古诗词

余自入山距出山五十五日竹屋青灯山阴杖屦忘其痴不了事矣随所赋录之得二十首

徐瑞

枯根寄断崖,槎牙老风雪。kū gēn jì duàn yá,chá yá lǎo fēng xuě。
疏花如高人,敛衽不敢折。shū huā rú gāo rén,liǎn rèn bù gǎn zhé。

徐瑞

徐瑞,字山玉,鄱阳(今江西鄱阳)人。度宗咸淳间应进士举,不第。元仁宗延祐四年(一三一七)以经明行修推为本邑书院山长。未几归隐于家,巢居松下,自号松巢。卒年七十一。今《鄱阳五家集》中存有《松巢漫稿》三卷。事见本集卷首小传。 徐瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本为底本,参校民国胡思敬《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附于卷末。 徐瑞的作品>>

猜您喜欢

七月十六夜对月有感

徐瑞

神游赤壁水光浮,想见元丰壬戌秋。shén yóu chì bì shuǐ guāng fú,xiǎng jiàn yuán fēng rén xū qiū。
甲子四周月长好,更无人续宋风流。jiǎ zi sì zhōu yuè zhǎng hǎo,gèng wú rén xù sòng fēng liú。

馀干学录徐君名桂蟾号月斋龙游人善文词善谈方外之学春晚来山中谈七日乃别今重到玄妙寄乐府一阕赋此为别

徐瑞

博雅南州士,风流小隐仙。bó yǎ nán zhōu shì,fēng liú xiǎo yǐn xiān。
横经越水梦,会弁鹊湖缘。héng jīng yuè shuǐ mèng,huì biàn què hú yuán。
荡荡乾坤理,明明日月悬。dàng dàng qián kūn lǐ,míng míng rì yuè xuán。
钩深发奇蕴,观象洞真诠。gōu shēn fā qí yùn,guān xiàng dòng zhēn quán。
不谓宗盟合,能令古道还。bù wèi zōng méng hé,néng lìng gǔ dào hái。
肯来留七日,遽去别半年。kěn lái liú qī rì,jù qù bié bàn nián。
流水高山趣,阳春白雪篇。liú shuǐ gāo shān qù,yáng chūn bái xuě piān。
朗吟惊玉立,抱玩美珠连。lǎng yín jīng yù lì,bào wán měi zhū lián。
更忆弹冯铗,兼怀访戴船。gèng yì dàn féng jiá,jiān huái fǎng dài chuán。
续貂吾岂敢,韫椟尔宜专。xù diāo wú qǐ gǎn,yùn dú ěr yí zhuān。
老骥思腾枥,潜鳞乐在渊。lǎo jì sī téng lì,qián lín lè zài yuān。
邯郸正炊黍,黄石有遗编。hán dān zhèng chuī shǔ,huáng shí yǒu yí biān。
抚己怀难尽,忘言意已传。fǔ jǐ huái nán jǐn,wàng yán yì yǐ chuán。
会同速风驭,去采华山莲。huì tóng sù fēng yù,qù cǎi huá shān lián。

马君采刲羊置酒作九日之会少长咸集主劝宾酬饮酒乐甚明日成小诗寄君采

徐瑞

节序催成岁,朋曹阻异方。jié xù cuī chéng suì,péng cáo zǔ yì fāng。
幽怀兴独感,举俗爱重阳。yōu huái xīng dú gǎn,jǔ sú ài zhòng yáng。
有美珠湾客,能勤秋月章。yǒu měi zhū wān kè,néng qín qiū yuè zhāng。
华堂开晚集,胜友侑清觞。huá táng kāi wǎn jí,shèng yǒu yòu qīng shāng。
馔设羊肪白,杯持菊蕊黄。zhuàn shè yáng fáng bái,bēi chí jú ruǐ huáng。
髹盘行枣栗,瓷玉进齑粻。xiū pán xíng zǎo lì,cí yù jìn jī zhāng。
击缶歌呼杂,飞觥赏罚忙。jī fǒu gē hū zá,fēi gōng shǎng fá máng。
群豪矜爪利,二老斗身强。qún háo jīn zhǎo lì,èr lǎo dòu shēn qiáng。
且用酒为日,何妨鬓欲霜。qiě yòng jiǔ wèi rì,hé fáng bìn yù shuāng。
风松荐琴石,水竹炼丹房。fēng sōng jiàn qín shí,shuǐ zhú liàn dān fáng。
境胜身宜适,心闲味自长。jìng shèng shēn yí shì,xīn xián wèi zì zhǎng。
明年应更健,此会未渠央。míng nián yīng gèng jiàn,cǐ huì wèi qú yāng。

