古诗词

邑尉姜补之

葛胜仲

去年诏锁春官闱,桓桓文阵如熊罴。qù nián zhào suǒ chūn guān wéi,huán huán wén zhèn rú xióng pí。
激昂辞章争自售,猎取豪俊几无遗。jī áng cí zhāng zhēng zì shòu,liè qǔ háo jùn jǐ wú yí。
五更榜帖乱人鬼,九衢姓字奔轮蹄。wǔ gèng bǎng tiē luàn rén guǐ,jiǔ qú xìng zì bēn lún tí。
维时谬从宗伯后,喜子入彀名高垂。wéi shí miù cóng zōng bó hòu,xǐ zi rù gòu míng gāo chuí。
枫宸胪传预供奉,杏苑开宴常追随。fēng chén lú chuán yù gōng fèng,xìng yuàn kāi yàn cháng zhuī suí。
那知岩邑大如斗,邂逅联事同劳疲。nà zhī yán yì dà rú dòu,xiè hòu lián shì tóng láo pí。
民顽奊诟号难治,心怯畏缩将安施。mín wán xié gòu hào nán zhì,xīn qiè wèi suō jiāng ān shī。
幸蒙干略整纷冗,间以文义相娱嬉。xìng méng gàn lüè zhěng fēn rǒng,jiān yǐ wén yì xiāng yú xī。
忘形未肯遽尔汝,执礼乃或论生师。wàng xíng wèi kěn jù ěr rǔ,zhí lǐ nǎi huò lùn shēng shī。
固知风味去人远,九牛何止争毫厘。gù zhī fēng wèi qù rén yuǎn,jiǔ niú hé zhǐ zhēng háo lí。
平生最喜我辈士,角巾野服同委蛇。píng shēng zuì xǐ wǒ bèi shì,jiǎo jīn yě fú tóng wěi shé。
尔来亭午已休吏,五百弥月闲鞭笞。ěr lái tíng wǔ yǐ xiū lì,wǔ bǎi mí yuè xián biān chī。
城南桐竹富萧瑟,城北溪涨清沦漪。chéng nán tóng zhú fù xiāo sè,chéng běi xī zhǎng qīng lún yī。
颇愿吾僚哀老子,遨游使得时伸眉。pǒ yuàn wú liáo āi lǎo zi,áo yóu shǐ dé shí shēn méi。

葛胜仲

葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。 葛胜仲的作品>>

猜您喜欢

再和三首

葛胜仲

晨飧仅有醢豆,夜饮应无烛盘。chén sūn jǐn yǒu hǎi dòu,yè yǐn yīng wú zhú pán。
属餍何取鸡肋,委顺甘为鼠肝。shǔ yàn hé qǔ jī lē,wěi shùn gān wèi shǔ gān。

再和三首

葛胜仲

野步自锄芦菔,轻尘试煮桄榔。yě bù zì chú lú fú,qīng chén shì zhǔ guāng láng。
坐喜青刍入眼,不须紫笋搜肠。zuò xǐ qīng chú rù yǎn,bù xū zǐ sǔn sōu cháng。

再和三首

葛胜仲

腊毒虽无后悔,转雷已觉难支。là dú suī wú hòu huǐ,zhuǎn léi yǐ jué nán zhī。
异馔那施方文,寒泉且饮军持。yì zhuàn nà shī fāng wén,hán quán qiě yǐn jūn chí。