古诗词

张礼书帅隆兴

韩淲

国是古难定,公胡亦帅藩。guó shì gǔ nán dìng,gōng hú yì shuài fān。
荣怀虽禁路,雅志已丘园。róng huái suī jìn lù,yǎ zhì yǐ qiū yuán。
在昔从诸老,于今盛一门。zài xī cóng zhū lǎo,yú jīn shèng yī mén。
便藩方异渥,勇退复明恩。biàn fān fāng yì wò,yǒng tuì fù míng ēn。
家学资经纬,儒科得本原。jiā xué zī jīng wěi,rú kē dé běn yuán。
等闲为出处,何必较腾骞。děng xián wèi chū chù,hé bì jiào téng qiān。
致主丹心在,忧时素发繁。zhì zhǔ dān xīn zài,yōu shí sù fā fán。
纷纭诚虮虱,变化任鹏鹍。fēn yún chéng jǐ shī,biàn huà rèn péng kūn。
华阁犹前席,洪都漫左轓。huá gé yóu qián xí,hóng dōu màn zuǒ fān。
建牙仪甚伟,分屏望还尊。jiàn yá yí shén wěi,fēn píng wàng hái zūn。
持橐嘉谋略,横经妙讨论。chí tuó jiā móu lüè,héng jīng miào tǎo lùn。
皂囊怀直节,青琐务忠言。zào náng huái zhí jié,qīng suǒ wù zhōng yán。
紬史知无隐,明刑信不冤。chóu shǐ zhī wú yǐn,míng xíng xìn bù yuān。
治才和上下,力可正乾坤。zhì cái hé shàng xià,lì kě zhèng qián kūn。
收敛当侯阃,迢遥远帝阍。shōu liǎn dāng hóu kǔn,tiáo yáo yuǎn dì hūn。
九迁由简拔,三入匪趋奔。jiǔ qiān yóu jiǎn bá,sān rù fěi qū bēn。
落落终难合,悠悠实易昏。luò luò zhōng nán hé,yōu yōu shí yì hūn。
归应思贺监,到日记陈蕃。guī yīng sī hè jiān,dào rì jì chén fān。
自叹驱驰困,谁能顾盼温。zì tàn qū chí kùn,shuí néng gù pàn wēn。
春风动行李,只有梦随轩。chūn fēng dòng xíng lǐ,zhǐ yǒu mèng suí xuān。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

题草虫扇

韩淲

雨晴风细两翩翩,一枕庄周莫怅然。yǔ qíng fēng xì liǎng piān piān,yī zhěn zhuāng zhōu mò chàng rán。
野落春光惊欲老,深情都付草虫边。yě luò chūn guāng jīng yù lǎo,shēn qíng dōu fù cǎo chóng biān。

施倅留饮题进帆

韩淲

千里云涛十幅蒲,仙家吹梦入方壶。qiān lǐ yún tāo shí fú pú,xiān jiā chuī mèng rù fāng hú。
嫩香破蕊横枝处,镂雪敲冰画得无。nèn xiāng pò ruǐ héng zhī chù,lòu xuě qiāo bīng huà dé wú。

题扇

韩淲

老木埋云水浸沙,常言山尽是天涯。lǎo mù mái yún shuǐ jìn shā,cháng yán shān jǐn shì tiān yá。
谁知却在天涯外,仿佛青山似旧家。shuí zhī què zài tiān yá wài,fǎng fú qīng shān shì jiù jiā。

题扇

韩淲

渔艇悠扬杳渺宽,茅茨突兀有无间。yú tǐng yōu yáng yǎo miǎo kuān,máo cí tū wù yǒu wú jiān。
晴风便面回轻暑,更觉青山似我闲。qíng fēng biàn miàn huí qīng shǔ,gèng jué qīng shān shì wǒ xián。

