古诗词

余敬可示汪子明诸君大雪诗卷次韵

徐瑞

当年聚星堂上雪,醉翁一时盛宾客。dāng nián jù xīng táng shàng xuě,zuì wēng yī shí shèng bīn kè。
赋诗下令自作古,寸铁不持渠战白。fù shī xià lìng zì zuò gǔ,cùn tiě bù chí qú zhàn bái。
坡翁晚出继风流,号令尤严笔尤特。pō wēng wǎn chū jì fēng liú,hào lìng yóu yán bǐ yóu tè。
两翁高蹈二百年,对雪兴怀足悲悦。liǎng wēng gāo dǎo èr bǎi nián,duì xuě xīng huái zú bēi yuè。
痴云漠漠落未已,忍听穷阇嗟困踣。chī yún mò mò luò wèi yǐ,rěn tīng qióng dū jiē kùn bó。
寒江短艇钓空蒙,孤城暮角传呜咽。hán jiāng duǎn tǐng diào kōng méng,gū chéng mù jiǎo chuán wū yàn。
猎徒原上肆鹰犬,幽士坐窗唯一默。liè tú yuán shàng sì yīng quǎn,yōu shì zuò chuāng wéi yī mò。
豪门夜釂不知旦,妆楼晓镜惊明豁。háo mén yè jiào bù zhī dàn,zhuāng lóu xiǎo jìng jīng míng huō。
眼前种种总堪诗,欧苏故事成阔绝。yǎn qián zhǒng zhǒng zǒng kān shī,ōu sū gù shì chéng kuò jué。
划闻云君出新语,字如瘦竹行攲仄。huà wén yún jūn chū xīn yǔ,zì rú shòu zhú xíng qī zè。
临湖道人口业在,宛然篪仲赓埙伯。lín hú dào rén kǒu yè zài,wǎn rán chí zhòng gēng xūn bó。
何如松下观幻质,仰天大笑累堕帻。hé rú sōng xià guān huàn zhì,yǎng tiān dà xiào lèi duò zé。
吾家儿女况能贫,海图争把波涛拆。wú jiā ér nǚ kuàng néng pín,hǎi tú zhēng bǎ bō tāo chāi。

徐瑞

徐瑞,字山玉,鄱阳(今江西鄱阳)人。度宗咸淳间应进士举,不第。元仁宗延祐四年(一三一七)以经明行修推为本邑书院山长。未几归隐于家,巢居松下,自号松巢。卒年七十一。今《鄱阳五家集》中存有《松巢漫稿》三卷。事见本集卷首小传。 徐瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本为底本,参校民国胡思敬《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附于卷末。 徐瑞的作品>>

猜您喜欢

送医士方存方归弋阳

徐瑞

但识身中大药,不须肘后奇方。dàn shí shēn zhōng dà yào,bù xū zhǒu hòu qí fāng。
我欲与君谈此,暑途行计何忙。wǒ yù yǔ jūn tán cǐ,shǔ tú xíng jì hé máng。