古诗词

夏五门外小池白莲盛开有一茎双花岿然出于群花之上赋长句志之

徐瑞

方塘风露清泠泠,万荷嶷立森高青。fāng táng fēng lù qīng líng líng,wàn hé yí lì sēn gāo qīng。
群花迎日各有态,一茎出水初亭亭。qún huā yíng rì gè yǒu tài,yī jīng chū shuǐ chū tíng tíng。
双苞并蒂发天巧,雕饰尽去殊瞻听。shuāng bāo bìng dì fā tiān qiǎo,diāo shì jǐn qù shū zhān tīng。
风标自是绝尘土,道气直欲凌青冥。fēng biāo zì shì jué chén tǔ,dào qì zhí yù líng qīng míng。
恍然两仙来帝庭,翠云绿雾浮辎軿。huǎng rán liǎng xiān lái dì tíng,cuì yún lǜ wù fú zī píng。
飘飘羽服共萧散,隐隐水佩争珑玲。piāo piāo yǔ fú gòng xiāo sàn,yǐn yǐn shuǐ pèi zhēng lóng líng。
同舆鄙笑岳及湛,专城仿佛石与丁。tóng yú bǐ xiào yuè jí zhàn,zhuān chéng fǎng fú shí yǔ dīng。
看花何啻日千转,属辞含意行且停。kàn huā hé chì rì qiān zhuǎn,shǔ cí hán yì xíng qiě tíng。
涪翁食莲寄深感,如此妙质谁当铭。fú wēng shí lián jì shēn gǎn,rú cǐ miào zhì shuí dāng míng。
我歌此诗百其聆,一洗千古脂粉腥。wǒ gē cǐ shī bǎi qí líng,yī xǐ qiān gǔ zhī fěn xīng。

徐瑞

徐瑞,字山玉,鄱阳(今江西鄱阳)人。度宗咸淳间应进士举,不第。元仁宗延祐四年(一三一七)以经明行修推为本邑书院山长。未几归隐于家,巢居松下,自号松巢。卒年七十一。今《鄱阳五家集》中存有《松巢漫稿》三卷。事见本集卷首小传。 徐瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本为底本,参校民国胡思敬《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附于卷末。 徐瑞的作品>>

猜您喜欢

送医士方存方归弋阳

徐瑞

但识身中大药,不须肘后奇方。dàn shí shēn zhōng dà yào,bù xū zhǒu hòu qí fāng。
我欲与君谈此,暑途行计何忙。wǒ yù yǔ jūn tán cǐ,shǔ tú xíng jì hé máng。