古诗词

奉同李倅安上赋崔白沐猴杏花

葛胜仲

空山无人春风骄,扑扑晴杏开香苞。kōng shān wú rén chūn fēng jiāo,pū pū qíng xìng kāi xiāng bāo。
岩深谷峻无与赏,攀枝腾踏帷飞猱。yán shēn gǔ jùn wú yǔ shǎng,pān zhī téng tà wéi fēi náo。
大梁崔白旧所见,绢素落手因挥毫。dà liáng cuī bái jiù suǒ jiàn,juàn sù luò shǒu yīn huī háo。
巧为红艳狼籍势,扑蔌幡洒归蓬蒿。qiǎo wèi hóng yàn láng jí shì,pū sù fān sǎ guī péng hāo。
王孙惜花有深意,预忧雨横兼风豪。wáng sūn xī huā yǒu shēn yì,yù yōu yǔ héng jiān fēng háo。
故来跳触看零乱,妙思临写形无逃。gù lái tiào chù kàn líng luàn,miào sī lín xiě xíng wú táo。
贵人锦囊旧藏贮,文闱传玩丛英髦。guì rén jǐn náng jiù cáng zhù,wén wéi chuán wán cóng yīng máo。
东平儒仙首留咏,诗价与画相争高。dōng píng rú xiān shǒu liú yǒng,shī jià yǔ huà xiāng zhēng gāo。
直云何用辨真假,径须对此呼香醪。zhí yún hé yòng biàn zhēn jiǎ,jìng xū duì cǐ hū xiāng láo。
谁知真花却时暂,不如丹粉还坚牢。shuí zhī zhēn huā què shí zàn,bù rú dān fěn hái jiān láo。

葛胜仲

葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。 葛胜仲的作品>>

猜您喜欢

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

秋残景物更萧疏,愁寄忧埋尽破除。qiū cán jǐng wù gèng xiāo shū,chóu jì yōu mái jǐn pò chú。
埃壒是中无少分,昼尘终恐误君书。āi ài shì zhōng wú shǎo fēn,zhòu chén zhōng kǒng wù jūn shū。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

闻有山房隐茂林,高人不与世相寻。wén yǒu shān fáng yǐn mào lín,gāo rén bù yǔ shì xiāng xún。
屋虚但有荒基在,恐是宜僚遁陆沈。wū xū dàn yǒu huāng jī zài,kǒng shì yí liáo dùn lù shěn。

走笔再和凤凰山十韵酬良器解元兼呈文中宣德

葛胜仲

结友忘怀契道真,水云情话似亲亲。jié yǒu wàng huái qì dào zhēn,shuǐ yún qíng huà shì qīn qīn。
爱君叶落云飞句,知是才高压众人。ài jūn yè luò yún fēi jù,zhī shì cái gāo yā zhòng rén。

送灵浩赴江州般若之请三首

葛胜仲

甚深真谛不容声,溢水炉峰照坐明。shén shēn zhēn dì bù róng shēng,yì shuǐ lú fēng zhào zuò míng。
悟般若人居般若,钟鱼都是妙香城。wù bān ruò rén jū bān ruò,zhōng yú dōu shì miào xiāng chéng。

送灵浩赴江州般若之请三首

葛胜仲

岘山峰顶五花堂,曾见迷津赖法航。xiàn shān fēng dǐng wǔ huā táng,céng jiàn mí jīn lài fǎ háng。
霅水江流同一滴,未妨作戏更随场。zhà shuǐ jiāng liú tóng yī dī,wèi fáng zuò xì gèng suí chǎng。

送灵浩赴江州般若之请三首

葛胜仲

师今此去几时回,是法初无去与来。shī jīn cǐ qù jǐ shí huí,shì fǎ chū wú qù yǔ lái。
一句但言无可得,宝函封印不须开。yī jù dàn yán wú kě dé,bǎo hán fēng yìn bù xū kāi。

雪中有怀旧游次友人韵

葛胜仲

昔泛秦淮一舸飞,角声吹动塞云悲。xī fàn qín huái yī gě fēi,jiǎo shēng chuī dòng sāi yún bēi。
如今独听寒窗雪,忆杀梅花旧日诗。rú jīn dú tīng hán chuāng xuě,yì shā méi huā jiù rì shī。

陪枢密富公游霅川即事呈三首

葛胜仲

飞楼百尺面巑岏,万顷溪光带郭寒。fēi lóu bǎi chǐ miàn cuán wán,wàn qǐng xī guāng dài guō hán。
宵寐正求良弼梦,云山聊得暂时看。xiāo mèi zhèng qiú liáng bì mèng,yún shān liáo dé zàn shí kàn。

陪枢密富公游霅川即事呈三首

葛胜仲

龙庭一纪袖携香,磊落功名竹帛光。lóng tíng yī jì xiù xié xiāng,lěi luò gōng míng zhú bó guāng。
敢请东周重复古,肯同歌凤接舆狂。gǎn qǐng dōng zhōu zhòng fù gǔ,kěn tóng gē fèng jiē yú kuáng。

陪枢密富公游霅川即事呈三首

葛胜仲

杖藜登览更簪蒿,莫学骚人独餔糟。zhàng lí dēng lǎn gèng zān hāo,mò xué sāo rén dú bù zāo。
弈世当传张颢印,三公行佩吕虔刀。yì shì dāng chuán zhāng hào yìn,sān gōng xíng pèi lǚ qián dāo。

叠前韵三首

葛胜仲

菁村小隐卜巑岏,盟在前峰讵肯寒。jīng cūn xiǎo yǐn bo cuán wán,méng zài qián fēng jù kěn hán。
却把青鞋踏城市,赤栏山色带惭看。què bǎ qīng xié tà chéng shì,chì lán shān sè dài cán kàn。

叠前韵三首

葛胜仲

青蘋风起递秋香,翠盖红妆衬水光。qīng píng fēng qǐ dì qiū xiāng,cuì gài hóng zhuāng chèn shuǐ guāng。
暇日跻攀莫辞数,人生百岁似风狂。xiá rì jī pān mò cí shù,rén shēng bǎi suì shì fēng kuáng。

叠前韵三首

葛胜仲

晚凉汤饼点青蒿,卜瓠分甘笑楚糟。wǎn liáng tāng bǐng diǎn qīng hāo,bo hù fēn gān xiào chǔ zāo。
好摘江蓠充杂佩,不须岁晚梦三刀。hǎo zhāi jiāng lí chōng zá pèi,bù xū suì wǎn mèng sān dāo。

埇桥道中

葛胜仲

雨跳浊水千沤乱,风过桥林万弩齐。yǔ tiào zhuó shuǐ qiān ōu luàn,fēng guò qiáo lín wàn nǔ qí。
顷刻埇桥斜景在,市人来去两虹霓。qǐng kè yǒng qiáo xié jǐng zài,shì rén lái qù liǎng hóng ní。

七夕

葛胜仲

朱阁琼宫耀紫房,翠翘下堕慰愁肠。zhū gé qióng gōng yào zǐ fáng,cuì qiào xià duò wèi chóu cháng。
天中感遇非尘世,不念痴牛念郭郎。tiān zhōng gǎn yù fēi chén shì,bù niàn chī niú niàn guō láng。