古诗词

己亥二月仲退寄桃花雪倡和诗卷次韵

徐瑞

天公笑子成诗颠,雕琢肝肾穷岁年。tiān gōng xiào zi chéng shī diān,diāo zuó gān shèn qióng suì nián。
桃自成蹊天何言,桃开雪落无媸妍。táo zì chéng qī tiān hé yán,táo kāi xuě luò wú chī yán。
我呼斗酒看花饮,酒酣停杯为问天。wǒ hū dòu jiǔ kàn huā yǐn,jiǔ hān tíng bēi wèi wèn tiān。
正色苍苍以意对,痴人说梦真可怜。zhèng sè cāng cāng yǐ yì duì,chī rén shuō mèng zhēn kě lián。
阴阳迭运有饶乏,化机妙斡存经权。yīn yáng dié yùn yǒu ráo fá,huà jī miào wò cún jīng quán。
茫茫下土汩声色,九河翻倒不足湔。máng máng xià tǔ gǔ shēng sè,jiǔ hé fān dào bù zú jiān。
偶然相值等戏剧,过眼变灭如飞烟。ǒu rán xiāng zhí děng xì jù,guò yǎn biàn miè rú fēi yān。
炎天梅蕊发冷趣,冬月齑韭夸宾筵。yán tiān méi ruǐ fā lěng qù,dōng yuè jī jiǔ kuā bīn yán。
天时人事古如此,水陆何必病车船。tiān shí rén shì gǔ rú cǐ,shuǐ lù hé bì bìng chē chuán。
萼华阿母在何许,若事狡狯奚其仙。è huá ā mǔ zài hé xǔ,ruò shì jiǎo kuài xī qí xiān。
莫将幻语骇聋俗,东风有恨应难传。mò jiāng huàn yǔ hài lóng sú,dōng fēng yǒu hèn yīng nán chuán。
还君此卷三叹息,坐看绿色归平田。hái jūn cǐ juǎn sān tàn xī,zuò kàn lǜ sè guī píng tián。

徐瑞

徐瑞,字山玉,鄱阳(今江西鄱阳)人。度宗咸淳间应进士举,不第。元仁宗延祐四年(一三一七)以经明行修推为本邑书院山长。未几归隐于家,巢居松下,自号松巢。卒年七十一。今《鄱阳五家集》中存有《松巢漫稿》三卷。事见本集卷首小传。 徐瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本为底本,参校民国胡思敬《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附于卷末。 徐瑞的作品>>

猜您喜欢

与弋阳徐觉民主簿

徐瑞

昔年熟看灵山面,常怪宝气充其间。xī nián shú kàn líng shān miàn,cháng guài bǎo qì chōng qí jiān。
此行乃与公相识,不负平生识此山。cǐ xíng nǎi yǔ gōng xiāng shí,bù fù píng shēng shí cǐ shān。

与弋阳徐觉民主簿

徐瑞

文章政事本一贯,道在从教俗论哗。wén zhāng zhèng shì běn yī guàn,dào zài cóng jiào sú lùn huā。
为问匆匆赴期会,何如骑马看烟霞。wèi wèn cōng cōng fù qī huì,hé rú qí mǎ kàn yān xiá。

与弋阳徐觉民主簿

徐瑞

向来自许千年鹤,老去真成六日蟾。xiàng lái zì xǔ qiān nián hè,lǎo qù zhēn chéng liù rì chán。
且喜宗盟今日合,归程不惜为公淹。qiě xǐ zōng méng jīn rì hé,guī chéng bù xī wèi gōng yān。

送从弟兰玉视牍柳州

徐瑞

柳侯种柳柳江边,岁岁春风岁岁妍。liǔ hóu zhǒng liǔ liǔ jiāng biān,suì suì chūn fēng suì suì yán。
若访韩碑寻柳庙,为持菊蕊荐寒泉。ruò fǎng hán bēi xún liǔ miào,wèi chí jú ruǐ jiàn hán quán。

