花落广文檐。yǐn lì jiē fēi mán huì qián,yè dēng huā luò guǎng wén yán。
招寻月月携连璧,不用船中觅孝廉。zhāo xún yuè yuè xié lián bì,bù yòng chuán zhōng mì xiào lián。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

屈曲云根屋旋移,下窥鸳瓦碧参差。qū qū yún gēn wū xuán yí,xià kuī yuān wǎ bì cān chà。
不须欲速求儳路,自地升天理合迟。bù xū yù sù qiú chán lù,zì dì shēng tiān lǐ hé chí。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

云巘回环出远青,千层万叠莫知名。yún yǎn huí huán chū yuǎn qīng,qiān céng wàn dié mò zhī míng。
白茅峰独如黄宪,不见须臾鄙吝生。bái máo fēng dú rú huáng xiàn,bù jiàn xū yú bǐ lìn shēng。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

催功下下与高高,束火人归闹小桥。cuī gōng xià xià yǔ gāo gāo,shù huǒ rén guī nào xiǎo qiáo。
莫向九岩生妄见,须知采柏望中遥。mò xiàng jiǔ yán shēng wàng jiàn,xū zhī cǎi bǎi wàng zhōng yáo。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

滩声留客不容归,更尽西山一寸晖。tān shēng liú kè bù róng guī,gèng jǐn xī shān yī cùn huī。
要看冰轮升紫磨,绕枝寒鹊自惊飞。yào kàn bīng lún shēng zǐ mó,rào zhī hán què zì jīng fēi。