古诗词

余自入山距出山五十五日竹屋青灯山阴杖屦忘其痴不了事矣随所赋录之得二十首

徐瑞

坐觉日月长,还疑宇宙隘。zuò jué rì yuè zhǎng,hái yí yǔ zhòu ài。
长啸出山来,如在太虚外。zhǎng xiào chū shān lái,rú zài tài xū wài。

徐瑞

徐瑞,字山玉,鄱阳(今江西鄱阳)人。度宗咸淳间应进士举,不第。元仁宗延祐四年(一三一七)以经明行修推为本邑书院山长。未几归隐于家,巢居松下,自号松巢。卒年七十一。今《鄱阳五家集》中存有《松巢漫稿》三卷。事见本集卷首小传。 徐瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本为底本,参校民国胡思敬《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附于卷末。 徐瑞的作品>>

猜您喜欢

仲退对月有怀芳洲景文至不忘仆为古诗三首语意浓至次韵以谢并寄芳洲景文

徐瑞

我行溪上路,行云为徘徊。wǒ xíng xī shàng lù,xíng yún wèi pái huái。
天高北风恶,叫叫鸿雁来。tiān gāo běi fēng è,jiào jiào hóng yàn lái。
起望杜若洲,渺渺绝沿洄。qǐ wàng dù ruò zhōu,miǎo miǎo jué yán huí。
孤芳据其胜,修洁无纤埃。gū fāng jù qí shèng,xiū jié wú xiān āi。
俗子不敢近,石梁尚崔嵬。sú zi bù gǎn jìn,shí liáng shàng cuī wéi。
我如剪翎鹤,老志空低回。wǒ rú jiǎn líng hè,lǎo zhì kōng dī huí。
又如渴蠹木,枯根莽难培。yòu rú kě dù mù,kū gēn mǎng nán péi。
巧拙有定赋,神功若为栽。qiǎo zhuō yǒu dìng fù,shén gōng ruò wèi zāi。
持此欲叩君,溪寒雪皑皑。chí cǐ yù kòu jūn,xī hán xuě ái ái。

仲退对月有怀芳洲景文至不忘仆为古诗三首语意浓至次韵以谢并寄芳洲景文

徐瑞

景文大兄行,世念如浮云。jǐng wén dà xiōng xíng,shì niàn rú fú yún。
自读仲退诗,夜夜梦见君。zì dú zhòng tuì shī,yè yè mèng jiàn jūn。
忆昨初识君,所见溢所闻。yì zuó chū shí jūn,suǒ jiàn yì suǒ wén。
促席倾底里,谈谐意弥勤。cù xí qīng dǐ lǐ,tán xié yì mí qín。
尚论三汤公,剪烛夜达分。shàng lùn sān tāng gōng,jiǎn zhú yè dá fēn。
共悲风流远,累累北邙坟。gòng bēi fēng liú yuǎn,lèi lèi běi máng fén。
今年芝山聚,有感兰亭文。jīn nián zhī shān jù,yǒu gǎn lán tíng wén。
醉墨出三昧,逸气凌鹅群。zuì mò chū sān mèi,yì qì líng é qún。
兹闻赋远游,应接当纷纭。zī wén fù yuǎn yóu,yīng jiē dāng fēn yún。
中洲盛吟事,群公气如焚。zhōng zhōu shèng yín shì,qún gōng qì rú fén。
勖哉争长难,吾衰不能军。xù zāi zhēng zhǎng nán,wú shuāi bù néng jūn。

仲退对月有怀芳洲景文至不忘仆为古诗三首语意浓至次韵以谢并寄芳洲景文

徐瑞

丈夫贵意气,岂必在合并。zhàng fū guì yì qì,qǐ bì zài hé bìng。
琅琅对月篇,中有伐木声。láng láng duì yuè piān,zhōng yǒu fá mù shēng。
夫子黎汤流,事事夸奇情。fū zi lí tāng liú,shì shì kuā qí qíng。
未忘雷张旧,蒯绠愧青萍。wèi wàng léi zhāng jiù,kuǎi gěng kuì qīng píng。
向来在匣时,雌雄互悲鸣。xiàng lái zài xiá shí,cí xióng hù bēi míng。
分离未云远,泾渭判浊清。fēn lí wèi yún yuǎn,jīng wèi pàn zhuó qīng。
精灵谅密契,岁月空峥嵘。jīng líng liàng mì qì,suì yuè kōng zhēng róng。
吾方师漆园,因剑论养生。wú fāng shī qī yuán,yīn jiàn lùn yǎng shēng。
时时呼斗酒,磊落浇使平。shí shí hū dòu jiǔ,lěi luò jiāo shǐ píng。

