古诗词

余自入山距出山五十五日竹屋青灯山阴杖屦忘其痴不了事矣随所赋录之得二十首

徐瑞

枯樵生活火,清瀑荐灵芽。kū qiáo shēng huó huǒ,qīng pù jiàn líng yá。
且赏此味永,从渠客未嘉。qiě shǎng cǐ wèi yǒng,cóng qú kè wèi jiā。

徐瑞

徐瑞,字山玉,鄱阳(今江西鄱阳)人。度宗咸淳间应进士举,不第。元仁宗延祐四年(一三一七)以经明行修推为本邑书院山长。未几归隐于家,巢居松下,自号松巢。卒年七十一。今《鄱阳五家集》中存有《松巢漫稿》三卷。事见本集卷首小传。 徐瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本为底本,参校民国胡思敬《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附于卷末。 徐瑞的作品>>

猜您喜欢

送表弟王复翁赴武陵教谕

徐瑞

汉朝最贵文学掾,况遇明时早及瓜。hàn cháo zuì guì wén xué yuàn,kuàng yù míng shí zǎo jí guā。
乡国几年工取友,诗书累世克承家。xiāng guó jǐ nián gōng qǔ yǒu,shī shū lèi shì kè chéng jiā。
斜飞聊展天南翼,逸兴应随海上槎。xié fēi liáo zhǎn tiān nán yì,yì xīng yīng suí hǎi shàng chá。
闻说秦人遗迹在,更寻渔父问桃花。wén shuō qín rén yí jì zài,gèng xún yú fù wèn táo huā。

胡和卿用所赠王复翁韵见寄叠韵奉谢

徐瑞

世味居然如嚼蜡,贪闲犹爱故丘瓜。shì wèi jū rán rú jué là,tān xián yóu ài gù qiū guā。
寸心自欲期千载,一理端能贯百家。cùn xīn zì yù qī qiān zài,yī lǐ duān néng guàn bǎi jiā。
为山功夫在进篑,穷源消息问乘槎。wèi shān gōng fū zài jìn kuì,qióng yuán xiāo xī wèn chéng chá。
此去相从须有日,裂笺聊当寄梅花。cǐ qù xiāng cóng xū yǒu rì,liè jiān liáo dāng jì méi huā。

送从祖还黄州桃花镇寓居

徐瑞

礼服悠悠岁月深,归来城郭岂堪寻。lǐ fú yōu yōu suì yuè shēn,guī lái chéng guō qǐ kān xún。
葬防不背先师训,居颍能知前辈心。zàng fáng bù bèi xiān shī xùn,jū yǐng néng zhī qián bèi xīn。
古驿桃花劳远梦,征途柳色动新吟。gǔ yì táo huā láo yuǎn mèng,zhēng tú liǔ sè dòng xīn yín。
秋风傥有南飞雁,莫惜频频一寄音。qiū fēng tǎng yǒu nán fēi yàn,mò xī pín pín yī jì yīn。

仲春留周氏馆中与仲退怡如剧论旬日而后返二君寄诗次韵为谢

徐瑞

番君远韵众辟易,崖仙清致莫谁何。fān jūn yuǎn yùn zhòng pì yì,yá xiān qīng zhì mò shuí hé。
二士共谈敦古谊,一夫独醉许高歌。èr shì gòng tán dūn gǔ yì,yī fū dú zuì xǔ gāo gē。
人疑桑下留何久,我喜锋前悟已多。rén yí sāng xià liú hé jiǔ,wǒ xǐ fēng qián wù yǐ duō。
会见渔樵成保社,典衣先自买青蓑。huì jiàn yú qiáo chéng bǎo shè,diǎn yī xiān zì mǎi qīng suō。

从弟楚玉来言将有湘阴之役兰玉见寓衡阳甚适求诗送行为赋长句

徐瑞

南岳崚嶒太古色,青湘窈窕千尺深。nán yuè léng céng tài gǔ sè,qīng xiāng yǎo tiǎo qiān chǐ shēn。
山川绝胜宜嘉客,兄弟相望惬素心。shān chuān jué shèng yí jiā kè,xiōng dì xiāng wàng qiè sù xīn。
共看骅骝夸汗血,从知朝市远云林。gòng kàn huá liú kuā hàn xuè,cóng zhī cháo shì yuǎn yún lín。
高堂白发能无念,可是朝朝候鹊音。gāo táng bái fā néng wú niàn,kě shì cháo cháo hòu què yīn。

用仲退韵寄芳洲

徐瑞

早年厌俗不免俗,老去求闲未遂闲。zǎo nián yàn sú bù miǎn sú,lǎo qù qiú xián wèi suì xián。
学道已输先得髓,读书空愧仅窥班。xué dào yǐ shū xiān dé suǐ,dú shū kōng kuì jǐn kuī bān。
逍遥我欲游尘外,屈曲渠能自世间。xiāo yáo wǒ yù yóu chén wài,qū qū qú néng zì shì jiān。
目断汉庐烟树老,悠悠白鸟独飞还。mù duàn hàn lú yān shù lǎo,yōu yōu bái niǎo dú fēi hái。

客中清明

徐瑞

光阴迅速一百六,老境侵寻五十三。guāng yīn xùn sù yī bǎi liù,lǎo jìng qīn xún wǔ shí sān。
千里怀人黯风雨,五更归梦到松楠。qiān lǐ huái rén àn fēng yǔ,wǔ gèng guī mèng dào sōng nán。
丹炉火足心兵息,茗碗香浓舌本甘。dān lú huǒ zú xīn bīng xī,míng wǎn xiāng nóng shé běn gān。
次第尽偿芒竹债,结茅归老此山南。cì dì jǐn cháng máng zhú zhài,jié máo guī lǎo cǐ shān nán。