送从弟兰玉视牍柳州

徐瑞

折花呼酒醉南楼,草草三年一笑留。zhé huā hū jiǔ zuì nán lóu,cǎo cǎo sān nián yī xiào liú。
今日要游难似旧,玉钗占喜白云秋。jīn rì yào yóu nán shì jiù,yù chāi zhàn xǐ bái yún qiū。

再用韵送谢拙逸

徐瑞

久悟看山胜看书,梦中犹爱倒骑驴。jiǔ wù kàn shān shèng kàn shū,mèng zhōng yóu ài dào qí lǘ。
武夷夙有烟霞侣,目断晴云雁影疏。wǔ yí sù yǒu yān xiá lǚ,mù duàn qíng yún yàn yǐng shū。

再用韵送谢拙逸

徐瑞

辟俗寻常昼掩门,弄丸聊复了朝昏。pì sú xún cháng zhòu yǎn mén,nòng wán liáo fù le cháo hūn。
折梅且寄春风信,终待相逢慰渴魂。zhé méi qiě jì chūn fēng xìn,zhōng dài xiāng féng wèi kě hún。

马天心远游而归椎髻变而巾帻袖衣变而逢掖名字号俱变书亦学颜作三诗寄之

徐瑞

纸上磊落太师字,行间突兀玄晏名。zhǐ shàng lěi luò tài shī zì,xíng jiān tū wù xuán yàn míng。
斯人变幻不可测,卒然见之令人惊。sī rén biàn huàn bù kě cè,zú rán jiàn zhī lìng rén jīng。

马天心远游而归椎髻变而巾帻袖衣变而逢掖名字号俱变书亦学颜作三诗寄之

徐瑞

风流千载贺知章,晚岁黄冠归故乡。fēng liú qiān zài hè zhī zhāng,wǎn suì huáng guān guī gù xiāng。
三岛烟霞镜湖月,此意与之谁短长。sān dǎo yān xiá jìng hú yuè,cǐ yì yǔ zhī shuí duǎn zhǎng。

送马君采赴忠定书院教谕

徐瑞

吾乡湾头有明月,照映空山草木寒。wú xiāng wān tóu yǒu míng yuè,zhào yìng kōng shān cǎo mù hán。
颇怪近来光采变,乃知珠徙上馀干。pǒ guài jìn lái guāng cǎi biàn,nǎi zhī zhū xǐ shàng yú gàn。

送马君采赴忠定书院教谕

徐瑞

孤城上与白云齐,唐宋诸人旧有题。gū chéng shàng yǔ bái yún qí,táng sòng zhū rén jiù yǒu tí。
吊古不须深感慨,但教残剩付归奚。diào gǔ bù xū shēn gǎn kǎi,dàn jiào cán shèng fù guī xī。

赠别高则山王叔浩

徐瑞

采诗直须别具眼,论人尤贵平其心。cǎi shī zhí xū bié jù yǎn,lùn rén yóu guì píng qí xīn。
莫重所闻轻所见,四方岩穴有知音。mò zhòng suǒ wén qīng suǒ jiàn,sì fāng yán xué yǒu zhī yīn。

赠别高则山王叔浩

徐瑞

孤洲兰蕊春风晚,老树丝苓夜雨寒。gū zhōu lán ruǐ chūn fēng wǎn,lǎo shù sī líng yè yǔ hán。
何日抱琴重过我,焚香煮茗听君弹。hé rì bào qín zhòng guò wǒ,fén xiāng zhǔ míng tīng jūn dàn。

题小斋壁

徐瑞

卖药城南二十秋,得钱取醉酒家楼。mài yào chéng nán èr shí qiū,dé qián qǔ zuì jiǔ jiā lóu。
近来不敢出山去,怕有人呼韩伯休。jìn lái bù gǎn chū shān qù,pà yǒu rén hū hán bó xiū。

题邓梅边买驴卷后

徐瑞

出市难逢陈处士,叩门谁识傅先生。chū shì nán féng chén chù shì,kòu mén shuí shí fù xiān shēng。
此行若遇孙郎宴,借笔不妨题子名。cǐ xíng ruò yù sūn láng yàn,jiè bǐ bù fáng tí zi míng。