芳洲先生挽词

徐瑞

宇宙灵光在,山川爽气销。yǔ zhòu líng guāng zài,shān chuān shuǎng qì xiāo。
天公夺此老,人望绝今朝。tiān gōng duó cǐ lǎo,rén wàng jué jīn cháo。
蚤岁收名第,华章烂庆霄。zǎo suì shōu míng dì,huá zhāng làn qìng xiāo。
晚成端有待,颖出一何超。wǎn chéng duān yǒu dài,yǐng chū yī hé chāo。
风浪鳌山动,烟尘翠水遥。fēng làng áo shān dòng,yān chén cuì shuǐ yáo。
退藏工用拙,小试略舒翘。tuì cáng gōng yòng zhuō,xiǎo shì lüè shū qiào。
讲学重师席,咨谋赞使轺。jiǎng xué zhòng shī xí,zī móu zàn shǐ yáo。
奇书萃钟鼎,雅道播咸韶。qí shū cuì zhōng dǐng,yǎ dào bō xián sháo。
椟美谁能贾,知音不恨焦。dú měi shuí néng jiǎ,zhī yīn bù hèn jiāo。
瓜园秋寂寞,梅径雪萧条。guā yuán qiū jì mò,méi jìng xuě xiāo tiáo。
丘壑情深重,功名意自消。qiū hè qíng shēn zhòng,gōng míng yì zì xiāo。
春晖娱寝膳,夜雨乐朋僚。chūn huī yú qǐn shàn,yè yǔ lè péng liáo。
老走违时好,深心托久要。lǎo zǒu wéi shí hǎo,shēn xīn tuō jiǔ yào。
共期采杜若,几度寄兰苕。gòng qī cǎi dù ruò,jǐ dù jì lán sháo。
每疾浮文陋,还惊末俗浇。měi jí fú wén lòu,hái jīng mò sú jiāo。
颓波回渺渺,古韵振寥寥。tuí bō huí miǎo miǎo,gǔ yùn zhèn liáo liáo。
旧梦南柯蚁,英魂东海潮。jiù mèng nán kē yǐ,yīng hún dōng hǎi cháo。
凄凉留笔冢,零落付诗瓢。qī liáng liú bǐ zhǒng,líng luò fù shī piáo。
戏墨人争购,遗编手自标。xì mò rén zhēng gòu,yí biān shǒu zì biāo。
神交惟宋玉,哀意寓三招。shén jiāo wéi sòng yù,āi yì yù sān zhāo。

夜坐与刘信翁清谈

徐瑞

清坐不知疲,相对忘宾主。qīng zuò bù zhī pí,xiāng duì wàng bīn zhǔ。
他年记此夜,青灯听疏雨。tā nián jì cǐ yè,qīng dēng tīng shū yǔ。

十月乙酉西山讫事悼亡二首

徐瑞

渺渺箜篌梦,茫茫石镜缘。miǎo miǎo kōng hóu mèng,máng máng shí jìng yuán。
断弦终莫续,浮沫更堪怜。duàn xián zhōng mò xù,fú mò gèng kān lián。
湿土新阡雨,啼鸦老树烟。shī tǔ xīn qiān yǔ,tí yā lǎo shù yān。
一声邻笛起,凄咽泪如泉。yī shēng lín dí qǐ,qī yàn lèi rú quán。

十月乙酉西山讫事悼亡二首

徐瑞

我已空诸幻,君今断后缘。wǒ yǐ kōng zhū huàn,jūn jīn duàn hòu yuán。
圆明应顿悟,成坏不须怜。yuán míng yīng dùn wù,chéng huài bù xū lián。
玉宇行孤月,冰溪破冥烟。yù yǔ xíng gū yuè,bīng xī pò míng yān。
儿曹修菲荐,再拜酹寒泉。ér cáo xiū fēi jiàn,zài bài lèi hán quán。

杂感

徐瑞

夸父以渴毙,麦杖终死兵。kuā fù yǐ kě bì,mài zhàng zhōng sǐ bīng。
项王称拔山,霸图竟无成。xiàng wáng chēng bá shān,bà tú jìng wú chéng。
区区诸勇力,如何与天争。qū qū zhū yǒng lì,rú hé yǔ tiān zhēng。
子房类妇人,谈笑立功名。zi fáng lèi fù rén,tán xiào lì gōng míng。
去去从谷城,迢遥学长生。qù qù cóng gǔ chéng,tiáo yáo xué zhǎng shēng。