丁酉正月九日省谒家叔洁山居士于郭仙峰下是日仲退亦省其叔四山翁于是偕行洁山既留饭送别乌龙潭上裴回久之绝壁梅花炯然独立如高人招之不来冻泉泠泠下岩窦如瑟筑声相顾绝赏因以春山多胜事分韵约四山父子同赋时四山留外未归也韵以齿次瑞得多字

徐瑞

新年未入山,今晨风日和。xīn nián wèi rù shān,jīn chén fēng rì hé。
况复得胜友,发兴凌嵯峨。kuàng fù dé shèng yǒu,fā xīng líng cuó é。
冰澌激阴湍,草色明阳坡。bīng sī jī yīn tuān,cǎo sè míng yáng pō。
老梅高标致,疏花自岩阿。lǎo méi gāo biāo zhì,shū huā zì yán ā。
樵儿与牧竖,迎笑相谁何。qiáo ér yǔ mù shù,yíng xiào xiāng shuí hé。
问我结茅意,何年此婆娑。wèn wǒ jié máo yì,hé nián cǐ pó suō。
悠然会深情,临风发清歌。yōu rán huì shēn qíng,lín fēng fā qīng gē。
回首红尘中,孰与青山多。huí shǒu hóng chén zhōng,shú yǔ qīng shān duō。

次韵月湾见寄古诗一首

徐瑞

白石煮不烂,饥来意楚萍。bái shí zhǔ bù làn,jī lái yì chǔ píng。
流落固应尔,敢恨鬓星星。liú luò gù yīng ěr,gǎn hèn bìn xīng xīng。
鸿飞一何高,矫翮凌青冥。hóng fēi yī hé gāo,jiǎo hé líng qīng míng。
下视蜩与鸠,意趣自径庭。xià shì tiáo yǔ jiū,yì qù zì jìng tíng。
松间乖旧约,三霜五秋萤。sōng jiān guāi jiù yuē,sān shuāng wǔ qiū yíng。
来章敦古谊,吟讽慰漂零。lái zhāng dūn gǔ yì,yín fěng wèi piāo líng。
羡公笔有口,遇我眼终青。xiàn gōng bǐ yǒu kǒu,yù wǒ yǎn zhōng qīng。
殷勤为发药,非芝术参苓。yīn qín wèi fā yào,fēi zhī shù cān líng。
岂惟起衰懦,诚足制颓龄。qǐ wéi qǐ shuāi nuò,chéng zú zhì tuí líng。
感激弦清商,调古无谁听。gǎn jī xián qīng shāng,diào gǔ wú shuí tīng。

戊寅雪中有感

徐瑞

五更窗白鸣早鸦,北风猎猎号谽谺。wǔ gèng chuāng bái míng zǎo yā,běi fēng liè liè hào hān xiā。
冻云不开天雨雪,漫空作态纷横斜。dòng yún bù kāi tiān yǔ xuě,màn kōng zuò tài fēn héng xié。
披衣起立尽萧散,睥睨神巧令人嗟。pī yī qǐ lì jǐn xiāo sàn,pì nì shén qiǎo lìng rén jiē。
深山荒怪号狐兔,古木蜿蜒蟠龙蛇。shēn shān huāng guài hào hú tù,gǔ mù wān yán pán lóng shé。
空林野鹘栖又起,寒檐饥雀喧且呀。kōng lín yě gǔ qī yòu qǐ,hán yán jī què xuān qiě ya。
断桥古埭欲无路,孤城叠鼓方停挝。duàn qiáo gǔ dài yù wú lù,gū chéng dié gǔ fāng tíng wō。
老农嘻嘻庆丰乐,羁旅琐琐愁荒遐。lǎo nóng xī xī qìng fēng lè,jī lǚ suǒ suǒ chóu huāng xiá。
酒垆群聚浇毷氉,市楼歌吹闻呕哑。jiǔ lú qún jù jiāo mào sào,shì lóu gē chuī wén ǒu yǎ。
纵观山川绝尘土,坐叹造物真空花。zòng guān shān chuān jué chén tǔ,zuò tàn zào wù zhēn kōng huā。
世间万事蕉覆鹿,回首二曜如奔车。shì jiān wàn shì jiāo fù lù,huí shǒu èr yào rú bēn chē。
老仙骑鲸东海去,谁尚风雅排淫哇。lǎo xiān qí jīng dōng hǎi qù,shuí shàng fēng yǎ pái yín wa。
遗音妙寄不可续,嗟我怅望迷天涯。yí yīn miào jì bù kě xù,jiē wǒ chàng wàng mí tiān yá。
萧萧竹屋白昼阒,俗子不到山人家。xiāo xiāo zhú wū bái zhòu qù,sú zi bù dào shān rén jiā。
呼童屏置勿举饮,石鼎且试曾坑茶。hū tóng píng zhì wù jǔ yǐn,shí dǐng qiě shì céng kēng chá。

