古诗词

聚远台

韩淲

遥遥聚远台,是岂俗所要。yáo yáo jù yuǎn tái,shì qǐ sú suǒ yào。
只宜我行适,信得山水妙。zhǐ yí wǒ xíng shì,xìn dé shān shuǐ miào。
地高出林表,眇邈有殊调。dì gāo chū lín biǎo,miǎo miǎo yǒu shū diào。
主人运心匠,择胜出素料。zhǔ rén yùn xīn jiàng,zé shèng chū sù liào。
陂陀阐微径,俯视溪可照。bēi tuó chǎn wēi jìng,fǔ shì xī kě zhào。
匪云赋新诗,聊尔索言笑。fěi yún fù xīn shī,liáo ěr suǒ yán xiào。
三月青春深,风林杜鹃叫。sān yuè qīng chūn shēn,fēng lín dù juān jiào。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

钱相士邂逅灵山阁

韩淲

玉溪深处灵山阁,一片孤云飞野鹤。yù xī shēn chù líng shān gé,yī piàn gū yún fēi yě hè。
从人索相问穷通,照破髑髅错不错。cóng rén suǒ xiāng wèn qióng tōng,zhào pò dú lóu cuò bù cuò。

钱相士邂逅灵山阁

韩淲

古来云海本茫茫,见素谭玄总自藏。gǔ lái yún hǎi běn máng máng,jiàn sù tán xuán zǒng zì cáng。
挥手出门何处去,华阳且道是仙乡。huī shǒu chū mén hé chù qù,huá yáng qiě dào shì xiān xiāng。

访杰师不值

韩淲

老于交往喜寻僧,涧道微寒水未冰。lǎo yú jiāo wǎng xǐ xún sēng,jiàn dào wēi hán shuǐ wèi bīng。
尽日应身何处供,夜钟谁上佛前灯。jǐn rì yīng shēn hé chù gōng,yè zhōng shuí shàng fú qián dēng。

雨晴过杰上人

韩淲

闲身初不管阴晴,雨即关门听瓦声。xián shēn chū bù guǎn yīn qíng,yǔ jí guān mén tīng wǎ shēng。
今日溪边山雾卷,僧坊赢得放身行。jīn rì xī biān shān wù juǎn,sēng fāng yíng dé fàng shēn xíng。

九日湖上寄铦师

韩淲

湖上游船拨不开,芙蓉十里锦新裁。hú shàng yóu chuán bō bù kāi,fú róng shí lǐ jǐn xīn cái。
夜深风露非尘世,惆怅无人月下来。yè shēn fēng lù fēi chén shì,chóu chàng wú rén yuè xià lái。

寄杰上人

韩淲

葡萄架叶雨苍凉,经卷禅床自一窗。pú táo jià yè yǔ cāng liáng,jīng juǎn chán chuáng zì yī chuāng。
便做山僧休歇去,也闻檐溜响淙淙。biàn zuò shān sēng xiū xiē qù,yě wén yán liū xiǎng cóng cóng。

琴僧见过

韩淲

孤山从昔有琴聪,不但寻声指甲中。gū shān cóng xī yǒu qín cōng,bù dàn xún shēng zhǐ jiǎ zhōng。
一似少游闻复语,几曾着眼送飞鸿。yī shì shǎo yóu wén fù yǔ,jǐ céng zhe yǎn sòng fēi hóng。

琴僧见过

韩淲

涧上秋深黄叶多,素琴终日奏云和。jiàn shàng qiū shēn huáng yè duō,sù qín zhōng rì zòu yún hé。
上人过我还休去,一段风光可奈何。shàng rén guò wǒ hái xiū qù,yī duàn fēng guāng kě nài hé。

五月二十二日寻僧

韩淲

踏热归来睡涧泉,更寻雪观碧云篇。tà rè guī lái shuì jiàn quán,gèng xún xuě guān bì yún piān。
崎岖小径通僧路,不管田乾五月天。qí qū xiǎo jìng tōng sēng lù,bù guǎn tián qián wǔ yuè tiān。

五月二十二日寻僧

韩淲

行遍灵岩与虎丘,洞霄双径也闲游。xíng biàn líng yán yǔ hǔ qiū,dòng xiāo shuāng jìng yě xián yóu。
钱塘潮送钓台上,投老心情却自由。qián táng cháo sòng diào tái shàng,tóu lǎo xīn qíng què zì yóu。

五月二十二日寻僧

韩淲

旋汲清泠注石盆,葡萄阴落砌苔痕。xuán jí qīng líng zhù shí pén,pú táo yīn luò qì tái hén。
道人坐久茶尤好,香净不繁萦小轩。dào rén zuò jiǔ chá yóu hǎo,xiāng jìng bù fán yíng xiǎo xuān。

次韵铦师壁间句四首

韩淲

老僧有句逼阴何,一字流传兴已多。lǎo sēng yǒu jù bī yīn hé,yī zì liú chuán xīng yǐ duō。
秋日湖山载尊酒,试邀我辈与相过。qiū rì hú shān zài zūn jiǔ,shì yāo wǒ bèi yǔ xiāng guò。

次韵铦师壁间句四首

韩淲

檐外扶疏秋竹竿,冷清清地碧团团。yán wài fú shū qiū zhú gān,lěng qīng qīng dì bì tuán tuán。
四人话到离骚地,却怪从前有个般。sì rén huà dào lí sāo dì,què guài cóng qián yǒu gè bān。

次韵铦师壁间句四首

韩淲

系船湖畔作山行,物是人非几变更。xì chuán hú pàn zuò shān xíng,wù shì rén fēi jǐ biàn gèng。
川畔何须问圆泽,世间禅指即三生。chuān pàn hé xū wèn yuán zé,shì jiān chán zhǐ jí sān shēng。

次韵铦师壁间句四首

韩淲

禅家法眼本高寒,不用机缘出世间。chán jiā fǎ yǎn běn gāo hán,bù yòng jī yuán chū shì jiān。
一首清诗一盂饭,静看南北两云山。yī shǒu qīng shī yī yú fàn,jìng kàn nán běi liǎng yún shān。