杂感

徐瑞

阿瞒事鞍马,横槊尚赋诗。ā mán shì ān mǎ,héng shuò shàng fù shī。
淮淝政交锋,别墅方围棋。huái féi zhèng jiāo fēng,bié shù fāng wéi qí。
何哉情事迂,俗论乃嗤嗤。hé zāi qíng shì yū,sú lùn nǎi chī chī。
斯人机械深,政尔未易窥。sī rén jī xiè shēn,zhèng ěr wèi yì kuī。

杂感

徐瑞

长公不肯仕,曼容亦辞官。zhǎng gōng bù kěn shì,màn róng yì cí guān。
高车与驷马,只可夸外观。gāo chē yǔ sì mǎ,zhǐ kě kuā wài guān。
玄凤栖昆仑,杳杳天风寒。xuán fèng qī kūn lún,yǎo yǎo tiān fēng hán。
沆瀣以为饮,朝霞以为餐。hàng xiè yǐ wèi yǐn,cháo xiá yǐ wèi cān。

杂感

徐瑞

六根本清净,人自滓六根。liù gēn běn qīng jìng,rén zì zǐ liù gēn。
倾夺相纠结,不如此身尊。qīng duó xiāng jiū jié,bù rú cǐ shēn zūn。
梯空智愈凿,金注道逾昏。tī kōng zhì yù záo,jīn zhù dào yú hūn。
稽首刘伯伦,酒放过一生。jī shǒu liú bó lún,jiǔ fàng guò yī shēng。

杂感

徐瑞

献璞乃取刖,求封而得黥。xiàn pú nǎi qǔ yuè,qiú fēng ér dé qíng。
进退当以道,自售胡尔轻。jìn tuì dāng yǐ dào,zì shòu hú ěr qīng。
堪嗟贱良贵,甘作狼藉人。kān jiē jiàn liáng guì,gān zuò láng jí rén。
寄语张季鹰,见几已近神。jì yǔ zhāng jì yīng,jiàn jǐ yǐ jìn shén。

壬午清明拜先君墓下

徐瑞

锵锵涧水鸣,阴阴宰木春。qiāng qiāng jiàn shuǐ míng,yīn yīn zǎi mù chūn。
晨兴羞清酌,酹我柏下人。chén xīng xiū qīng zhuó,lèi wǒ bǎi xià rén。
山蹊塞欲断,呼童剪荆榛。shān qī sāi yù duàn,hū tóng jiǎn jīng zhēn。
断甃土晕碧,古瓦垣衣青。duàn zhòu tǔ yūn bì,gǔ wǎ yuán yī qīng。
席草再俯伏,泫然泪沾巾。xí cǎo zài fǔ fú,xuàn rán lèi zhān jīn。
音容一以远,魂梦何由寻。yīn róng yī yǐ yuǎn,hún mèng hé yóu xún。
终天不可报,九原谅斯闻。zhōng tiān bù kě bào,jiǔ yuán liàng sī wén。
愿言领诸孤,年年拜清明。yuàn yán lǐng zhū gū,nián nián bài qīng míng。

五月初一日煮茶偶作

徐瑞

读书了清暇,空斋长闭门。dú shū le qīng xiá,kōng zhāi zhǎng bì mén。
冥冥晚雨润,唶唶时禽喧。míng míng wǎn yǔ rùn,zé zé shí qín xuān。
悠悠白云度,沉沉绿阴繁。yōu yōu bái yún dù,chén chén lǜ yīn fán。
枯桐觅古意,石鼎烹山泉。kū tóng mì gǔ yì,shí dǐng pēng shān quán。
清吟振岩木,乱以离骚篇。qīng yín zhèn yán mù,luàn yǐ lí sāo piān。
此道无不在,但觉山林尊。cǐ dào wú bù zài,dàn jué shān lín zūn。
意根渐无有,世累何时捐。yì gēn jiàn wú yǒu,shì lèi hé shí juān。
即事良可娱,一笑俱忘言。jí shì liáng kě yú,yī xiào jù wàng yán。

松风

徐瑞

屋山老髯龙,雪霜不能死。wū shān lǎo rán lóng,xuě shuāng bù néng sǐ。
长身傲林壑,翠云屯万垒。zhǎng shēn ào lín hè,cuì yún tún wàn lěi。
夜半天风生,飒飒动窗几。yè bàn tiān fēng shēng,sà sà dòng chuāng jǐ。
秋江响怒潮,春空行急雨。qiū jiāng xiǎng nù cháo,chūn kōng xíng jí yǔ。
须臾逗馀音,九霄笙鹤起。xū yú dòu yú yīn,jiǔ xiāo shēng hè qǐ。
虚庭坐落月,欲去还复止。xū tíng zuò luò yuè,yù qù hái fù zhǐ。
独恨世间人,无此天籁耳。dú hèn shì jiān rén,wú cǐ tiān lài ěr。