古诗词

送仲至长乐帅幕

韩淲

文笔擅名第,当置台馆中。wén bǐ shàn míng dì,dāng zhì tái guǎn zhōng。
不合大雅尚,天怒令诗穷。bù hé dà yǎ shàng,tiān nù lìng shī qióng。
昔年弄水亭,一见知不同。xī nián nòng shuǐ tíng,yī jiàn zhī bù tóng。
继而灵山阳,示我所作工。jì ér líng shān yáng,shì wǒ suǒ zuò gōng。
岂期江海上,浩然复相从。qǐ qī jiāng hǎi shàng,hào rán fù xiāng cóng。
小篇清且丽,大篇疏而通。xiǎo piān qīng qiě lì,dà piān shū ér tōng。
尚友梅都官,不但杨陆翁。shàng yǒu méi dōu guān,bù dàn yáng lù wēng。
和平事淡泊,志意惊盲聋。hé píng shì dàn pō,zhì yì jīng máng lóng。
时时写几句,岂只凡马空。shí shí xiě jǐ jù,qǐ zhǐ fán mǎ kōng。
又喜富收拾,锦绣纷青红。yòu xǐ fù shōu shí,jǐn xiù fēn qīng hóng。
决定得名世,挽回正始风。jué dìng dé míng shì,wǎn huí zhèng shǐ fēng。
岑岑闽岭山,连帅鼓角雄。cén cén mǐn lǐng shān,lián shuài gǔ jiǎo xióng。
幕府少为贫,因与了事功。mù fǔ shǎo wèi pín,yīn yǔ le shì gōng。
地暖罕霜雪,榕阴荔枝丛。dì nuǎn hǎn shuāng xuě,róng yīn lì zhī cóng。
不妨资食啖,闲游佛老宫。bù fáng zī shí dàn,xián yóu fú lǎo gōng。
万一遇真隐,识赏无匆匆。wàn yī yù zhēn yǐn,shí shǎng wú cōng cōng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

人日

韩淲

满地茸茸百草芽,青青知已到山家。mǎn dì rōng rōng bǎi cǎo yá,qīng qīng zhī yǐ dào shān jiā。
东风一夜吹窗雨,又得红梅两树花。dōng fēng yī yè chuī chuāng yǔ,yòu dé hóng méi liǎng shù huā。

十四日

韩淲

梅花如雪满春山,元夕都来一日间。méi huā rú xuě mǎn chūn shān,yuán xī dōu lái yī rì jiān。
天以客寻诗句好,香随人与酒杯悭。tiān yǐ kè xún shī jù hǎo,xiāng suí rén yǔ jiǔ bēi qiān。

正月十七日

韩淲

春风吹我到云林,不为梅花着意深。chūn fēng chuī wǒ dào yún lín,bù wèi méi huā zhe yì shēn。
岁晚老身无著处,暗香随日动岚阴。suì wǎn lǎo shēn wú zhù chù,àn xiāng suí rì dòng lán yīn。

正月二十七日

韩淲

去年除夜吹山雨,湿尽梅花冷打门。qù nián chú yè chuī shān yǔ,shī jǐn méi huā lěng dǎ mén。
朝市如今小楼屋,只揩睡眼望前村。cháo shì rú jīn xiǎo lóu wū,zhǐ kāi shuì yǎn wàng qián cūn。

正月二十八日二首

韩淲

春寒不敢出篱门,且拨深炉暖酒樽。chūn hán bù gǎn chū lí mén,qiě bō shēn lú nuǎn jiǔ zūn。
见说梅花风打尽,冷清清地月黄昏。jiàn shuō méi huā fēng dǎ jǐn,lěng qīng qīng dì yuè huáng hūn。

正月二十八日二首

韩淲

随地挑成荠菜羹,只和淡水入瓶罂。suí dì tiāo chéng jì cài gēng,zhǐ hé dàn shuǐ rù píng yīng。
春风不负闲人腹,赢得勾勾饱后行。chūn fēng bù fù xián rén fù,yíng dé gōu gōu bǎo hòu xíng。

十七日

韩淲

犹存人物作中兴,世道休贪我独能。yóu cún rén wù zuò zhōng xīng,shì dào xiū tān wǒ dú néng。
不觉百年消折尽,嵇康宜早愧孙登。bù jué bǎi nián xiāo zhé jǐn,jī kāng yí zǎo kuì sūn dēng。

十七日

韩淲

世界无人作不成,几多奸宄暗经营。shì jiè wú rén zuò bù chéng,jǐ duō jiān guǐ àn jīng yíng。
寒来暑往痴迷过,消长盈虚理乱生。hán lái shǔ wǎng chī mí guò,xiāo zhǎng yíng xū lǐ luàn shēng。

二月晦日

韩淲

春风犹自雨能寒,破褐才除又觉单。chūn fēng yóu zì yǔ néng hán,pò hè cái chú yòu jué dān。
眼暗头昏书懒读,一庭幽草静相看。yǎn àn tóu hūn shū lǎn dú,yī tíng yōu cǎo jìng xiāng kàn。

二月晦日

韩淲

晚色吹云树外明,数枝遥见绿槐生。wǎn sè chuī yún shù wài míng,shù zhī yáo jiàn lǜ huái shēng。
谁人知我山中住,三月春阴涧水横。shuí rén zhī wǒ shān zhōng zhù,sān yuè chūn yīn jiàn shuǐ héng。

二月晦日

韩淲

不恨花阴日影迟,只愁风横雨狂时。bù hèn huā yīn rì yǐng chí,zhǐ chóu fēng héng yǔ kuáng shí。
梅梢叶底著青子,却忆繁香如故知。méi shāo yè dǐ zhù qīng zi,què yì fán xiāng rú gù zhī。

二月晦日

韩淲

绕屋青青总是山,每吟山色句还悭。rào wū qīng qīng zǒng shì shān,měi yín shān sè jù hái qiān。
乘闲着眼烟林外,物色分明见一斑。chéng xián zhe yǎn yān lín wài,wù sè fēn míng jiàn yī bān。

二月晦日

韩淲

燕子飞飞山鸟鸣,小轩痴坐倦能行。yàn zi fēi fēi shān niǎo míng,xiǎo xuān chī zuò juàn néng xíng。
推书试数平常事,亦向人间得此生。tuī shū shì shù píng cháng shì,yì xiàng rén jiān dé cǐ shēng。

二月晦日

韩淲

海棠初叶牡丹花,转觉衰颜一倍加。hǎi táng chū yè mǔ dān huā,zhuǎn jué shuāi yán yī bèi jiā。
徙倚阑干问芳信,姚黄魏紫已萌芽。xǐ yǐ lán gàn wèn fāng xìn,yáo huáng wèi zǐ yǐ méng yá。

二月晦日

韩淲

槿篱攲倒费撑支,沙岸常为野水欺。jǐn lí qī dào fèi chēng zhī,shā àn cháng wèi yě shuǐ qī。
幽事相关乃如此,几回虚过欲吟诗。yōu shì xiāng guān nǎi rú cǐ,jǐ huí xū guò yù yín shī。