古诗词

次韵昌甫

韩淲

竹窗寒夜雪宜听,涧道柴荆晓更扃。zhú chuāng hán yè xuě yí tīng,jiàn dào chái jīng xiǎo gèng jiōng。
那得拥炉倾白堕,且为数息问黄宁。nà dé yōng lú qīng bái duò,qiě wèi shù xī wèn huáng níng。
舆篮兴可知人胜,落纸诗尤见德馨。yú lán xīng kě zhī rén shèng,luò zhǐ shī yóu jiàn dé xīn。
腊日寻常岂能尔,梅兄于我眼终青。là rì xún cháng qǐ néng ěr,méi xiōng yú wǒ yǎn zhōng qīng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

戏赠成季

韩淲

拂拂溪烟横暮,丝丝小雨吹凉。fú fú xī yān héng mù,sī sī xiǎo yǔ chuī liáng。
酒尽更呼载酒,一觞一咏行藏。jiǔ jǐn gèng hū zài jiǔ,yī shāng yī yǒng xíng cáng。

与成季弈棋

韩淲

明月水声湍激,凉风山气高华。míng yuè shuǐ shēng tuān jī,liáng fēng shān qì gāo huá。
棋罢不知时世,酒行无奈诗家。qí bà bù zhī shí shì,jiǔ xíng wú nài shī jiā。

题竹

韩淲

有酒不妨醉倚,有诗不妨自题。yǒu jiǔ bù fáng zuì yǐ,yǒu shī bù fáng zì tí。
声以清风何远,影于残月都迷。shēng yǐ qīng fēng hé yuǎn,yǐng yú cán yuè dōu mí。

山水小壁

韩淲

点出云山千里,写成霜树半坡。diǎn chū yún shān qiān lǐ,xiě chéng shuāng shù bàn pō。
眼前非笔墨少,兴来觉风景多。yǎn qián fēi bǐ mò shǎo,xīng lái jué fēng jǐng duō。

书阁

韩淲

仙人楼居何处,青豅黄岩之间。xiān rén lóu jū hé chù,qīng lóng huáng yán zhī jiān。
风回山气巃嵷,月明水声潺湲。fēng huí shān qì lóng sǒng,yuè míng shuǐ shēng chán yuán。
收敛平生出处,倚栏赢取清闲。shōu liǎn píng shēng chū chù,yǐ lán yíng qǔ qīng xián。

仑溪和昌甫韵

韩淲

仑溪玉水之上,闲身何负一归。lún xī yù shuǐ zhī shàng,xián shēn hé fù yī guī。
眼耳鼻舌无恙,鸡豚狗彘是依。yǎn ěr bí shé wú yàng,jī tún gǒu zhì shì yī。
得酒饮不必果,有吟诗不可讥。dé jiǔ yǐn bù bì guǒ,yǒu yín shī bù kě jī。
人事大抵如此,今日是明日非。rén shì dà dǐ rú cǐ,jīn rì shì míng rì fēi。