闻促织有感

徐瑞

苔花露重铜铺湿,深闺蜡尽纱笼碧。tái huā lù zhòng tóng pù shī,shēn guī là jǐn shā lóng bì。
嗷嗷四壁候虫鸣,促人早织声不停。áo áo sì bì hòu chóng míng,cù rén zǎo zhī shēng bù tíng。
君不见宫中自置机与络,尽君有丝难得著。jūn bù jiàn gōng zhōng zì zhì jī yǔ luò,jǐn jūn yǒu sī nán dé zhù。

城上谣

徐瑞

北风吹沙湖水黄,离离衰草覆女墙。běi fēng chuī shā hú shuǐ huáng,lí lí shuāi cǎo fù nǚ qiáng。
曼缨紫鬓马上郎,腰间短剑明秋霜。màn yīng zǐ bìn mǎ shàng láng,yāo jiān duǎn jiàn míng qiū shuāng。
城西砧杵登登处,夫君已戍交河去。chéng xī zhēn chǔ dēng dēng chù,fū jūn yǐ shù jiāo hé qù。
角声渐起鼓声住,乱鸦啼断斜阳树。jiǎo shēng jiàn qǐ gǔ shēng zhù,luàn yā tí duàn xié yáng shù。

余敬可示汪子明诸君大雪诗卷次韵

徐瑞

当年聚星堂上雪,醉翁一时盛宾客。dāng nián jù xīng táng shàng xuě,zuì wēng yī shí shèng bīn kè。
赋诗下令自作古,寸铁不持渠战白。fù shī xià lìng zì zuò gǔ,cùn tiě bù chí qú zhàn bái。
坡翁晚出继风流,号令尤严笔尤特。pō wēng wǎn chū jì fēng liú,hào lìng yóu yán bǐ yóu tè。
两翁高蹈二百年,对雪兴怀足悲悦。liǎng wēng gāo dǎo èr bǎi nián,duì xuě xīng huái zú bēi yuè。
痴云漠漠落未已,忍听穷阇嗟困踣。chī yún mò mò luò wèi yǐ,rěn tīng qióng dū jiē kùn bó。
寒江短艇钓空蒙,孤城暮角传呜咽。hán jiāng duǎn tǐng diào kōng méng,gū chéng mù jiǎo chuán wū yàn。
猎徒原上肆鹰犬,幽士坐窗唯一默。liè tú yuán shàng sì yīng quǎn,yōu shì zuò chuāng wéi yī mò。
豪门夜釂不知旦,妆楼晓镜惊明豁。háo mén yè jiào bù zhī dàn,zhuāng lóu xiǎo jìng jīng míng huō。
眼前种种总堪诗,欧苏故事成阔绝。yǎn qián zhǒng zhǒng zǒng kān shī,ōu sū gù shì chéng kuò jué。
划闻云君出新语,字如瘦竹行攲仄。huà wén yún jūn chū xīn yǔ,zì rú shòu zhú xíng qī zè。
临湖道人口业在,宛然篪仲赓埙伯。lín hú dào rén kǒu yè zài,wǎn rán chí zhòng gēng xūn bó。
何如松下观幻质,仰天大笑累堕帻。hé rú sōng xià guān huàn zhì,yǎng tiān dà xiào lèi duò zé。
吾家儿女况能贫,海图争把波涛拆。wú jiā ér nǚ kuàng néng pín,hǎi tú zhēng bǎ bō tāo chāi。

壁侍者归自庐山以诗问讯

徐瑞

壁公挑云庐山去,自我不见今三年。bì gōng tiāo yún lú shān qù,zì wǒ bù jiàn jīn sān nián。
出家本是丈夫事,成佛不作文章禅。chū jiā běn shì zhàng fū shì,chéng fú bù zuò wén zhāng chán。
西竺东震非道二,心宗教意难言传。xī zhú dōng zhèn fēi dào èr,xīn zōng jiào yì nán yán chuán。
何时寻我青阳巅,分我一滴庐山泉。hé shí xún wǒ qīng yáng diān,fēn wǒ yī dī lú shān quán。