次韵仲退木犀一首

徐瑞

门前老树繁秋英,浓香醉客我独醒。mén qián lǎo shù fán qiū yīng,nóng xiāng zuì kè wǒ dú xǐng。
空山无人境寂寂,萧斋如水风冥冥。kōng shān wú rén jìng jì jì,xiāo zhāi rú shuǐ fēng míng míng。
清标自是欠花谱,远韵差堪著酒经。qīng biāo zì shì qiàn huā pǔ,yuǎn yùn chà kān zhù jiǔ jīng。
君家刚猛两荒幻,且挹危露培修龄。jūn jiā gāng měng liǎng huāng huàn,qiě yì wēi lù péi xiū líng。

吾族盘石将挟堪舆家出游索诗送行

徐瑞

天星坠地化为石,盘石即是星之精。tiān xīng zhuì dì huà wèi shí,pán shí jí shì xīng zhī jīng。
观天必识经纬象,相地始知流峙情。guān tiān bì shí jīng wěi xiàng,xiāng dì shǐ zhī liú zhì qíng。
豹林将军累世显,龙冈文章千载名。bào lín jiāng jūn lèi shì xiǎn,lóng gāng wén zhāng qiān zài míng。
古人妙中非浪漫,发抉幽微在此行。gǔ rén miào zhōng fēi làng màn,fā jué yōu wēi zài cǐ xíng。

春日感兴有怀芳洲

徐瑞

老去空惊岁月遒,桑榆虽晚尚堪收。lǎo qù kōng jīng suì yuè qiú,sāng yú suī wǎn shàng kān shōu。
鬓霜任自桃花笑,客意难凭燕语留。bìn shuāng rèn zì táo huā xiào,kè yì nán píng yàn yǔ liú。
胜地有缘频入梦,清吟无兴独登楼。shèng dì yǒu yuán pín rù mèng,qīng yín wú xīng dú dēng lóu。
故人家住沧洲上,几夜相思欲泛舟。gù rén jiā zhù cāng zhōu shàng,jǐ yè xiāng sī yù fàn zhōu。

刘元辅寄咏史诗六十首赋此为谢

徐瑞

永嘉诸老不可作,史传纷纭孰与评。yǒng jiā zhū lǎo bù kě zuò,shǐ chuán fēn yún shú yǔ píng。
一字不轻严衮钺,千年如见审权衡。yī zì bù qīng yán gǔn yuè,qiān nián rú jiàn shěn quán héng。
常忧此道无人识,忽得公诗老眼明。cháng yōu cǐ dào wú rén shí,hū dé gōng shī lǎo yǎn míng。
雪手焚香三读罢,小楼坐对晚山横。xuě shǒu fén xiāng sān dú bà,xiǎo lóu zuò duì wǎn shān héng。

赠别彭东皋

徐瑞

芝山相识廿年前,我齿如冰子鬓玄。zhī shān xiāng shí niàn nián qián,wǒ chǐ rú bīng zi bìn xuán。
颜貌顿惊俱丑老,光阴自叹祇流连。yán mào dùn jīng jù chǒu lǎo,guāng yīn zì tàn qí liú lián。
近来酒渴应刚制,此去诗篇莫浪传。jìn lái jiǔ kě yīng gāng zhì,cǐ qù shī piān mò làng chuán。
语别有期频作恶,预怜清梦绕新田。yǔ bié yǒu qī pín zuò è,yù lián qīng mèng rào xīn tián。

次韵题南翁悠然阁

徐瑞

去家几度忆瓜丘,付与闲人一壑秋。qù jiā jǐ dù yì guā qiū,fù yǔ xián rén yī hè qiū。
林下定知无俗驾,室中应自有天游。lín xià dìng zhī wú sú jià,shì zhōng yīng zì yǒu tiān yóu。
幽怀时抚竹根枕,清赏堪浮莲叶舟。yōu huái shí fǔ zhú gēn zhěn,qīng shǎng kān fú lián yè zhōu。
夜直玉堂明月冷,回光还是照高楼。yè zhí yù táng míng yuè lěng,huí guāng hái shì zhào gāo lóu。

题节妇冯氏传后用南翁韵

徐瑞

夫征妇孕判居行,夫没儿存妇节清。fū zhēng fù yùn pàn jū xíng,fū méi ér cún fù jié qīng。
不背所天终此义,信知有欲甚于生。bù bèi suǒ tiān zhōng cǐ yì,xìn zhī yǒu yù shén yú shēng。
芳名真足留千载,百伪无如仗一诚。fāng míng zhēn zú liú qiān zài,bǎi wěi wú rú zhàng yī chéng。
定谥何人敢当笔,春秋万古自昭明。dìng shì hé rén gǎn dāng bǐ,chūn qiū wàn gǔ zì zhāo míng。

月湾约游鹅塘不果再约送南翁北上共了庐阜之债以诗订盟

徐瑞

鹅塘阻趁登山屐,庐阜端随下水船。é táng zǔ chèn dēng shān jī,lú fù duān suí xià shuǐ chuán。
况是故人当送远,不乘清兴待何年。kuàng shì gù rén dāng sòng yuǎn,bù chéng qīng xīng dài hé nián。
英雄埋没龙长卧,道学榛芜鹿自眠。yīng xióng mái méi lóng zhǎng wò,dào xué zhēn wú lù zì mián。
访古归来春意动,倚峰要了看山缘。fǎng gǔ guī lái chūn yì dòng,yǐ fēng yào le kàn shān yuán。
2561234567»