题扇

韩淲

一山晴日一林风,僧舍人家杳霭中。yī shān qíng rì yī lín fēng,sēng shě rén jiā yǎo ǎi zhōng。
行自章泉过怀德,依稀图画略相同。xíng zì zhāng quán guò huái dé,yī xī tú huà lüè xiāng tóng。

希之小扇

韩淲

野水寒烟洗岸沙,萧萧风苇净霜华。yě shuǐ hán yān xǐ àn shā,xiāo xiāo fēng wěi jìng shuāng huá。
无人独立飞来鹭,冷落心情一倍加。wú rén dú lì fēi lái lù,lěng luò xīn qíng yī bèi jiā。

自吴中持陈绍之墨梅归置屋壁

韩淲

西湖貌得一枝来,长夏风轩尽日开。xī hú mào dé yī zhī lái,zhǎng xià fēng xuān jǐn rì kāi。
老眼暗中时摸索,便知玉雪不能猜。lǎo yǎn àn zhōng shí mō suǒ,biàn zhī yù xuě bù néng cāi。

题墨梅

韩淲

只在山林不见花,谁将水墨试横斜。zhǐ zài shān lín bù jiàn huā,shuí jiāng shuǐ mò shì héng xié。
与君一笑风霜里,从此留诗到酒家。yǔ jūn yī xiào fēng shuāng lǐ,cóng cǐ liú shī dào jiǔ jiā。

杨补之梅花小轴

韩淲

腊前到处见梅蕊,影落寒窗只自知。là qián dào chù jiàn méi ruǐ,yǐng luò hán chuāng zhǐ zì zhī。
珍重西江三昧手,玉溪西隐看横披。zhēn zhòng xī jiāng sān mèi shǒu,yù xī xī yǐn kàn héng pī。

画竹

韩淲

万叶扶疏落画檐,清风吹影上疏帘。wàn yè fú shū luò huà yán,qīng fēng chuī yǐng shàng shū lián。
人间翰墨闲游戏,一笔挥成不用添。rén jiān hàn mò xián yóu xì,yī bǐ huī chéng bù yòng tiān。

伯皋所藏名妓墨竹逼令题之可谓戏剧

韩淲

夜寒窗静密还开,翠袖移将影下来。yè hán chuāng jìng mì hái kāi,cuì xiù yí jiāng yǐng xià lái。
只是风前犹爱惜,更教月底共徘徊。zhǐ shì fēng qián yóu ài xī,gèng jiào yuè dǐ gòng pái huái。

莹中自馀杭送兰笋

韩淲

青璧兰花带土来,极知禅老为移栽。qīng bì lán huā dài tǔ lái,jí zhī chán lǎo wèi yí zāi。
斩新叶底含风露,满眼尘埃亦暂开。zhǎn xīn yè dǐ hán fēng lù,mǎn yǎn chén āi yì zàn kāi。

莹中自馀杭送兰笋

韩淲

常记林间烧笋时,饱餐香饭浪吟诗。cháng jì lín jiān shāo sǔn shí,bǎo cān xiāng fàn làng yín shī。
如今白发王城里,甜苦堆盘只自知。rú jīn bái fā wáng chéng lǐ,tián kǔ duī pán zhǐ zì zhī。

何文蔚以瑞莲新篘见饷因以双井茶报之

韩淲

青山碧涧秋前立,莲酒和诗字字香。qīng shān bì jiàn qiū qián lì,lián jiǔ hé shī zì zì xiāng。
饮尽却愁君共醉,更将双井洗肝肠。yǐn jǐn què chóu jūn gòng zuì,gèng jiāng shuāng jǐng xǐ gān cháng。

谢昌甫芋药

韩淲

山翁不管膏粱味,道士常从芝术餐。shān wēng bù guǎn gāo liáng wèi,dào shì cháng cóng zhī shù cān。
想见散庵高洁地,竹垆深火对瓢箪。xiǎng jiàn sàn ān gāo jié dì,zhú lú shēn huǒ duì piáo dān。