丙申元日

徐瑞

丙申正月初一日,巢君野人拈秃笔。bǐng shēn zhèng yuè chū yī rì,cháo jūn yě rén niān tū bǐ。
涂窗作鸦忆少年,不知老丑光阴疾。tú chuāng zuò yā yì shǎo nián,bù zhī lǎo chǒu guāng yīn jí。
退藏未了桑蚕茧,生涯仅似崖蜂蜜。tuì cáng wèi le sāng cán jiǎn,shēng yá jǐn shì yá fēng mì。
小儿怪我不同尘,进不能寸退盈尺。xiǎo ér guài wǒ bù tóng chén,jìn bù néng cùn tuì yíng chǐ。
岂知穷通自有命,我手可断不书乞。qǐ zhī qióng tōng zì yǒu mìng,wǒ shǒu kě duàn bù shū qǐ。
安道何事竟碎琴,管宁何意至割席。ān dào hé shì jìng suì qín,guǎn níng hé yì zhì gē xí。
五斗不换东篱菊,千户宁如江陵橘。wǔ dòu bù huàn dōng lí jú,qiān hù níng rú jiāng líng jú。
蚊虻瓮盎互起灭,欢乐几何长郁郁。wén méng wèng àng hù qǐ miè,huān lè jǐ hé zhǎng yù yù。
我从方外得天游,始叹世缘如沐漆。wǒ cóng fāng wài dé tiān yóu,shǐ tàn shì yuán rú mù qī。
纵横妙用剑两枝,出入无方马一只。zòng héng miào yòng jiàn liǎng zhī,chū rù wú fāng mǎ yī zhǐ。
老师云边亲授记,许我虚空轰霹雳。lǎo shī yún biān qīn shòu jì,xǔ wǒ xū kōng hōng pī lì。
东风吹动老虬枝,笑拂苍髯双眼碧。dōng fēng chuī dòng lǎo qiú zhī,xiào fú cāng rán shuāng yǎn bì。

大德元年丁酉岁六月大雨前所未见父老云百八十年无此水矣仲退赋长句纪事次韵

徐瑞

曾将太乙推主客,不眠坐数莲花滴。céng jiāng tài yǐ tuī zhǔ kè,bù mián zuò shù lián huā dī。
今年春夏甲子雨,白发无端为忧国。jīn nián chūn xià jiǎ zi yǔ,bái fā wú duān wèi yōu guó。
乘船入市谶不虚,平陆成江势何斥。chéng chuán rù shì chèn bù xū,píng lù chéng jiāng shì hé chì。
乃当六月初五夜,天意冥冥难察识。nǎi dāng liù yuè chū wǔ yè,tiān yì míng míng nán chá shí。
直疑女娲功未完,石破天穿地维折。zhí yí nǚ wā gōng wèi wán,shí pò tiān chuān dì wéi zhé。
飞廉上助澎湃威,冯夷不辟泉源脉。fēi lián shàng zhù pēng pài wēi,féng yí bù pì quán yuán mài。
城中鱼鳖混生人,楼堞弥漫不计尺。chéng zhōng yú biē hùn shēng rén,lóu dié mí màn bù jì chǐ。
彭城当年二丈八,苏公堤卫无遗迹。péng chéng dāng nián èr zhàng bā,sū gōng dī wèi wú yí jì。
喜闻贤守力赈济,安得神人拔其塞。xǐ wén xián shǒu lì zhèn jì,ān dé shén rén bá qí sāi。
不然帝复陆浑怨,特遣五龙施此溺。bù rán dì fù lù hún yuàn,tè qiǎn wǔ lóng shī cǐ nì。

次景文听松风韵

徐瑞

万壑苍烟深闭阁,此客入山童放鹤。wàn hè cāng yān shēn bì gé,cǐ kè rù shān tóng fàng hè。
天球琬琰一代珍,合止笙镛九成乐。tiān qiú wǎn yǎn yī dài zhēn,hé zhǐ shēng yōng jiǔ chéng lè。
胸怀正自小沧溟,风骨端宜寘岩壑。xiōng huái zhèng zì xiǎo cāng míng,fēng gǔ duān yí zhì yán hè。
三年乌帽垫京尘,至今梦里喧车铎。sān nián wū mào diàn jīng chén,zhì jīn mèng lǐ xuān chē duó。
渴来醉卧白云根,饱听松风中夜作。kě lái zuì wò bái yún gēn,bǎo tīng sōng fēng zhōng yè zuò。
空中起用一何奇,声外生闻本无著。kōng zhōng qǐ yòng yī hé qí,shēng wài shēng wén běn wú zhù。
闲情空自贞白痴,雅罚何妨半山谑。xián qíng kōng zì zhēn bái chī,yǎ fá hé fáng bàn shān xuè。
知君此兴复不浅,安得松间相倚薄。zhī jūn cǐ xīng fù bù qiǎn,ān dé sōng jiān xiāng yǐ báo。
君山吟啸早归来,蛟鳄纵横风水恶。jūn shān yín xiào zǎo guī lái,jiāo è zòng héng fēng shuǐ è。

夏五门外小池白莲盛开有一茎双花岿然出于群花之上赋长句志之

徐瑞

方塘风露清泠泠,万荷嶷立森高青。fāng táng fēng lù qīng líng líng,wàn hé yí lì sēn gāo qīng。
群花迎日各有态,一茎出水初亭亭。qún huā yíng rì gè yǒu tài,yī jīng chū shuǐ chū tíng tíng。
双苞并蒂发天巧,雕饰尽去殊瞻听。shuāng bāo bìng dì fā tiān qiǎo,diāo shì jǐn qù shū zhān tīng。
风标自是绝尘土,道气直欲凌青冥。fēng biāo zì shì jué chén tǔ,dào qì zhí yù líng qīng míng。
恍然两仙来帝庭,翠云绿雾浮辎軿。huǎng rán liǎng xiān lái dì tíng,cuì yún lǜ wù fú zī píng。
飘飘羽服共萧散,隐隐水佩争珑玲。piāo piāo yǔ fú gòng xiāo sàn,yǐn yǐn shuǐ pèi zhēng lóng líng。
同舆鄙笑岳及湛,专城仿佛石与丁。tóng yú bǐ xiào yuè jí zhàn,zhuān chéng fǎng fú shí yǔ dīng。
看花何啻日千转,属辞含意行且停。kàn huā hé chì rì qiān zhuǎn,shǔ cí hán yì xíng qiě tíng。
涪翁食莲寄深感,如此妙质谁当铭。fú wēng shí lián jì shēn gǎn,rú cǐ miào zhì shuí dāng míng。
我歌此诗百其聆,一洗千古脂粉腥。wǒ gē cǐ shī bǎi qí líng,yī xǐ qiān gǔ zhī fěn xīng。

己亥二月仲退寄桃花雪倡和诗卷次韵

徐瑞

天公笑子成诗颠,雕琢肝肾穷岁年。tiān gōng xiào zi chéng shī diān,diāo zuó gān shèn qióng suì nián。
桃自成蹊天何言,桃开雪落无媸妍。táo zì chéng qī tiān hé yán,táo kāi xuě luò wú chī yán。
我呼斗酒看花饮,酒酣停杯为问天。wǒ hū dòu jiǔ kàn huā yǐn,jiǔ hān tíng bēi wèi wèn tiān。
正色苍苍以意对,痴人说梦真可怜。zhèng sè cāng cāng yǐ yì duì,chī rén shuō mèng zhēn kě lián。
阴阳迭运有饶乏,化机妙斡存经权。yīn yáng dié yùn yǒu ráo fá,huà jī miào wò cún jīng quán。
茫茫下土汩声色,九河翻倒不足湔。máng máng xià tǔ gǔ shēng sè,jiǔ hé fān dào bù zú jiān。
偶然相值等戏剧,过眼变灭如飞烟。ǒu rán xiāng zhí děng xì jù,guò yǎn biàn miè rú fēi yān。
炎天梅蕊发冷趣,冬月齑韭夸宾筵。yán tiān méi ruǐ fā lěng qù,dōng yuè jī jiǔ kuā bīn yán。
天时人事古如此,水陆何必病车船。tiān shí rén shì gǔ rú cǐ,shuǐ lù hé bì bìng chē chuán。
萼华阿母在何许,若事狡狯奚其仙。è huá ā mǔ zài hé xǔ,ruò shì jiǎo kuài xī qí xiān。
莫将幻语骇聋俗,东风有恨应难传。mò jiāng huàn yǔ hài lóng sú,dōng fēng yǒu hèn yīng nán chuán。
还君此卷三叹息,坐看绿色归平田。hái jūn cǐ juǎn sān tàn xī,zuò kàn lǜ sè guī píng tián。